Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 744:

Chương 744:Chương 744:
Chương 744:
"Đúng vậy."
Quách Uyễn Thanh: "Ai vậy?"
Phương Hữu Đức: "Đó là người sao?"
Khúc Vu Hoa: "Có phải người quen của Vân Thiều không?"
Bọn họ còn đang suy nghĩ xem rốt cuộc là ai đột nhiên xuất hiện thì trưởng thôn đã chắp tay trước ngực, khom lưng cúi chào: "Tổ tiên phù hộ, tổ tiên hiển linh."
Mọi người: "..."
Tổ tiên của nhà họ Thiết không để lại phương pháp cụ thể để giải trừ khế ước, mọi người cũng chỉ có thể chờ Bé Map tiêu hóa xong thi thể của Cổ Vương đời trước rồi trở thành Cổ Vương thứ hai thì mới biết được.
Tất cả mọi người tản ra, nhóm người dân trong thôn ai phải nấu ăn thì vẫn tiếp tục nấu, ai phải ra ruộng thì vẫn cứ đi làm, nhưng trong lòng thì vẫn luôn âm thầm chờ đợi.
Đặc biệt là những cô bé và cậu trai trẻ tuổi, bọn họ đã mong muốn được đi ra thế giới bên ngoài từ lâu lắm rồi.
Vốn là ngại khí độc và cổ trùng trong cơ thể nên không thể rời khỏi thôn Cổ quá lâu, nhưng nếu hai chuyện này có thể được giải quyết đồng thời thì...
Có phải bọn họ cũng có thể trang điểm xinh đẹp đi chụp ảnh, đi du lịch đâu đó cùng bạn bè, thưởng thức phong cảnh tuyệt đẹp ven đường hoặc có thể vô tình gặp được một tình yêu lãng mạn như những người đồng trang lứa khác không?
Khi còn chưa hiểu chuyện, họ cảm thấy ở lại thôn Cổ từ khi mặt trời mọc đến khi mặt trời lặn cũng rất tốt, bây giờ lại hy vọng có thể rời đi. Không chỉ có người trẻ tuổi muốn khám phá vẻ đẹp muôn màu của thế giới bên ngoài mà ngay cả ở độ tuổi của ba mẹ Dương Tử cũng có nguyện vọng này.
Bà nội Dương: "Tôi đã ở đây cả đời rồi, quả thật cũng muốn trước khi chết đi ra ngoài thăm thú một chút."
Ông nội Dương: "Nào, bà già, tôi đi cùng bà.”
Sự thay đổi như vậy không phải chỉ xảy ra ở một nơi hai nơi mà là một mảnh hai mảnh bao trùm lên nhau rồi trải đều ra.
Ngày xưa mọi người ra ruộng thường buôn chuyện về hàng xóm láng giềng, hôm qua mới có thêm chủ đề mới về chín người mới đi vào trong thôn, hôm nay tất cả mọi người đều đang bàn tán nếu ra ngoài thì sẽ như thế nào, ngay cả những người phản đối kịch liệt ban đầu cũng tham gia vào.
Trên đường trở về, nhìn thấy sự thay đổi của nhóm người dân trong thôn, trong lòng Tô Vân Thiều và mọi người không khỏi cảm thán: Thôn Cổ, nơi vô tình bị thời gian bỏ quên hơn bốn trăm năm, cuối cùng cũng có thể quay về với vòng tay của xã hội rồi.
Cho người dân trong thôn một hy vọng lớn lao như vậy, chuyến này bọn họ chỉ có thể thành công, không được thắt bại, nếu gieo cho người ta hy vọng rồi lại tự mình hủy diệt nó thì thật sự quá tàn nhẫn.
Chín người ấp ủ trong lòng cùng một nguyện vọng, tách ra khỏi nhóm người dân trong thôn và cùng nhau thảo luận.
Tô Vân Thiều không hề nhắc tới chuyện của hai Thiện Nhi mà chỉ nói: "Cũng không biết là Bé Mập có biến thành Cổ Vương được hay không nên cũng không thể đảm bảo giải quyết được chuyện ở đây một trăm phần trăm. Tôi nghĩ nên chuẩn bị phương án thứ hai.”
Tuệ Tâm rất phối hợp: "Không đi theo con đường này thì đi từ hai khía cạnh là khí độc và cổ trùng đi.”
Khúc Vu Hoa bắt đầu với chuyện cổ trùng đơn giản hơn: "Những cổ trùng trong hố xác và hố cổ rất dễ giải quyết. Nước, lửa, sam sét có thể thử từng cái một, kiểu gì chúng cũng sẽ chết. Không nên tìm người nhà họ Thiết xin thuốc bột gì đó nữa, bọn họ nuôi cổ thì chắc cũng phải có cách giết cổ. Còn cổ trùng trong cơ thể người dân trong thôn thì không dễ đối phó cho lắm."
Phùng Thành đã từng thấy Bé Mập hút thi thể của cổ trùng màu xanh, anh ta cảm thấy rất buồn cười: "Bé Mập có thể hút tất cả những cổ trùng đó ra, làm từng con một có thể hiệu suất không cao lắm, nhưng vẫn có thể làm được."
Tô Vân Thiều: "Khí độc và cổ trùng tương sinh tương khắc với nhau, nhóm người dân trong thôn ở lại nơi đây đều có thể tồn tại song song hai thứ mà không có mệnh hệ gì, nếu như hút cổ trùng ra thì đầu tiên phải thuyết phục bọn họ dọn đi đã."
Nếu không, toàn bộ đồ ăn thức uống trong thôn đều có độc, hút cổ trùng ra ngược lại còn hại đến người dân trong thôn.
Lần trước Tuệ Tâm tới, anh ấy đã thất bại vì không thể nào thuyết phục nhóm người dân trong thôn chuyển nhà đi, lần này, tất cả bọn họ phải cùng nhau cố gắng.
Còn lại là vấn đề khí độc.
Lạc Tầm Lục: "Lần trước em cũng đã nói rồi, đây là một trận pháp và phong ấn tự nhiên, chỉ cần hơi thay đổi địa hình một chút thôi cũng không đủ gây ra sức ảnh hưởng nữa. Nếu muốn phá trận pháp và phong ấn rất có thể phải làm tới mức phá núi."
Cách nói này rất giống với Thiện Nhi, cũng không khác gì so với dự đoán của Tô Vân Thieu.
Quách Uyen Thanh cảm thấy không ổn: "Phá núi thì phải xin phép, nếu không xin phép mà tự tiện làm là phải ăn cơm tù đó." Lạc Tầm Lục nhìn về phía Tô Vân Thiều: "Không phải chị Vân Thiều gọi sam được sao? Thêm một vài lá bùa sắm sét nữa thì có thể trực tiếp thay đổi địa hình và phá phong ấn được không?"
Quách Uyen Thanh, Phương Hữu Đức, Tuệ Tâm, Tiêu Thành không hẹn mà cùng nhau suy nghĩ: Dùng bùa sét trời không chừng lại là cách hay, mấy chục tia sét đánh xuống liên tục có thể làm thay đổi địa thế, có khi còn có thể quét sạch khí độc đến nỗi không sót một mảnh, nhưng mà ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận