Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 573:

Chương 573:Chương 573:
Chương 573:
Làm sao Tần Giản có thể liên lạc được với Diêm Vương cơ chứ?
Nhưng cậu ấy cảm thấy Bách Tinh Thần hẳn là có thể liên lạc với vị kia được, nên cậu đã nhanh chóng kéo ba người vào một nhóm chat, chuyển tiếp lại tin nhắn của Tần Sóc vào nhóm đó.
Bách Tinh Thần: 【 Anh Tần cũng đã gửi tin nhắn cho tớ rồi, chờ một lát. 】
Dưới tình huống cấp bách như thế này, Bách Tinh Thần không chọn gửi tin nhắn mà lập tức gọi điện thoại cho Đào Yêu.
Đào Yêu nhận được cuộc gọi thì sững sờ, lo lắng tới mức dam chân,"Cô ấy, cô ấy làm như vậy không phải là đang làm càn sao? Cho dù cô ấy có mạnh mẽ như thế nào đi chăng nữa thì làm sao có thể so được với đám thanh niên khoẻ mạnh kia, hơn nữa cô ấy còn xinh đẹp như thế, nhỡ không may bị người ta bắt nạt thì phải làm sao?Không được, tôi phải nói cho Diêm Vương biết!"
Đào Yêu vội vội vàng vàng cúp điện thoại của Bách Tinh Thần để gọi điện cho Diễm Vương.
Cuộc gọi vừa được kết nối, cậu nhóc giải thích một hồi,"Ngài mau tới quỷ môn ởi, tôi gửi cho ngài một định vị, ngài mau mau mà chạy qua đó.”
Diêm Vương: "..." Lúc mới nghe thấy tin tức này đúng là anh đã rất tức giận, nhưng sau khi ngẫm lại, anh lại cảm thấy Tô Vân Thiều làm như vậy tất nhiên là cô đã suy nghĩ kĩ càng rồi.
Dựa trên sự hiểu biết của anh đối với Tô Vân Thiều, người như cô nếu có thể giải quyết vấn đề một cách đơn giản và thô bạo thì chắc chắn cô sẽ không thèm đi vòng lòng làm gì, nhưng cô lại lựa chọn một cách rắc rối như vậy, nhất định là cô còn muốn moi được thêm nhiều tin tức ở thôn Vân hơn.
Có lẽ Tô Vân Thiều lo lắng ở thôn Vân vẫn còn nhiều thủ đoạn kỳ lạ và hiểm độc của Huyền môn, nếu để cho nhóm Tần Sóc và Cao Nhiên tới nhất định sẽ bị hại, hơn nữa người ở thôn Vân có khả năng chống lại ảo trận và thuật thôi miên của cô, nên cô lo lắng sẽ ảnh hưởng tới tiến độ và tốc độ điều tra.
Còn ba ngày nữa mới đến ngày lễ mười một tháng mười một, nếu không giải quyết được vấn đề ở thôn Vân càng sớm càng tốt, chuyến du lịch gia đình của cô sẽ bị hủy, còn ảnh hưởng đến cả Đại Hội Huyền Môn mà cô muốn tham gia.
Mặc dù vậy, Diêm Vương vẫn lo lắng cho sự an toàn của cô.
Nghĩ đi nghĩ lại đứng ngồi không yên, anh cảm thấy cho dù mình có ngồi làm việc tại địa phủ thì hiệu suất làm việc cũng không cao nổi, chẳng thà anh đi tới bên cạnh bảo vệ cho cô, nghĩ vậy, anh để hết công việc lại cho Bạch Vô Thường làm, còn mình thì co giò chạy mắt.
Bạch Vô Thường lại lại lại lại bị lợi dụng: "..."
Là cấp dưới làm việc cho Diêm Vương nhiều năm, trong suy nghĩ của anh ta thì Diêm Vương luôn là một người làm việc có lương tâm và có trách nhiệm, nhưng chẳng biết từ khi nào, trong đầu con người kia chỉ toàn là tình yêu, trong đầu óc người kia suốt ngày chỉ còn nghĩ đến việc theo đuổi cô vợ của mình mà thôi.
Nghĩ tới việc ai yêu rồi cũng sẽ trở nên giống với người kia, Bạch Vô Thường lập tức cố gắng tránh xa thứ gọi là tình yêu này.
Chờ đã, nếu tình yêu có thể trở thành lý do chính đánh để bỏ việc, vậy anh ta có nên tìm một đối tượng không? Chà, trước đó anh ta nên tìm một con cừu thế tội để làm việc thay anh ta mới được.
Bạch Vô Thường nhìn qua những vị đồng nghiệp và cấp dưới của mình một lượt, anh ta cảm thấy người có năng lực đảm nhiệm... không phải chính là Hắc Vô Thường sao?
Ha ha, người tài giỏi thường phải làm nhiều việc, anh ta nên chấp nhận số phận của mình đi!
Hắc Vô Thường người đang làm việc chăm chỉ bỗng giật mình một cái, anh ta chỉ cảm thấy cả người mình như bị một cơn gió lạnh tàn ác thổi qua, giống như vừa mới bị ai gài bẫy vậy.
Bỗng một tiếng "Tinh" vang lên, có tin nhắn gửi tới.
Bạch Vô Thường: [ Lập tức tới điện Diêm Vương. }
Hắc Vô Thường: Í Được. 】
Hắc Vô Thường còn tưởng rằng là có việc gì quan trọng, nên anh ta vội vàng chạy đến điện Diêm Vương, vừa tới nơi anh ta đã thấy Bạch Vô Thường đang ngồi trên vị trí của Diêm Vương, anh ta bận bịu đến mức không thể ngang đầu lên.
"Chuyện gì vậy? Diễm Vương đâu?"
"Lại đi tìm cô vợ nhỏ của ngài ấy rồi" Bạch Vô Thường duỗi người, thả lỏng gân cốt, rồi vẫy vẫy tay về hướng Hắc Vô Thường,"Anh qua đây đi."
Hắc Vô Thường không phát hiện ra một chút nguy hiểm nào mà đi qua chỗ anh ta,"Sao vậy?"
Bạch Vô Thường lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tai mà bắt lấy Hắc Vô Thường, ấn anh ta ngồi lên vị trí của Diêm Vương, còn mình thì đứng dậy.
Hắc Vô Thường:???
Ý thức được mình đang ngồi ở nơi nào, anh ta sợ tới mức suýt nhảy dựng lên, vội ôm lấy cánh tay của Bạch Vô Thường mà hét lớn một tiếng: "Anh trai ơi, anh hại tôi rồi!"
"Anh trai cái rắm! Tôi còn có thể làm ông cố nội nhà anh đấy!" Bạch Vô Thường sinh ra trong một gia đình thư hương, nhưng cuối cùng lại bị cuộc sống chết tiệt nơi địa phủ ép trở thành một thanh niên cứ mở miệng ra là thốt ra những lời tục fĩu.
"Được rồi, làm việc đi."
Hắc Vô Thường khóc không ra nước mắt: "Ông cố nội à, cháu không làm đâu! Cháu mới nhận việc còn chưa được mấy năm, đến việc của mình còn chẳng làm xong được nữa là, sao cháu có thể chia sẻ ưu sầu với ông được?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận