Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 572:

Chương 572:Chương 572:
Chuong 572:
Nam quỷ đầu đỉnh: "Tôi nghe lén được người đến từ thôn Vân thi thoảng sẽ hỏi thăm người trên thị trấn, chắc là đang đi tìm Tây Tây và Bồi Bói."
Cũng may thời gian đã muộn, Phan Tây Tây, Phan Bối Bối và Manh Manh đều đã đi ngủ, nếu không để các cô ấy nghe thấy tin này e là họ lại hoảng sợ mà mắt ngủ cả đêm.
"Tây Tây và Bối Bối đã chạy trốn được hơn một tháng, vậy mà bọn họ vẫn còn tìm kiếm ở các vùng lân cận sao?" Tần Sóc đã hiểu được suy nghĩ của mấy người này,"Có lẽ bọn họ cảm thấy Tây Tây và Bối Bối không có phương tiện giao thông, căn bản sẽ không chạy được xa, cho nên rất có thể hai cô bé ấy chưa chạy trốn được, chỉ đang trốn chui trốn lủi trong một góc nào đó ở thị trấn, chờ đến khi không còn có ai hỏi thăm nữa thì mới bỏ chạy?"
Cao Nhiên: "Bọn họ vẫn luôn tìm kiếm Tây Tây và Bối Bối, liệu có phải do họ sốt ruột muốn tìm kiếm hai cô bé ấy về kết hôn sinh con hay không?”
Tần Sóc thầm mắng một câu khốn nạn ở trong lòng,"Ngày mai chúng ta lập tức di tới thôn Vân, vây bắt hết đám kia một lượt!"
"Không được." Tô Vân Thiều phủ quyết đề nghị này,"Hai người tới thôn Thảo Vân mua rượu mơ xanh xong thì cứ đưa Tây Tây và Bồi Bối rời khỏi đây đi."
Cao Nhiên: "Vậy còn em?"
Tô Vân Thiều cười: "Không phải bọn họ đang thiếu một cô dâu sao?"
Đề nghị của Tô Vân Thiều khiến Tần Sóc sợ đến mức hồn phi phách tán, suýt chút nữa anh ấy đã không nhịn được mà thốt ra một câu "Diêm Vương có đồng ý không?".
Nhớ tới lần trước ra ngoài, có rất nhiều người trong đội điều tra hình sự và đội đặc biệt không hề biết tới sự tồn tại của Diêm Vương, cũng không biết được mối quan hệ giữa Tô Vân Thiều và Diêm Vương, vì thế Tần Sóc chỉ có thể cắn chặt miệng, nhưng không can thận mà cắn trúng đầu lưỡi khiến cả khoang miệng của anh tràn ngập mùi tanh như sắt rỉ.
Tần Sóc khéo léo đưa ra lời đề nghị: "Em không muốn bàn bạc cùng ngài ấy một chút sao?"
Cao Nhiên:?
"Chúng ta đều đang ở đây cả rồi, anh còn muốn bàn bạc với ai nữa?”
Các thành viên của đội điều tra hình sự và đội đặc biệt cùng đưa ánh mắt sang nhìn Tần Sóc và Tô Vân Thiều, chờ đợi những lời tiếp theo của họ.
Tô Vân Thiều không có một chút do dự nào: "Không cần."
Chẳng qua chỉ là một mưu kế mà thôi, cô cũng không phải thật sự đi làm vợ người ta, mối quan hệ hiện tại giữa cô và Diêm Vương còn chưa phát triển tới mức ấy, không cần phải báo cáo lại cho anh mọi chuyện cô làm, cứ làm như cô là kẻ sợ chồng ấy.
Tô Vân Thiều quay đầu lại nhờ Cát Nguyệt và ba con quỷ học bá: "Làm phiền bốn người lại đi vòng quanh thị trấn dò la thêm một chút, xem bọn buôn người có đang ở gần đây không, để mọi người vất vả rồi."
Bồn con quỷ: "Không có gì đâu!"
Hiếm lắm mới có cơ hội giúp đỡ Tô Vân Thiều, bốn người họ rất có động lực, trả lời xong là lập tức chạy đi, thái độ vô cùng tích cực.
Cao Nhiên âm thầm lắc đầu, đây là sự khác biệt giữa công việc của đại sư mà họ chịu ơn với công việc do cấp trên giao cho sao?
Sau khi xác nhận kế sách sẽ sử dụng, Tô Vân Thiều bắt đầu lên kế hoạch: "Nếu trong thị trấn có bọn buôn người, vậy em sẽ giả vờ bị mọi người bỏ lại để chúng bắt cóc. Người dân ở thôn Vân đang nóng lòng muốn lấy vợ, hẳn là họ sẽ không quá quan tâm em tới từ đâu. Nếu bọn buôn người không muốn bán em tới thôn Vân, vậy thì mọi người cứ tóm chúng luôn đi, sau đó chúng ta sẽ thảm van rồi tự ngụy trang thành bọn buôn người tới thôn Vân luôn.”
"Nếu trong thị trấn không có bọn buôn người, vậy em sẽ giả vờ lên núi tìm thôn Vân với mọi người rồi bị lạc nhóm. Thực ra Tô Vân Thiều vẫn thích kế hoạch trước hơn, bởi vì bọn buôn người và người dân ở thôn Vân đã hợp tác với nhau rất lâu dài rồi, cho nên chúng càng dễ lấy được sự tín nhiệm của người ở thôn Vân hơn.
Tuy rằng thị tran này không lớn, nhưng ít nhất cũng có tới mấy ngàn người sinh sống, nếu muốn tìm được bọn buôn người vẫn luôn lan trốn kia, thì nhóm bốn người của Cát Nguyệt sẽ phải tìm kiếm rất lâu, đoán chừng có lẽ sẽ phải tìm đến khi trời sáng họ mới có thể quay trở về.
Bắt đầu từ ngày mai sẽ có một trận chiến ác liệt, cho nên mọi người đều lần lượt trở về phòng de nghỉ ngơi.
Trong khi bản thân Tô Vân Thiều ngủ rất ngon, thì Tần Sóc không thể nào chợp mắt được, anh cầm di động trên tay rất lâu, cuối cùng vẫn lựa chọn gửi cho Tần Giản và Bách Tinh Thần một tin nhắn riêng.
Bây giờ đã gần hai giờ sáng, hai người bọn họ đã ngủ từ sớm, nên chưa có ai trả lời lại anh ấy.
Cho đến sáng hôm sau khi hai người đó thức dậy, nhìn thấy tin nhắn Tần Sóc gửi tới, họ kinh ngạc đến mức suýt rơi cả tròng mắt ra ngoài.
Tần Sóc nhắn như sau: 【 Bọn anh đã tới chân núi dưới thôn Vân rồi, người dân thôn Vân vẫn đi dò la tin tức về Tây Tây và Bối Bối, bọn anh đoán là họ vẫn đang sốt ruột tìm vợ để sinh con, Vân Thiều định đóng giả thành người bị lừa bán đến đó làm cô dâu của bọn họ. Bản thân Vân Thiều nói không cần bàn bạc lại với Diêm Vương, nhưng trong lòng anh vẫn thấy không yên, em có thể liên lạc được với Diêm Vương không? }
Bạn cần đăng nhập để bình luận