Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 1165:

Chương 1165:Chương 1165:
Chương 1165:
Những lời chưa nói của Cố Trường Trạch đều nghẹn ở cổ họng.
Ngao Khả Tâm đứng thẳng dậy, chỉnh trang lại tóc tai và quần áo đã hơi rối loạn, rồi đưa những đồ vật giấu trong tay cho Tô Vân Thiều.
"Tôi chỉ tìm thấy hai thứ này ở trên người của ông ta."
Tô Vân Thiều cũng chẳng buồn nhìn lầy một cái, trực tiếp ném vào trong nhẫn,"Cảm ơn."
Có Trường Trạch:I!I
Lúc này ông ta mới hiểu ra vì sao vừa rồi Ngao Khả Tâm lại bày ra dáng vẻ như bà điên, lao tới vừa đánh vừa mắng ông ta, không phải vì trả thù, mà là vì muốn lục soát, lấy đi những món Linh Khí cứu mạng cuối cùng của ông tai
"Cô là loại đàn bà độc ác!" Hai con ngươi của Cố Trường Trạch như sắp nứt ra,"Tôi sẽ không bỏ qua cho côi!"
Ngao Khả Tâm sẽ để ý đến lời của một quỷ hồn sắp tan biến sao?
Cô ấy cười khẩy một cái, dang hai tay về phía Tô Vân Thiều,"Cô cho tôi một tia sét đi, tránh để ông ta động tay động chân ở trên người tôi, nếu vì thế mà để ông ta thực sự chạy thoát, tôi nhất định sẽ tức chết mát."
Tô Vân Thiều làm theo lời cô ấy, giáng một tia sét tới, trên người Ngao Khả Tâm thực sự tản ra làn khói màu đen, sắc mặt của Cố Trường Trạch càng khó coi hơn.
Mặc dù Ngao Khả Tâm bị sét tấn công, nhưng nghĩ đến chuyện tất cả các mưu hèn kế bản của Cố Trường Trạch đều lần lượt bị phá hỏng, trong lòng rất vui sướng, cô ấy yếu ớt quay trở lại bên trong vòng tay gỗ hoè để nghỉ ngơi, hồi phục.
Cố Trường Trạch nhìn Tô Vân Thiều cười lạnh: "Mày cho rằng làm như vậy là có thể dồn tao vào chỗ chết sao?"
"Làm sao có thể chứ?" Tô Vân Thiều giơ tay cầm kiếm Lôi Minh chĩa về phía trước, mỉm cười mà chọc chín cái lỗ trên cơ thể Cố Trường Trạch, còn vừa chọc vừa nói: "Không phải ông muốn tìm người cộng tác à? Tôi vẫn luôn chờ người nọ, nhưng ông cũng thấy rồi đấy, tôi đã sắp đâm ông chết tới nơi rồi, mà người nọ còn chưa xuất hiện."
Cố Trường Trạch có thể cảm nhận được, Tô Vân Thiều càng chọc ra nhiều cái lỗ ở trên người mình, năng lượng của ông ta càng tiêu hao nhanh hơn, nếu cứ tiếp tục như vậy, cho dù ông ta có bao nhiêu thủ đoạn, cũng chẳng còn mạng mà dùng tới nữa.
"Abe Shota !" Ông ta oán hận mà gào tên người cộng tác với mình.
Tô Vân Thiều còn muốn hỏi Cố Trường Trạch chuyện đem hàng triệu người huyết tế và thay thế Thiên Đạo, không muốn để ông ta chết nhanh như thế, cô hơi nhéch mày, cũng dừng tay lại.
Cô vừa dừng tay lại, Vân Tiêu đã biến trở về chân thân, đuôi rắn xuyên qua chiếc vòng vàng, nâng Co Trường Trạch lên như một con heo chờ bị làm thịt, lắc lư ở trên không trung.
Cố Trường Trạch đã bao giờ phải chịu nhục nhã như vậy?
Ông ta âm tham cắn răng thê, chờ đến khi kế hoạch của ông ta thành công, nhất định phải đem Tô Vân Thiều cùng tất cả người nhà, yêu quái và quỷ sai của cô đi băm thây vạn đoạn, khiến họ hồn bay phách tán, lấy máu của họ rửa sạch mối hận trong lòng!
Tô Vân Thiều đã tìm ra vị trí chinh xac cua Abe Shota,cau ta đang được rắn lớn và hồ ly đỏ bảo vệ, Không nghĩ tới cậu chính là cộng sự của Cố Trường Trạch nha.”
"Rõ ràng là cô đã đoán ra được từ trước rồi, hà tất phải lừa gạt tôi như vậy?” Abe Shota nhàn nhã bước về phía trước, rắn lớn và hồ ly đỏ đi theo cậu ta, một con đi trước mở đường, một con đi phía sau yem trợ, từng bước một đi về phía cung điện.
Bốn người đồng đội đến từ nước R từ từ tiếp cận vị trí của Abe Shota, mấy người Tuệ Tâm và mấy yêu quái cũng vừa chiến đấu vừa di chuyển lại gần, chiến tuyến từng chút chuyển về hướng của Tô Vân Thiều. Thí sinh các quốc gia khác đều lùi về hướng ngược lại, thoạt nhìn dường như họ không muốn nhúng tay vào công việc giữa hai nước, nhưng động tác chém giết cương thi của họ không hề dừng lại, ở một góc độ nào đó mà nói, họ cũng đã giúp đỡ Tô Vân Thiều và Hoa Hạ tồi.
Tô Vân Thiều bỗng nhiên nói: "Cậu cũng là người thay trời hành đạo, phải không?"
Bước chân đang bước lên bậc thềm của Abe Shota dừng lại một chút: "Làm sao cô biết được? Tôi tự nhận là mình không để lộ ra sơ hở gì."
"Đoán."
Abe Shota: "..." Nụ cười cứng lại. Đêm đó khi giao rái cá biển nhỏ lại cho Tô Vân Thiều, Abe Shota đã biết người này không dễ đối phó, nhưng không ngờ tới cô lại thông minh và nhạy bén vượt ngoài sức tưởng tượng của cậu ta, có thực lực lớn mạnh, hơn nữa còn có công đức sâu nặng và vân may rất tốt, chân chính không người có thể địch lại.
Cho dù như vậy, việc đã đến nước này, cậu ta đã không còn đường lui, chỉ có thể tiếp tục tiến lên, đối đầu với Tô Vân Thieu.
Tô Vân Thiều luôn cảm thấy những người thay trời hành đạo đều là sứ giả của Thiên Đạo tại nhân gian, nên là người công bằng công chính, nhưng chính cô đã quên mất một chuyện, cũng may là khi nhìn thấy con mèo đen kia cô đã nhớ ra.
"Người sẽ phân biệt không rõ thiện, ác, tốt, xáu, Thiên Đạo cũng vậy, thật không may Thiên Đạo lại bị mù mắt đến hai lần, mới chọn ra hai vị đại hành giả như vậy."
Bạn cần đăng nhập để bình luận