Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 808:

Chương 808:Chương 808:
Chương 808:
Tuệ Tâm đi đầu tiên, tiếp tới là Phương Hữu Đức, Khúc Vu Hoa và Lạc Tầm Lục, Tô Vân Thiều ở lại đến cùng.
Cô đi dạo quanh căn phòng, chẳng biết cô nghĩ thế nào mà lại duỗi tay sờ lên chiếc gối bằng đá kia.
Đào Yêu kêu lên với giọng hoảng hốt: "Hình như trong gối đá có cái gì đó!"
Tô Vân Thiều nhắc cái gối đá đó lên, nhìn qua thì nó giống như là một cục đá bình thường, cùng lắm thì bề mặt khá là trơn nhẫn, bóng loáng, không có vết rạn cũng không có cơ quan gì đặc biệt cả. Cô chậm chap không di ra ngoài làm cho bốn người kia quay đầu nhìn lại, thấy cô cứ nhìn cái gối đá kia mà suy tư thì họ cũng đứng đó chờ chứ không giục cô chỉ cả.
Tô Vân Thiều kiểm tra gối đá thêm một lần nữa, rót cả nguyên khí vào kiểm tra thì phát hiện ở giữa gối đá có thứ gì đó.
Tô Vân Thiều lấy kiếm Lôi Minh ra khỏi túi, chém một cái, gối đá vỡ làm đôi theo tiếng vỡ vang lên, để lộ ra một thứ màu trắng ngà to bằng móng tay, tỏa ra ánh sáng âm áp.
"Tủy đá kìa!" Mọi người kêu lên.
Hai mắt Cố Trạch sáng bừng, hóa ra chỗ này còn có thứ tốt như thế cơ al Ông ta đã đi qua giếng Tỏa Long vài lần mà cũng không tìm thấy tủy đá, chẳng lẽ đây là kỳ ngộ mặc định chỉ thuộc về Tô Vân Thiều hay sao?
Đào Yêu thúc giục: "Đồ tốt đó, mau hap thụ đi!"
Tủy đá ở những năm linh khí thịnh vượng là thứ có thể tâm bổ thân thể, thúc đẩy tu vi, là thứ hiếm có được. Hiện tại dù có đưa ra giá cao cách may thì cũng chưa chắc đã có người bán. Một hạt nhỏ đã là hiếm có khó tìm rồi chứ đừng nói là tổng hợp hơn mười may hạt như thế này.
Kiếm được đồ tốt thế này trước mặt nhiều người như vậy mà không hấp thụ luôn là tính chờ người ta đến cướp đi à. Tô Van Thiều cầm lấy số tủy đá ít ỏi, lấy nước khoáng từ trong túi ra, đỗ ra nắp bình, rồi lầy một viên tủy đá bỏ vào pha loãng, số còn lại thì cất đi.
"Vân Tiêu, Vân Đình, hòn đá nhỏ, Bé Mập, ra đây uống nước nào.”
Bốn người có mặt tại hiện trường: "..."
Những người đang xem phát sóng trực tiếp: "..."
Bọn họ đặt tay lên ngực tự hỏi nếu mình mà tìm thấy đồ tốt thế này thì mình sẽ hấp thụ trước hay là để lại cho đám yêu quái, hay là làm cả hai đây?
Không một ai có thể hành động tự nhiên, thuần thục và nhanh chóng như Tô Van Thiều, như thể kiếm được đồ tốt thì chia cho mọi người là chuyện đương nhiên ấy. Cổ Âm Dương với Bé Mập nghe thấy cô gọi thì bò ra, ghé người lên nắp bình uống nước, còn Vân Thiên và Vân Đình thì có hơi do dự. Vân Tiêu: "ân Vân thì sao?” Vân Đình: "Chị không uống à?" "Còn nhiều lắm, lo cho chị làm gì?" Tô Vân Thiều thò ngón trỏ chọc chọc đầu hai đứa nhỏ rồi nói tiếp: "Còn không mau uống đi." Vân Tiêu và Vân Đình biết thừa chắc chắn Tô Vân Thiều sẽ cằm đống tủy đá đó mang về cho người nhà và mấy nhóc yêu quái, nếu còn dư mới để lại cho bản thân. Nhưng bọn chúng lại không thể nào nói thẳng ra trước mặt mọi người được nên chỉ có thể chúi đầu vào uống nước.
Hai anh em thầm hạ quyết tâm: Sau này chắc chắn phải kiếm về cho Vân Vân thật nhiều đồ tốt mới được!
Chờ bốn đứa uống xong thì Tô Vân Thiều mới đóng nắp bình đi, quay đầu xin lỗi bốn người vẫn đang đứng chờ cô: "Xin lỗi nhé, de mọi người chờ lâu rồi."
"Không sao đâu." Bốn người họ lắc đầu.
Vốn dĩ là do bốn người bọn họ đã rời khỏi thạch thất này trước, tương đương tự động bỏ qua cơ duyên với nơi này rồi. Tô Vân Thiều tìm được thứ tốt, giữ làm của riêng thì họ cũng không thể nói được gì, vì vốn dĩ cơ duyên là do bản lĩnh của mỗi người mà.
Hôm qua gấp quá nên vẫn còn một vài nơi Tuệ Tâm chưa kiểm tra, muốn mọi người đi kiểm tra Xem sao.
Năm người họ chia nhau mỗi người một nơi sau khi rời khỏi nơi này.
Một mặt, chia nhau ra thì hiệu suất kiểm tra sẽ được tăng lên, mặt khác là vì họ nhìn thấy Tô Vân Thiều kiếm được đồ tốt như vậy nên trong lòng cũng có chút chờ mong không biết còn có cơ duyên khác nữa hay không.
Sau khi tách ra, Tô Vân Thiều giả bộ vuốt tóc rồi đút cho Đào Yêu một viên được cô giấu trong tay.
Đào Yêu hấp thụ hết, vui vẻ vươn tay ra ôm lấy đầu Tô Vân Thiều mà cọ cọ: "Tô Vân Thiều, cô tốt với tôi thế này làm tôi không biết nên báo đáp cô như thế nào luôn đấy."
Tô Vân Thiều tham nói trong lòng: "Chỉ cần cậu đừng có lấy thân báo đáp là được rồi."
Làm thế trước mặt Diêm Vương thì đấy không phải báo đáp ân tình nữa mà là biến thành Tu La tràng, hóa thành báo thủ đó.
"Ting." Tiếng tin nhắn vang lên, tin nhắn này được gửi từ một số máy lạ: Đại nhân, đúng thật là chị gái mặc bộ đồ đó được ả bạn thân là trà xanh hẹn ra ngoài, địa điểm là ở hồ Nguyệt Nha, giờ tôi đang dùng trộm điện thoại của cô ấy để nhắn cho cô này. Những nét đặc trưng phù hợp tới mức này, chắc chắn lát nữa chị gái sẽ bị ả bạn thân trà xanh kia đây xuống hồ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận