Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 531:

Chương 531:Chương 531:
Chương 531:
Tuệ Tâm nhìn Tô Vân Thiều, gương mặt hiện rõ bình tĩnh và từ bi: "Tô đạo hữu cảm thấy ban tăng tính sai sao?"
Trong số những người mà Tô Vân Thiều quen biết, khả năng suy đoán và bói toán của Tuệ Tâm và Hằng Thuật là tốt nhất, sao cô có thể không tin anh ấy được chứ? Nhưng kết quả này thật sự không hợp với lẽ thường cho lắm.
"Không phải tôi nghi ngờ năng lực suy đoán và tính toán của anh, chỉ là tôi cảm thấy chắc hẳn đã xảy ra vấn đề ở chỗ nào đó, nên mới dẫn tới việc anh tính ra một kết quả mà tất cả mọi người đều không thể tin được như vậy thôi." Từ lần đầu tiên bọn họ gặp nhau, thông qua tướng mạo của Tô Vân Thiều, Tuệ Tâm đã xác nhận cô quả thật chỉ có một người em gái, còn là một cô em gái không có quan hệ máu mủ với mình. Cũng vì thế mà ban đầu chính anh ấy cũng không tin được kết quả bam tay tính toán của mình mà.
Nhưng sau khi tính tận ba lần liên tiếp đều cho ra cùng một kết quả như vậy, anh ấy thật sự không thể không tin được nữa.
"Nếu Tô đạo hữu không tin thì có thể tự mình tính thử xem, cũng có thể hỏi thêm cả Hằng Thuật đạo hữu nữa."
Tô Vân Thiều biết chuyện này rất quan trọng, cô mỉm cười xin lỗi với Tuệ Tâm rồi gửi cho Hằng Thuật ngày sinh tháng đẻ và ảnh chụp của hai cô gái, nhờ ông ấy giúp cô tính thử.
Sau đó, cô cũng tự bam tay tính toán một hồi. Hôm qua cô chỉ tính xem khi nào con gái của Lữ Thư Nam có thể quay về, hôm nay cô tính lại thì... Hở, tính thêm một lần nữa xem sao.
Cả ba lần đều cho ra chung một kết quả.
Tô Vân Thiều nghiêm mặt nói: "Giống như anh."
Tất cả mọi người: ???
Vài phút trôi qua, Hằng Thuật nhắn tin trả lời lại: Rõ ràng là Tô đạo hữu không có em gái mà, vậy tại sao hai cô gái này lại có ràng buộc huyết thống với cô nhỉ? Tô đạo hữu đã tự mình tính thử chưa?
Tô Vân Thiều: Tôi đã tự tính rồi, có Tuệ Tâm đạo hữu cũng tính nữa, cả hai chúng tôi đều có chung một kết quả.
Hằng Thuật: 222 Tôi cũng không hiểu gì hết.
Hằng Thuật: Xem ra tu vi của ban đạo vẫn chưa đủ cao, mấy ngày gần đây, mỗi lần bam tay tính toán lại cho ra kết quả ngày càng ly kỳ hơn lần trước, có thể nói là vượt ngoài tầm hiểu biết của tôi rồi.
Tô Vân Thiều cũng đâu có khác gì đâu.
Khả năng bám đốt ngón tay tính toán của cô rõ ràng không phải lúc nào cũng chính xác và không xảy ra sai sót. Sau khi sống lại, cô vẫn thường hay tính ra những kết quả không đúng, phải tính đi tính lại nhiều lần, nhiều lúc còn phải nhờ đến sự giúp đỡ của người khác nữa mà.
Tuệ Tâm hỏi: "Kết quả sao rồi?"
Tô Vân Thiều gật đầu: "Cả ba chúng ta đều tính ra cùng một kết quả, chứng minh rằng họ thật sự có ràng buộc huyết thống với tôi. Nhưng sự ràng buộc này rất kỳ lạ."
Nói tới vấn đề này, Tuệ Tâm cũng cảm thấy vô cùng kỳ quái: "Năm nay Tô đạo hữu còn chưa đủ mười tám tuổi, tính kiểu gì đi nữa cũng không thể nào có hai cô con gái mười lăm tuổi được, đó cũng chính là nguyên nhân khiến ban tăng nghi ngờ bản thân đã tính sai đấy."
Tất cả mọi người: ?22
Ngoại trừ hoài nghi ra thì họ thật sự không biết phải trưng ra vẻ mặt gì nữa.
Cho dù Tô Vân Thiều có thần thông quảng đại cách mấy cũng không thể phá vỡ giới hạn sinh lý của con người, cũng không thể nào chỉ mới có ba tuổi mà đã vượt qua khoảng cách cả triệu dặm, nhét con gái mình vào trong bụng Lữ Thư Nam, để bà ấy sinh con cho cô được đâu nhỉ?
Tô Vân Thiều hỏi Tuệ Tâm: "Anh có biết xảy ra vấn đề ở đâu không?" Tuệ Tâm lắc đầu: "Chùa Viễn Sơn thiên về tính toán và Phật pháp, chúng tôi không tinh thông những phương diện khác."
Nếu anh ấy biết được thì trên đường tới đây đã giúp đỡ một tay để giải quyết chuyện này cho xong từ sớm rồi.
Tô Vân Thiều hỏi: "Anh đã sử dụng nguyên khí để thăm dò cơ thể hai người họ lần nào chưa?"
Tuệ Tâm niệm A Di Đà Phật rồi đáp: "Ban tăng không tới gần nữ sắc."
Bởi vì khi một người dùng nguyên khí để thăm dò, nắm rõ tắt cả kinh mạch và toàn bộ ngõ ngách trên cơ thể của người khác, một vài người sẽ cảm thấy điều này giống như đụng chạm tới thân thể người ta, nên thật sự không tình nguyện làm việc này.
Sự việc chưa tới mức xấu nhát, Tuệ Tâm là người cửa Phật, một lòng hướng Phật thì sẽ không dễ gì mà vi phạm nguyên tắc của anh ay được.
Tô Vân Thiều có thể hiểu việc này. Cô nói Tô Y Y buông tay ra, sau đó cô tới gần ba cô gái kia, hai người trong số họ lập tức nhào tới, một trái một phải ôm lấy cánh tay Tô Vân Thiều, thân mật ôm lấy cô không chịu buông ra, đồng thời, họ còn bày ra vẻ mặt thỏa mãn, nói: "Cuối cùng cũng tìm được mẹ rồi!"
Cô gái còn lại biu môi, cũng xông tới đu lên lưng Tô Vân Thiều. Ba cô gái không thấp hơn Tô Vân Thiều bao nhiêu lại xem một cô gái vị thành niên chỉ lớn hơn họ ba tuổi là mẹ.
Cảnh tượng này quá sức quỷ dị, mọi người ở đây thấy vậy thì đều lập tức ngây người.
Lữ Thư Nam che miệng, bà ấy không dám tưởng tượng xem mấy năm nay, khi không có bà ấy bên cạnh, con gái của mình đã gặp phải những chuyện gì.
Giữ nguyên tư thế như này, Tô Vân Thiều đưa nguyên khí vào trong cơ the hai cô gái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận