Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 564:

Chương 564:Chương 564:
Chương 564:
Bởi vậy người ta thường nói, một khi đàn ông bày ra dáng vẻ của bạch liên hoa thì đều vượt xa phụ nữ.
Không nghĩ tới những lời này đều có thể dùng ở trên người tiểu shotal Tuyệt!
Ngẫm nghĩ lại Tô Vân Thiều và Diêm Vương đều là người sống lại một đời, đã từng trải qua một kiếp, chắc chắn sẽ không kí khế ước với quỷ sai có phẩm hạnh không tốt, cho nên ba con quỷ sai cũng an tâm.
Thủ đoạn bạch liên hoa tốt thì có vấn đề gì sao? Về sau chính là quỷ sai của nhà mình, nếu liên hợp lại cùng nhau đối phó người ngoài, vậy thì để cậu ta bày ra bộ dạng bạch liên hoa với người ngoài là được!
Vân Khê nói: "Khế ước chính là một tờ giấy, chỉ cần ký tên ở bên trên là được."
Ấn Tử Chân cảm thấy may mắn mà vỗ vỗ ngực: "Vậy là tốt rồi, em còn sợ chính em không làm được cơ đấy."
Nhìn thấy cậu ta như vậy, Diêm Vương lại mơ hồ nhìn thấy Đào Yêu của kiếp trước. Vậy nên anh không thể tiếp tục nhìn thêm nữa, liền thúc giục Tô Vân Thiều: "Nhanh lên.”
"Được." Tô Vân Thiều lập tức viết xong khế ước, rồi lại đưa bút cho Ân Tử Chân. Đồng thời lại xác nhận thêm lần nữa: "Đã ký thì không thể đổi ý, hiện giờ em vẫn có thể..."
Nói đến này, Ân Tử Chân đã nắm bút, nhanh chóng viết xong tên của mình.
Khế ước lập tức có hiệu lực.
Tô Vân Thiều đã có quỷ sai thứ tư của riêng mình, một quỷ sai có dáng vẻ của một nhóc con bảy tám tuổi, cũng là nam quỷ sai duy nhất trong số những quỷ sai.
Sau khi kí xong khế ước, cả quỷ sai lẫn yêu quái trong phòng đều tự giác mà ởi ra ngoài. Trước khi đi, Nguyễn Mai còn thuận tay lôi luôn cả Ân Tử Chân đi theo.
An Tử Chân vừa mới tới, nên vẫn chưa hiểu ý nghĩa của thao tác này gì. "Chị Nguyễn Mai, tại sao chúng ta lại phải ra ngoài?”
Nguyễn Mai: "Bởi vì người đàn ông mà em vừa mới nhìn thấy kia chính là Diêm Vương, nếu chúng ta đắc tội anh ta thì sẽ không sống nổi. Anh ta chỉ muốn tận hưởng thế giới của hai người với đại nhân mà thôi, nên chúng ta cũng không thể ở bên trong làm chướng mắt anh ta, có hiểu không?”
"Hiểu!" Tuy Ân Tử Chân vẫn còn nhỏ tuổi, lại chết sớm, không có trải qua tình yêu nam nữ, nhưng cậu ta cũng đã từng nghe qua rất nhiều chuyện —— đàn ông đều có dục vọng muốn độc chiếm, mà dục vọng độc chiếm của Diêm Vương còn mãnh liệt hơn nhiều.
Sau khi cửa phòng đóng lại, Tô Vân Thiều bỗng nhiên tỉnh táo, An Tử Chân dùng những cách khác nhau de đối phó với những tác giả có tính cách khác nhau, vừa đắm vừa xoa, hơn nữa lại còn to gan đào hố bọn họ. Vậy thì sao cậu ta có thể chỉ là một tiểu bạch thỏ cơ chứ?
"Ngoại trừ phân thân, trèo dây cáp, chẳng lẽ cậu ta còn có năng lực khác mà mình chưa biết sao?"
Diêm Vương: “Tên nhóc này có tố chất trở thành Quỷ Vương."
"Có năng lực gì cơ?”
"Chính là năng lực giả vờ làm Bạch liên hoa, hơn nữa tỉ lệ thành công lên đến bảy phần." Tô thiên sư:222
Tô Vân Thiều: "Anh có ý gì?"
Diêm Vương: "Ý trên mặt chữ."
Tô Vân Thiều càng không hiểu,"Bạch liên hoa còn có tỉ lệ thành công nữa à?”
**“*bạch liên hoa*”*: hay còn gọi là hoa sen trắng mang ý chỉ những người tâm cơ, xấu xa như lại tỏ vẻ vô hại, thường dùng để chỉ con gái.
Diêm Vương kinh ngạc: "Em cũng biết ý nghĩa của bạch liên hoa à!I”
"Sao em lại không biết?" Tô Vân Thiều cảm thấy rất kỳ lạ,"Em cũng không phải là cỗ máy chỉ biết bắt quỷ, vả lại hiện giờ mạng xã hội phát triển như vậy, thông tin gì cũng có thể tra cứu được trên đó."
Diêm Vương:†!
Giờ khắc này, Diêm Vương bỗng nhiên nhớ tới trong một cuốn sách dạy theo đuổi vợ, anh có đọc được một câu như thế này: [ Phụ nữ sinh ra là để quan sát tiểu tam, cho dù họ có hiểu ý nghĩa của các từ như bạch liên hoa, trà xanh, gái làng chơi mà đàn ông thường nói hay không thì trực giác của phụ nữ đều giúp họ hiểu ra tất cả. 】
Phía dưới còn có một câu:
[ Phụ nữ không phải là không biết đàn ông thích bạch liên hoa và trà xanh, không phải không biết thủ đoạn mà bọn họ đã sử dụng, chỉ là... ]... Cho nên Tô Vân Thiều vẫn luôn biết Đào Yêu vừa là bạch liên hoa vừa là trà xanh, chẳng qua là cô không muốn vạch trần tên oắt kia mà thôi, phải không?
Nghĩ đến khả năng đó, Diêm Vương siết chặt nắm đấm, ánh mắt nhìn Tô Vân Thiều đã biến thành ánh mắt nhìn một người phụ nữ tài.
Không hỗ danh là hải vương, đã có anh là chính cung ( hoàng hậu - người đứng đầu lục cung, hiểu nôm na là người chồng chính thức ), vậy mà còn không chịu từ bỏ những đoá hoa xinh đẹp ở bên ngoài, chưa kể trong ao cá của cô còn nuôi một con cá lớn, ngay cả yêu quái bên người cũng không chịu buông tha.
Tô Vân Thiều:?2? "Sao anh lại dùng ánh mắt đó nhìn em?" Ánh mắt ấy quái lạ đến mức khiến trong lòng cô cảm thấy rất bất an.
Dêm Vương chỉ muốn cười "Chờ đến khi em nhớ lại những ký ức của kiếp trước, em sẽ tự biết vì sao anh lại nhìn em như vậy, đồ phụ nữ tôi, tra nữ!"
Tra nữ Tô Vân Thiều:??2
"Em đã làm gì lừa gạt anh?” Cô dựa theo tính cách và thói quen của chính mình mà nghĩ,"Chẳng lẽ em ngủ với anh xong thì không muốn chịu trách nhiệm với anh à?”
Diêm Vương: "..."
Câu hỏi này khác hoàn toàn với nguyên nhân thực sự anh mắng cô là phụ nữ tôi, nhưng thật ra thì cũng có chút liên quan, rốt cuộc thì kiếp trước hai người họ cho đến lúc chết cũng chỉ là tình cảm nam nữ bình thường thôi, nghĩ vậy, gương mặt đẹp trai của Diêm Vương đen lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận