Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 967:

Chương 967:Chương 967:
Chuong 967:
Hiếm khi gặp được một con mèo có duyên với mình như vậy, cô vươn tay gãi gãi chiếc cằm của mèo Anh chân ngắn, nghĩ chắc là hôm này con mèo con này bị triệt sản nên không thoải mái, cho nên đã rót một ít nguyên khí vào trong người mèo con, giúp nó giảm bớt sự khó chịu trong người, mau chóng hồi phục như trước.
Con mèo Anh chân ngắn thoải mái mà khò khè khò khè, hóa thành một con mèo dính người, dùng móng mèo ôm chặt lấy bàn tay Tô Vân Thiều đang đặt trên người mình, như thể là đang muốn dạy cô cách cưng nựng mèo con như thế nào. Người đàn ông: "..." Tôi ghen tị quá đi!
Trần Tỉnh Nguyên nhìn ra được biểu cảm ghen tị của người đàn ông, bản thân anh ta đi làm cực khổ để kiếm tiền nuôi mèo con, hốt phân, tắm rửa, cắt móng cho nó, không dám lơ là chuyện gì, kết mà con mèo con kia lại đem tim mình trao cho một người xa lạ chỉ đi ngang qua.
Quả thực làm con sen như anh ta đau lòng, khiến người ta thấy mà rơi lệ!
Người đàn ông chịu đả kích, vẫn miễn cưỡng cười tươi hỏi may người bọn họ muốn uống thứ gì, sau khi bê đồ uống ra thì anh ta ngồi lên sô pha nhìn chằm chằm con mèo Anh chân ngắn kia, dáng vẻ kia như muốn nói: Tao muốn nhìn xem con mèo con nhà mày còn có thể rơi liêm sỉ đến mức naol
Người đàn ông này chỉ đơn giản là muốn quan sát tại sao con mèo Anh chân ngắn nhà mình lại vui vẻ tới như vậy, còn con mèo con kia lại vì nhìn thấy Tô Vân Thiều mà rất vui vẻ.
Vốn dĩ nó còn ôm chặt lấy tay của Tô Vân Thiều để dạy cô cách vuốt ve khiến mèo cảm thấy thoải mái và vui vẻ nhất, nhưng rất nhanh nó đã nhảy lên ghế sô pha, rồi nhảy vào lòng Tô Vân Thiều làm nũng, không chỉ để lộ ra cái bụng mèo mềm mại mà còn ấn lên tay Tô Vân Thiều bắt cô sờ bụng nó. Người đàn ông:!!!
Khi động vật họ mèo để lộ bụng của mình ra trước mặt ai, chứng tỏ là nó vô cùng yêu thích và tin tưởng người đó, cho nên người đàn ông nuôi con mèo nhỏ này đã hơn nửa năm chỉ có thể trơ mắt nhìn Tô Vân Thiều ngồi giữa bốn người vuốt ve mèo nhà mình, mèo nhà anh ta cứ như vậy để cô hớp hồn đi mắt sao?
Chua, quá chua rồi!
Người đàn ông ghen ti tới mức suýt rơi cả nước mắt.
Bách Tinh Thần, Trần Tỉnh Nguyên và Tô Y Y tận mắt chứng kiến toàn bộ quá trình của việc này, không cầm lòng nổi mà tặng cho người đàn ông ánh nhìn an ủi, mong anh nén đau thương. Cả đám đều nghĩ rằng con mèo Anh chân ngắn này đã gặp được con sen nó yêu thích, còn Tô Vân Thiều nghi ngờ có phải mình bị buff hơi quá đáng rồi không, đang trong lúc ấy thì con mèo Anh chân ngắn bỗng nhảy từ trong lòng Tô Vân Thiều xuống, dáng mèo bước đi nhẹ nhàng uyễn chuyển vào phòng ngủ chính, rồi rất nhanh ngậm một con búp bê đi ra.
"AI, Coca, sao mày lại tha búp bê ra ngoài thế?" Người đàn ông cảm thấy đau đầu không thôi.
Tô Vân Thiều cảm nhận được điều gì đó,
Ngay sau đó, con mèo Anh chân ngắn kia lại nhảy lên ghế sô pha, đặt con búp bê mình vừa tha ra vào lòng Tô Vân Thiều, rồi còn cố ý hướng ve phía cửa, thậm chí nó còn dùng đầu mèo đẩy người Tô Vân Thiều hướng về phía cửa, như thể đang thúc giục cô mau đi đi.
Bốn người khác có mặt trong nhà:22?2
Không phải chứ, con mèo nhà mày vừa mới thân mật với người ta xong, rồi lại chạy đi lầy quà tặng cho người ta, chớp mắt một cái lại đuổi người ta đi, rốt cuộc là có ý gì đây?
Bọn họ không hiểu, nhưng Tô Vân Thiều lại hiểu, bởi vì cô cảm nhận được một nguồn âm khí nhàn nhạt trên người con búp bê này.
Vừa quay đầu lại, cô lập tức nhìn thấy ánh mắt kiêng kị xen lẫn cầu xin của con mèo Anh chân ngắn kia.
Con mèo con này dường như nhận thấy sự kỳ lạ của con búp bê, sợ rằng con búp bê sẽ làm tổn thương chủ của mình, hơn nữa nó còn hy vọng rằng cô có thể lấy con búp bê và loại trừ nguy hiểm trong căn hộ của mình.
Người đàn ông sờ sờ mũi: "Đó là đồ chơi của em gái tôi mang tới, lúc đi về nó để quên con búp bê ở nhà tôi, từ nhỏ nó đã có tính chiếm hữu rất mạnh với đồ vật của mình, không cho phép người khác chạm vào đồ của nó, cho nên tôi không thể tặng cô con búp bê này được, thật ngại quá.”
Tô Vân Thiều đã bước qua lứa tuổi thích chơi búp bê từ lâu, cho nên Tô YY Bách Tinh Thần và Trần Tinh Nguyên đều cảm thấy Tô Vân Thiều chắc chắn sẽ trả lại con búp bê, nhưng ai ngờ cô lại không trả lời, lại còn nói với người đàn ông kia: "Tôi nghĩ anh vẫn nên để tôi mang con búp bê này đi thì tốt hơn."
Người đàn ông ngắn người, chỉ kịp thốt ra một tiếng "Hả" ngắn ngủi.
Con đường dẫn tới chung cư này rất tốt, mà giá mua căn hộ ở đây cũng không rẻ, những người có thể mua nhà ở đây nếu không phải giàu có cũng là người có rất nhiều tiền, cho dù có thiếu tiền đến mức nào cũng không thể đến mức không mua nổi một con búp bê chứ? Hơn nữa, cô gái trước mắt anh ta nhìn có vẻ rất lạnh lùng, trông cũng không giống người yêu thích búp bê.
Bạn cần đăng nhập để bình luận