Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 407:

Chương 407:Chương 407:
Chuong 407:
Tô Van Thiều làm con gái chỉ cảm thấy ba Tô thật sự cưng chiều mẹ Tô như một cô công chúa, tình cảm của hai vợ chồng rất tốt.
Di Hồng là bạn thân nghe thấy thì lại so sánh cách ở chung của bản thân và Trác Nhiên liền cảm thấy đau lòng.
Tô Vân Thiều còn muốn ở trên cơ sở này đâm thêm một đao: "Mẹ đây là gả đúng người rồi! Về sau con lập gia đình cũng muốn gả cho một người đàn ông giống như ba, có thể chiều vợ lên tận trời"
Nghe vậy, mẹ Tô lộ ra nụ cười dịu dàng ngượng ngùng đây hạnh phúc "Không phải mẹ khoe khoang, con người mẹ không có bản lĩnh gì chỉ có ánh mắt nhìn người tốt mà thôi."
Tô Vân Thiều: "..."
"Mẹ, mẹ nên nói cụ thể hơn đi. Là con mắt nhìn đàn ông của mẹ rất tốt.” Còn con mắt nhìn bạn thân của mẹ không tốt đâu.
"ÐĐều giống nhau, đều giống nhau." Mẹ Tô chẳng hề để ý chỉ khoát tay: "Sau này Vân Vân tìm bạn trai, mẹ phải dùng tới đôi mắt của mình! Mang về nhà để ba mẹ nhìn xem có hiềm nghỉ gì không. Con có thể đi ra ngoài chơi với cậu ta, sau đó mẹ sẽ cải trang tiếp cận quan sát thái độ làm người của cậu ta."
Tô Vân Thiều cười đáp ứng: "Được."
Trái tim dì Hồng bị tắc nghẽn lần này đến lần khác và không muốn để ý đến hai mẹ con này nữa. Tức giận đến no bụng, cơm tối ăn cũng ít.
Đêm khuya yên tĩnh, dì Hồng cô độc ôm đầu gối tựa vào đầu giường, nhịn không được nghĩ: Lúc trước nếu bà ấy dũng cảm một chút, sớm tỏ tình với đàn anh trước một bước, có phải hôm nay người được đàn anh cưng chiều thành công chúa chính là bà ấy?
Không đúng!
Để cho đàn anh nhớ kỹ Oản Oản, chẳng phải là bức thư tình được dán trên bảng thông báo.
"Chết tiệt!" Di Hồng tức giận đắm goi, thấp giọng nói ra bí mật chưa từng có ai biết kia: "Sớm biết như vậy mình đã không đem bức thư tình kia dán ra ngoài!"
Lúc trước bà ta chỉ muốn cho Oản Oản xấu mặt trước toàn trường, làm cho người ta biết Oản Oản có thành tích học tập đếm ngược có bao nhiêu không biết tự lượng sức mình lại dám mơ ước đến học bá trong top 3.
Còn có thể ở thời điểm Oản Oản xấu h6 đến mức không thể tìm một cái khe chui vào. Bà ấy sẽ biểu hiện ra chính mình một chút, để làm tình cảm giữa hai người càng thêm sâu sắc.
Trăm triệu lần không nghĩ tới, bức thư tình kia lại trở thành cơ hội để ba Tô chú ý và làm quen với mẹ Tô.
- là bà đã vô tình kéo sợi dây đỏ giữa hai người vốn tưởng chừng không thể nào tới được với nhaul
Vừa nghĩ tới đây, dì Hồng đã tức giận đến mức muốn nôn ra máu.
Nguyễn Mai cũng không biết bà ta đang nói cái gì chỉ có thể mượn dùng bùa người qua đường của Tô Vân Thiều giấu ở phía sau rèm cửa số, trung thực dùng điện thoại di động ghi lại lời lam bam của dì Hồng.
Hôm nay Đào Yêu không có ở đây, không có ảo cảnh để sử dụng nên chỉ có thể làm như vậy.
