Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 1074:

Chương 1074:Chương 1074:
Chương 1074:
Nhưng không.
Sam sét chỉ đánh vào cắm chế, đánh xong là đi, đến cả một ngọn rong biển bình thường cũng không hề bị thương tổn.
Chuyện này khiến cho não của anh ta suýt chút nữa thì xoắn lại, rốt cuộc Thiên Đạo muốn làm cái gì?
Nếu nói Thiên Đạo không muốn tận diệt yêu quái, nhưng số lượng hải tộc cũng chẳng còn nhiều, nếu nói Thiên Đạo muốn tận diệt yêu quái, vậy bên người Tô Vân Thiều sao lại có nhiều yêu quái như vậy... Ấy?
Vua người cá cảm thấy mình nắm được trọng điểm.
Bên cạnh người thay trời hành đạo vốn không nên xuất hiện rất nhiều yêu quái ... Phải chăng tộc người cá của anh ta đã tìm ra được con đường sống mới rồi sao?
Cùng lúc đó, anten báo động của Viên Viên đang ngủ trưa ở nhà họ Tô điên cuồng phát tín hiệu.
Viên Viên:?22
J.......111..
Viên Viên bừng tỉnh dậy khỏi giấc mộng, cảm nhận được anten cảnh báo kẻ địch của mình báo động mãnh liệt nhất từ trước tới nay, cô bé ngây người trong chốc lát, rồi chằm chậm vỗ Tuyết Đoàn Tử tiếp tục ngủ.
Vân Vân thỉnh thoảng thích đưa yêu quái về nhà, lúc này cũng vậy, cô bé nói cũng đã nói rồi, mà mãi Vân Vân chẳng chịu thay đổi, cô bé nói đến mỏi cả miệng, nên kệ vậy!
Từ khi phát hiện ra trên thế giới này còn có những loại yêu quái càng quý giá hơn cả quốc bảo như là rồng chẳng hạn, cô bé đã học được cách làm lơ, Vân Vân thích làm sao thì làm.
Cô bé không đáng yêu được như Tuyết Đoàn Tử, vẻ bề ngoài không thể so với Sâm Sâm, độ quý hiếm càng không bằng Rồng Đen, cô bé mệt mỏi rồi.
Mà Tô Vân Thiều mất đi sự cảnh báo kịp thời của Viên Viên như máy lần trước, cho nên cô không hề hay biết vua người cá có ý định gì với mình, cô còn đang tự hỏi về cách làm kỳ lạ của Thiên Đạo.
Khi linh khí biến mắt, thì đuổi cùng giết tận cả tộc yêu quái.
Khi nguyên khí lên ngôi, lại chừa cho yêu quái một con đường sống.
Cho nên, đến cuối cùng, Thiên Đạo muốn tận diệt yêu quái hay là muốn giữ lại mỗi loài một chút để đảm bảo sự đa dạng về chủng loại?
Tô Vân Thiều không thể trực tiếp đi hỏi Thiên Đạo rốt cuộc đang nghĩ thế nào, Thiên Đạo cũng sẽ không trả lời cô, cho nên tạm thời chỉ đành gác lại sang một bên, chờ có được nhiều manh mối hơn thì nói sau.
Giờ phút này, vua người cá đã nghĩ ra biện pháp đối phó rồi.
Cho dù thật sự muốn đi theo Tô Vân Thiều, nhưng trong cung điện người cá có nhiều người như vậy, không thể đưa tất cả đi cùng được, phải không? Cho nên còn phải lựa chọn.
"Cô có thể kể cho tôi biết bên ngoài đã xảy ra chuyện gì không?" Thân là vua của một tộc, anh ta phải tự hạ thấp thái độ của mình,"Chúng tôi đã bị nhốt ở nơi này rất lâu rồi, ban đầu còn có một số hải tộc tới đây trò chuyện với chúng tôi, nhưng bây giờ thế giới bên ngoài đã thay đổi rất nhiều, mà chúng tôi thì chẳng hay biết gì cả."
Thực ra, khi đàm phán, bạn không nên để lộ hết tình hình thực sự của mình quá rõ ràng, nếu không sẽ bị đối phương bắt bí và chèn ép, chỉ là trong lòng anh ta vẫn còn điều băn khoăn, cho nên không muốn dùng toàn bộ kỹ xảo đàm phán đó để đối phó với Tô Vân Thiều.
Cần có những chiến lược khác nhau khi đàm phán với những đối tượng khác nhau thì mới đạt được kết quả hữu hiệu nhất, thật không khéo, Tô Vân Thiều lại là kiểu người cần phải đối xử chân thành.
Tô Vân Thiều gõ gõ vào chiếc vòng gỗ hoè trên tay mình, Nguyễn Mai hiểu ý mà chui ra, nhìn thấy cô ấy, vua người cá cũng không he kinh ngạc.
Nguyễn Mai bắt đầu nói về đủ thứ diễn ra ở thế giới bên ngoài, bao gồm những sự kiện trọng đại trong hơn hai trăm năm qua, chủ yếu vẫn là sự biến hoá của Huyền môn, còn về những thứ hiện đại khác thì cần phải tận mắt nhìn thấy và tự mình trải nghiệm thì mới biết được, cho dù cô ấy có nói nhiều thì những người cá này cũng chẳng tưởng tượng ra, chỉ vô ích mà thôi.
Vua người cá biết nếu lúc này mình biểu hiện quá mức bình tĩnh, quá có phong phạm của một nhà vua, thì Tô Vân Thiều nhất định sẽ cho rằng anh ta đang bày mưu tính kế, cho nên anh ta cố tình để lộ ra vẻ mặt ưu sâu. "Cô gái, hơn hai trăm năm qua ngoài kia đã xảy ra nhiều chuyện như vậy thật sao? Vậy tộc người cá của tôi có phải không nên ra ngoài hay không?”
Tô Vân Thiều suy xét một chút: "Muốn ra ngoài cũng còn phải xem ý kiến của chính ngài."
Xã hội hiện đại chú trọng đến sự bình đẳng của mỗi người, mỗi một người đều phải tự chịu trách nhiệm về quyết định và hành động của mình, tuy nhiên, điều này không phổ biến trong tộc người cá, vua của bọn họ vẫn còn đó, bọn họ nhất định sẽ nghe theo mệnh lệnh của vua.
Vua người cá vừa nghe lời này liền cảm thấy không ổn, Tô Vân Thiều có vẻ như không muốn giúp đỡ tộc của anh ta.
"Cả tộc chúng tôi đã bị phong bế tin tức trong hơn hai trăm năm qua, đối với thế giới bên ngoài rất xa lạ, nếu cô có thể giúp đỡ tộc tôi hoà nhập với thế giới mới, thì tất cả báu vật trong kho báu của tộc tôi sẽ tuỳ cô lựa chọn.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận