Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 800:

Chương 800:Chương 800:
Chương 800:
Tô Vân Thiều: Ngày mai em sẽ tới giếng Tỏa Long điều tra.
Diêm Vương: Nhớ cần thận.
Tô Vân Thiều nhìn chằm chằm ba chữ kia hồi lâu, cuối cùng mới trả lời: m.
Sau đó, cô gọi điện cho Tần Sóc.
Lúc nhận được điện thoại, Tần Sóc có hơi hoang mang, cần thận gọi một tiếng để xác nhận: "Vân Thiều?"
"Là em đây."
"Không phải em đang tham gia cái gì mà Đại hội tranh tài của giới Huyền môn nên không được phép sử dụng điện thoại sao?" "Vừa mới sửa lại quy định, đã trả điện thoại lại cho bọn em rồi." Nhưng hiện tại không phải là lúc nói chuyện này, Tô Vân Thiều không dài dòng mà vào thẳng vấn đề: "Đã tìm được cậu bé chết ở thành phố C chưa?"
Tần Sóc: "Tìm thấy rồi, nhờ quỷ sai của Ngọc Bạch Y đấy. Cậu bé bị chôn sống trong xi-măng, trở thành một trong số những trụ cột của cây cầu lớn bắc ngang sông đang xây dở. Cũng may là vẫn còn trong quá trình xây dựng, chứ đợi hoàn thành rồi thì không dễ rút được trụ cầu ra đâu."
Biểu cảm trên mặt Tô Vân Thiều lập tức trở nên rất khó coi, nghiêm giọng thốt ra ba chữ: "Chôn cọc sống." Ban đầu Tần Sóc không he biết chôn cọc sống là cái quỷ gì, mãi đến khi đụng phải vụ án giết người này, sau đó đi hỏi người của đội đặc biệt thì mới biết trên đời vẫn còn tồn tại chuyện tàn nhẫn tới vậy.
"Cầu lớn bắc ngang sông rất khó xây, nghe nói lúc dựng trụ cầu cứ làm mãi mà không thành, mới làm xong thì lại bị đổ. Sau đó, bên nhà thầu sợ trễ thời hạn nên đã mời đại sư tới xem thử, đại sư đó nói cần bắt một cậu bé có bát tự vượng thủy thuần âm để làm trụ cầu thì mới được.
Mà nói đến cũng lạ, sau khi cậu bé đó bị chôn sống trong xi-măng, dựng thành trụ cầu thì quá trình xây cầu lại diễn ra vô cùng suôn sẻ, nếu bọn anh không dùng bùa mở mắt Âm Dương cho người nọ nhìn thấy quỷ hồn của cậu bé thì có lẽ ông ta sẽ chẳng chịu thừa nhận đâu. Hiện tại người của đội đặc biệt đã lấy được ảnh chụp của đại sư kia, đồng thời triển khai truy bắt khắp cả nước, có điều tạm thời vẫn chưa thấy tin tức gì."
Tô Vân Thiều: "Anh có ảnh chụp hiện trường vụ án không? Tốt nhát là đầy đủ một chút."
"Vụ án này thuộc về đội đặc biệt, vì bên anh được giao nhiệm vụ giải thích cho cha mẹ của nạn nhân nên mới lấy được một chút tình báo chứ cũng không có ảnh chụp hiện trường.”
Tô Vân Thiều không phải kiểu người làm việc không có chủ đích, nếu đã mở miệng hỏi xem ảnh thì cũng có nghĩa là bên phía cô đã gặp phải chuyện gì rồi.
Tần Sóc nghĩ ngợi một lúc rồi nói: "Hay là thế này đi, để anh hỏi Cao Nhiên xem có thể nhờ anh ấy gửi ảnh chụp qua cho chúng ta được không.”
"Vậy làm phiền anh nhé." Nếu không phải bởi vì hiện tại Cao Nhiên đang là giám khảo còn Tô Vân Thiều lại là thí sinh của Đại hội tranh tài của giới Huyền môn, liên lạc với Cao Nhiên sẽ vô cùng phiền phức thì cô đã không đã cần nhờ Tần Sóc làm người trung gian rồi.
Tần Sóc: "Em khách sáo với anh làm gì? Nếu mà không có nhiều bùa bình an với bùa nói thật cua em thi thanh tich pha an cua đội anh cũng không được cao như thế này rồi. Chút chuyện nhỏ này em cứ nói một tiếng là được. Giờ em đang thi đấu, không tiện trao đổi nhiều, đến lúc đó anh sẽ gửi tin nhắn sang cho em, em nhớ xem nhé."
Tô Vân Thiều: "Dạ."
Sau khi liên lạc xong, Tô Vân Thieu rửa tay đi ra ngoài, mở camera cùng với micro lên rồi ngồi thiền ở trong phòng, chờ tới mười hai giờ đêm.
Năm thí sinh khác cũng đều làm như thế, chỉ khác nhau về thời gian tắt camera với micro thôi.
Khi quyết định trả lại điện thoại thì nhóm ban giám khảo đã chuẩn bị sẵn tinh thần về chuyện các thí sinh sẽ âm tham liên lạc với người bên ngoài, thậm chí còn có người ngang nhiên động tới điện thoại ngay trước mặt bọn họ luôn, trong số đó có Cố Trạch.
Nghĩ bằng đầu ngón chân cũng biết những thí sinh này đang hỏi trưởng bối xem có trận pháp nào như thế này hay không rồi. Cơ mà người có thành tựu lớn về trận pháp như Hằng Thuật còn nói không biết thì người khác cũng chỉ có thể trả lời mập mờ thôi.
Mười một giờ rưỡi đêm, sáu thí sinh cùng với quỷ sai của họ đi đến tất cả những địa điểm mà nghe nói là sẽ xuất hiện Bách Quỷ Dạ Hành, bắt đầu chờ đợi.
Đã qua mười hai giờ mười phút rồi mà cũng vẫn không thấy bóng dáng một con quỷ nào chứ nói chỉ là Bách Quỷ Dạ Hành, thế là họ chỉ đành ngậm ngùi đi về.
Bọn họ đoán thứ gọi là Bách Quỷ Dạ Hành chắc hẳn là thứ gì đó mà đương sự gặp được trên núi Bạch Mi, phải đến thời gian đặc biệt hoặc thời cơ nào đó mới có thể nhìn thấy được.
Có khi nó cũng chỉ là chuyện liên quan tới ảo ảnh, kiểu ảo ảnh mà chỉ có một số người mới có thể nhìn thấy.
Cũng may mà có ít người nhìn thấy chứ không phải ai ai cũng thấy nên chuyện này mới có thể được đè xuống như thế.
Tô Vân Thiều về phòng chưa được bao lâu thì thấy Nguyễn Mai và Thiện Nhi quay về với vẻ mặt rất vui vẻ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận