Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 722:

Chương 722:Chương 722:
Chương 722:
Kỳ Hồng Liên xem phát sóng trực tiếp đã kích động đến đập bàn, trầm trồ khen ngợi: "Được lắm! Nên làm như vậy chứ! Có ai dám mơ tưởng đến các cô gái trong Huyền môn chúng ta, động tay động chân, vậy thì để cho đối phương đoạn tử tuyệt tôn, đứt rồi lại nối, lặp lại chín chín tám mươi mốt lần, nhất định phải để cho đối phương vĩnh viễn học cách làm người tốt!"
Nhóm giám khảo nam ở bên cạnh: "...”
Đột nhiên cảm thấy may mắn vì Tô Vân Thiều không phải là đệ tử của Kỳ Hồng Liên, nếu không hai thầy trò này sợ là sẽ gây ra đại loạn ở nhân gian.
Cách làm của Tô Vân Thiều có chút tàn nhẫn, nhưng ông lão cảm thấy cô gái nhu nhược vì muốn bảo vệ mình mà tàn nhẫn một chút cũng không có gì, vẫn rất thưởng thức tính cách của cô.
"Năm đó nếu Thiện Nhi có được bản lĩnh như cháu, cũng có thể báo thù khi còn sống, không cần phải đi chết biến thành lệ quỷ, ở lại trong thôn trang trả thù từng người chỉ biết khoanh tay đứng nhìn.”
Tô Vân Thiều: ?? 2
Là ảo giác à? Sao cô cứ cảm thấy mình đã bỏ sót một điều gì đó?
"Ông ơi, nếu như Thiện Nhi biến thành lệ quỷ trở về báo thù, còn đến phiên Thiết Đản đến trả thù sao2"
"Chuyện hơn bốn trăm năm trước được lưu truyền đến bây giờ chỉ còn lại đại khái, ông cũng không biết trong đó đã xảy ra chuyện gì, ông cũng chỉ là một người kể lại chuyện xưa mà thôi." Ông lão tiếp tục kể chuyện.
Suốt hai tháng, Thiết Đản cũng không về nhà, cũng không ngủ nghỉ mà dành hết thời gian để dưỡng cổ, thừa dịp ban đêm lẻn vào biệt viện, nhắm mắt cũng có thể biết người đàn ông kia sẽ ở chỗ nào.
Mùa hè nóng bức đã tới, cả nhà kia quả nhiên đúng hẹn mà đến thôn trang nghỉ hè. Thiết Đản trốn ở trên núi, nhìn thấy người đàn ông ra vẻ đạo mạo kia ở dưới sự vây quanh của đám hộ vệ, mang theo vợ con cùng nhau đi vào biệt viện, cũng thấy được đạo sĩ mặc đạo bào búi tóc theo Đạo gia kia.
Vẫn là tên đạo sĩ năm đó đã nghiền xương của cặp song sinh thành tro.
Xuất phát từ cảm giác áy náy với một nhà bốn người kia, Thiết Đản quyết định cùng đưa tên đạo sĩ này lên Tây Thiên.
Cậu ta không biết thực lực của mình có thể giết chết ông ta không, cũng lo lắng nếu đối phó với người đàn ông kia trước sẽ bị tên đạo sĩ này nhìn ra điểm khác thường, nên cuối cùng cậu ta đã quyết định giết tên đạo sĩ trước.
Cậu ta lén bỏ cổ trùng dưỡng được vào trong biệt viện, chuẩn bị tùy thời tiến vào thân thể của tên đạo sĩ kia.
Nhưng Thiết Đản không biết đạo sĩ Huyền môn chân chính cho dù không hiểu rõ Cổ, cũng sẽ vô cùng nhạy cảm mà phát giác ra nguy hiểm và sát ý đang hướng đến mình.
Không nghi ngờ gì nữa, Thiết Đản đã bị bắt.
Cậu ta không có nghi ngờ tên đạo sĩ, mà cảm thấy rằng cha mẹ và em trai của Thiện Nhi đã bán đứng cậu ta.
Thiết Đản bị tên đạo sĩ tra tấn đến hấp hối, nhưng mỗi khi vị đạo sĩ kia cảm thấy cậu ta sắp trọng thương mà chết, cậu ta lại ngoan cường mà sống sót, đến mức tên đạo sĩ cũng cảm thấy có gì đó không thích hợp.
Vì thế ông ta đã kiểm tra thân thể của Thiết Đản, phát hiện ra Cổ trong cơ thể cậu ta, ý niệm tham lam bỗng nỗi lên.
Cổ một khi đã nhận chủ thì sẽ không dễ dàng mà thay đổi chủ nhân, bởi vậy tên đạo sĩ đã chặt đứt tay chân của Thiết Đản để giảm bớt diện tích mà Cổ có thể trốn, ép buộc Cổ dùng phần lớn lực lượng duy trì sự sống cho Thiết Đản, bức đến cuối cùng không còn chỗ nào để đi thì Cổ không thể không rời khỏi thân thể của cậu ta. Ngay một khắc chia lìa, Thiết Đản đã chết, Cổ đã nhận chủ cũng chết theo, hơn may vạn con cổ trùng lớn nhỏ mà Thiết Đản đã chôn giấu ở thôn trang không thể khống chế được nữa.
Ngay tại thời khắc cổ trùng của Thiết Đản chết đi, Tử Cổ bên cạnh người nuôi cổ cũng chết theo.
Người dưỡng Cổ lo lắng Thiết Đản sẽ phản bội con gái của mình, để có một vật bảo đảm, ông ta đã luyện chế một đôi Tử Mẫu Cổ Vương, bắt luận Mẫu Cổ đi nơi nào, Tử Cổ đều có thể tìm được Mẫu Cỏ.
Thiết Đản vừa rời đi chính là hơn hai tháng, giấy đi đường mà ông ta cho Thiết Đản cũng đã mắt hét hiệu lực, người nuôi cổ và Yến Nhi biết Thiết Đản nhất định đã xảy ra chuyện, bọn họ đã lần theo địa chỉ lúc trước mà Thiết Đản để lại để chạy tới.
Không ngờ lúc hai cha con họ còn đang trên đường ởi qua thì Thiết Đản đã chết rồi.
Mà lúc này, toàn bộ thôn trang đã trở thành thiên đường của cổ trùng. Cổ trùng cắn xé lẫn nhau, đẻ trứng, tâm bổ, ấp trứng trong cơ thể người, rồi sau đó tiếp tục cắn giết, chúng nó cái gì cũng cắn, cái gì cũng ăn.
Bởi vì tên đạo sĩ nhất thời tham lam, tạo ra hậu quả nghiêm trọng như vậy, mây trăm mạng người bao gồm gà vịt chó heo tất cả sinh vật trong thôn trang toàn bộ bởi vậy mà gặp nạn, nhân quả khổng lồ kia đè ở trên người đạo sĩ, khiến cho ông ta không thể dễ dàng rời khỏi thôn trang được.
Khi người nuôi cổ và Yến Nhi chạy tới, trong thôn thi thể rải rác khắp nơi, máu và nước tiểu của người và súc vật đều trộn lẫn với nhau, dưới ánh mặt trời chói chang của mùa hè nóng bức bốc lên mùi vị cực kì quỷ dị.
Bọn họ không để ý tới điểm này, vội vàng đi tìm Thiết Đản.
Bạn cần đăng nhập để bình luận