Hy vọng Đào Yêu hữu ích có thể nhanh chóng trở về. Bên kia, ba Tô và Tô Van Thiều đêm khuya gặp nhau ở phòng làm việc, dán lên một lá bùa yên tĩnh để hai cha con có thể yên tâm nói chuyện.
Ánh mắt ba Tô nhìn bùa yên tnh có chút tò mò và tìm tòi nghiên cứu, Tô Vân Thiều liền nói: "Nếu ba thích, con sẽ kêu Vân Khê mang lên một ít.”
Ba Tô: "Không cần, con vẽ cái này cũng không dễ dàng."
"Không sao, mọi người xem kịch sợ nói chuyện sẽ ảnh hưởng đến con. Mỗi ngày đều dán bùa yên tĩnh, con đã vẽ rất nhiều cho bọn họ làm dự phòng." Tô Vân Thiều gửi cho Vân Khê một tin nhắn không đến năm giây Vân Khê lập tức mang theo một xấp bùa yên tĩnh dày cộm từ cửa SO bay vào.
Lần đầu tiên ba Tô trải nghiệm cảm giác được quỷ chuyển phát nhanh. Có thể là do quỷ sai này là của Tô Vân Thiều nên ông cũng không cảm thấy sợ hãi mà còn cảm thấy rất mới lạ. Lúc nhận được chuyển phát nhanh còn nói tiếng cảm ơn với Vân Khê.
"Chú không cần khách khí như vậy." Vân Khê được sủng mà lo sợ, nhanh chóng trở về.
Sau khi cất kỹ bùa yên lặng, hai cha con nhanh chóng đi thẳng vào vân đề chính.
Ba Tô lấy di động ra trên đó là lịch sử trò chuyện giữa ông và Trác Nhiên: "Vân Vân, con bắt đầu xem từ đây đi." Ba Tô: Í Trác Nhiên, có phải ông cãi nhau với vợ không? Nếu không, sao bà ấy lại đột nhiên mang theo Kinh Luân chạy đến nhà tôi? ]
Trác Nhiên: 【 Gần đây Kinh Luân đang thực hiện một hạng mục rất trọng yếu, lúc này bà ấy mang theo Kinh Luân về nước làm gì? 】
Ba Tô: [ Không biết, tôi không có hỏi, tôi thấy sau khi bà ấy đến đây mỗi ngày đều cùng vợ tôi ra ngoài dạo phố mua đồ. Hôm nay còn đi làm tóc và móng tay, hẳn là... không có chuyện gì lớn? ]
Ba Tô: [ Tôi còn tưởng rằng hai vợ chồng ông cãi nhau. Bà ấy trong cơn tức giận đã chạy về nước giải sầu, không phải sao? ] Trác Nhiên: [ Tôi và bà ấy có thể cãi nhau về vấn đề gì chứ? Hiện tại chúng tôi ai đi đường nấy, không can thiệp chuyện lẫn nhau, cũng không biết đã bao lâu rồi không nói chuyện. ]
Ba Tô: [ Hai vợ chồng sao có mối thù qua đêm? Ông nói vài câu nhẹ nhàng, hôn bà ấy vài cái, sau đó ôm người lên giường, chẳng phải sẽ xong rồi sao?]
Trác Nhiên: [ Làm sao có thể đơn giản như vậy? ]
Ba Tô: 【 Bà ấy vẫn còn hận ông về chuyện ông ngoại tình à? Kinh Luân đã hai mươi mốt tuổi rồi và đã trôi qua mười lăm năm, bà ay vẫn chưa tha thứ cho ông sao? ]
Trác Nhiên: [ Từ Văn, ngay từ đầu Chu Hồng cũng không có thích tôi. Thứ mà bà ấy coi trọng chỉ là tiền của nhà tôi, chuyện này cậu đã sớm biết rồi mà? ]
Bạn cần đăng nhập để bình luận