Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 803:

Chương 803:Chương 803:
Chương 803:
Ngắng đầu nhìn lên, những bia mộ này xếp lít nha lít nhít, chẳng tuân theo một quy luật nào, liếc nhìn lại thì nhận ra chúng đã được gói gọn trong phạm vi có thể nhìn thấy được, ít nhất cũng có mấy trăm bia mộ.
Sáu người yên lặng đứng đó, nhẹ nhàng thở ra, giống như là sợ quấy nhiễu giấc ngủ say của những người anh hùng ở đây vậy.
Những người đang xem phát sóng trực tiếp không khỏi đứng dậy, thể hiện sự biết ơn với những anh hùng đã hi sinh tính mạng này.
Duy chỉ có một mình Cố Trạch, bởi vì không tiện đi lại, ông ta ngồi ở trên xe lăn, cúi đầu không biết đang suy nghĩ chuyện gì.
Trải qua chuyện vừa rồi, sáu người dự thi đều có chút im lặng.
Hôm qua, Tuệ Tâm đi xem xét chùa Phổ Đà cũng đã ghé qua đây một lần, hôm nay là lần thứ hai nhìn thấy những bia mộ bằng gỗ kia, trong lòng anh ấy vẫn cảm thấy xốn xang như thế. Nó khiến tâm trạng của anh ấy nhất thời không thể lấy lại bình tĩnh được.
Tuệ Tâm đi trước dẫn đường, đi được một hồi lâu thì anh ấy lên tiếng: "Chúng ta đến rồi."
Năm người nhìn theo hướng tay anh ấy chỉ thì phát hiện một cái hang núi bị những lớp dây leo chẳng chit che khuất, cực kỳ khó thấy. Tô Van Thiều: "Đạo hữu Tuệ Tâm làm sao mà tìm được chỗ này vậy?"
"Dựa vào tiếng rồng ngâm đó." Tuệ Tâm nói: "Han là được phát ra từ giếng Tỏa Long."
Vừa dứt lời, từ trong cửa hàng núi đột nhiên truyền tới tiếng rồng ngâm nặng nề, vang dội. Tiếng ngâm tựa như biến thành sóng âm, định tai nhức óc, buộc sáu người họ phải lùi lại mây bước.
Những người xem qua màn hình nghe được tiếng rồng ngâm đều cảm thấy ong ong bên tai, có thể tưởng tượng được những người dự thi nghe từ khoảng cách gần như thế sẽ khó chịu biết bao nhiêu.
Nhưng không một ai để ý miếng vảy trắng bạc của Ngân Sương trong ba lô Tô Vân Thiều lại lóe lên một chút ánh sáng le lói.
Dưới sự che lấp của nhiều vật dụng khác nhau như bùa chú, điện thoại, ... ánh sáng yếu ớt đó không thể nào lọt ra khỏi chiếc ba lô.
Cùng lúc đó, dưới lòng đất hàng trăm mét, một đôi mắt rồng khổng lồ đã thức tỉnh.
Sau khi tiếng rồng ngâm kết thúc thì sáu thí sinh mới bước vào trong sơn động.
Nghĩ cũng lạ, rõ ràng bên ngoài bây giờ chỉ mới là buổi sáng nhưng ở bên trong sơn động lại tối thui, mọi người phải tập trung hết đèn pin của điện thoại để soi mới có thể thấy rõ hơn được một chút.
Tô Vân Thiều: "Đạo hữu Tuệ Tâm, hôm qua anh tới đây cũng thế à?"
Tuệ Tâm lắc đầu: "Hôm qua lúc ban tăng tới đây thì trời đã gần tối rồi cho nên không có để ý tới việc ánh sáng không thể chiếu vào trong hang động này.”
Sự lạ thường ở trong sơn động khiến cho mọi người đề phòng cần trọng hơn, bọn họ bước đi từ từ, cảnh giác xem xét bốn phía xung quanh, dần dân tới gần chỗ giếng Tỏa Long.
Đoạn đường chỉ có hơn mười mét nhưng lại rất khó đi, sáu người đi rất chậm, từ từ từng bước, cho nên lúc tới được chỗ giếng Tỏa Long thì cũng tốn mất hơn hai phút rồi.
Cuối cùng cũng đã đến bên trong cùng của sơn động.
Trên đỉnh núi không có khe hở cho nên ánh sáng không thể chiếu vào trong, hơn nữa con đường kéo dài từ cửa sơn động cho đến phía trong cùng quá quanh co, ánh sáng không thể len lỏi vào trong được, làm cho cả sơn động tối đen như mực.
Mọi người đều đã cảnh giác một khoảng thời gian khá lâu nhưng không thấy có gì nguy hiểm cả, thế nên tất cả đều nhẹ nhàng thả lỏng.
Những người ở đây đều đã nghe qua danh tiếng của giếng Toa Long, nhưng chưa có ai tới đây bao giờ cả, bây giờ có cơ hội tới đây cho nên mọi người đều vô cùng tò mò, can thận nhìn mọi thứ xung quanh.
Nhìn bề ngoài thì đây chỉ là một cái giếng cổ, bởi vì được giấu ở nơi tận cùng của sơn động, chưa từng phải dãi nắng dam mưa cho nên mức độ nguyên vẹn của nó tốt hơn so với cái giếng cổ mà Thiện Nhi đã nhảy xuống ở trong thôn Cổ.
Nếu xét theo thời gian mà Thiện Nhi nhảy xuống giếng tự tử thì cái giếng Tỏa Long này cũng phải được ít nhất năm sáu trăm tuổi rồi.
Giếng Tỏa Long được giữ bằng mười hai sợi dây xích sắt lớn, trong đó có chín dây xuyên thẳng xuống sâu trong giếng, ở trên miệng giếng còn có một cái nắp đậy bằng đá bị treo lơ lửng trên không trung bằng một dây xích sắt, dường như đang sẵn sàng để có thể đậy kín cái giếng lại bất cứ lúc nào.
"Hôm qua ban tăng đã xuống phía dưới giếng bằng những dây xích sắt này." Tuệ Tâm chỉ vào chín dây xích sắt xuyên thẳng từ trên miệng giếng xuống phía dưới.
Khúc Vu Hoa và Phương Hữu Đức nhoài người thò đầu nhìn xuống dưới giếng, ở dưới đó tối thui, ngay cả thành giếng mà họ cũng chẳng thể nào nhìn được những đường vân ở trên đó luôn chứ nói chỉ là có thể thấy được độ sâu của giếng.
Đúng lúc này, tiếng rồng ngâm lại truyền từ dưới đáy giếng lên một lần nữa, sóng âm của tiếng gam đánh thẳng vào đầu hai người họ.
Khúc Vu Hoa và Phương Hữu Đức lập tức choáng váng, bốn cái tai của hai người đều chảy máu.
Những người còn lại thì đang đứng cách giếng Tỏa Long không xa, tất cả đều nhanh chóng lui lại đúng lúc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận