Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 163:

Chương 163:Chương 163:
Chuong 163:
"Có thể có chuyện gì được chứ? Tớ là vị thành niên đó, họ mà dám viết linh tinh thì tớ sẽ kiện họ cho xem." Ngọc Bạch Y phủi tay, ra vẻ chẳng có gì to tát.
Cậu ấy chẳng thèm để ý, những người khác lại lo lắng không thôi, sợ thanh danh mà cậu ấy cất công gay dựng sẽ bị đám chó săn bôi đen.
Tô Vân Thiều tram tư vài giây, sau đó lấy túi xách của mình ra.
Bởi vì lần trước, khi cô định vẽ bùa cho Hồ Bình Bình và Ngọc Bạch Y nhưng lại không tìm được công cụ nên sau này cô đã hình thành thói quen để mấy thứ cần dùng trong túi, thuận tiện lấy ra dùng bất cứ lúc nào, không ngờ hôm nay quả thật đã có đất dụng võ.
Mọi người nhìn thấy Tô Vân Thieu lôi từ trong túi ra một tờ giấy màu vàng cùng với chu sa, bút lông. Cô đặt mọi thứ lên bàn, nhắc bút, thuần thục vẽ liền tù tì một đường lên giấy, sau đó đưa cho Ngọc Bạch Y.
"Chỉ cần dán cái này lên người là cậu sẽ như biến thành một người khác, một người vô cùng dễ dàng biến mất khỏi tầm mắt của mọi người, nói thẳng ra chính là người qua đường."
"Có thứ tốt như vậy sao?" Ngọc Bạch Y bật người xông tới, nhận lấy lá bùa trong tay cô rồi dán luôn lên người, sau đó trực tiếp cong mông ưỡn ngực, bày ra một tư thế hoa hòe lòe loẹt, chói mù mắt chó, còn nháy mắt đưa tình với mọi người nữa: "Thấy sao hả các cục cưng?”
Các cục cưng: "..." Bạn yêu dấu, gánh nặng thần tượng của bạn đâu rồi?
Tần Giản che kín hai mắt: "Bây giờ, trong mắt tớ, từ dáng người cho đến khí chất của cậu thật chẳng khác gì một người qua đường A nào đó cả, vậy mà cậu còn bày ra tư thế đó... tớ tình nguyện trả một số tiền lớn chỉ để lấy lại sự trong sạch cho đôi mắt của mình thôi!"
Nghe thì có hơi khoa trương, nhưng đó lại là sự thật.
Mọi người không nói gì, chỉ đồng loạt gật đầu đồng ý, cũng cảm thấy vô cùng ngạc nhiên với tác dụng của loại bùa này. Nói không ngoa chứ nó như được thiết kế riêng cho các thần tượng sử dụng vậy.
Ngọc Bạch Y vui chết đi được, thẳng thừng quẳng luôn gánh nặng thần tượng cùng với việc quản lý biểu cảm ra sau đầu: "Tốt quá, sau này tớ cũng có thể tự do ra ngoài dạo phố như mọi người rồi!"
Trái ngược với đương sự, Bách Tỉnh Thần bình tĩnh đứng ngoài quan sát lại không máy lạc quan: "Vân Thiều, loại bùa này có nhược điểm gì không?"
"Có." Tô Vân Thiều đáp: "Cậu thử chụp ảnh cậu ấy xem." Mọi người lập tức hiểu ra an ý trong câu nói của cô, vội vàng lôi điện thoại di động ra.
Quả nhiên, trong mắt bọn họ, Ngọc Bạch Y chỉ là một trong số vô vàn những người xa lạ xung quanh, nhưng trong ống kính, cậu ây vẫn là Ngọc Bạch Y.
Bách Tinh Thần lập tức hiểu ra: "Bùa người dưng chỉ đánh lừa được mắt người mà không thể lừa được các sản phẩm điện tử."
Bởi vì lá bùa này có thể biến con người ta thành người dưng nước lã trong mắt kẻ khác nên cô quyết định lấy đó làm tên của lá bùa luôn, đơn giản dễ hiểu, còn rất dễ nhớ.
Đặt bừa cũng trúng chính là thói quen đặt tên bùa của Tô Vân Thiều.
Tô Vân Thiều gật gù, nếu bùa người dưng hiệu quả như vậy, công tác mai phục, điều tra sẽ trở nên đơn giản hơn nhiều, lá bùa cũng đã sớm được đưa vào sử dụng trên mọi phương diện từ lâu rồi.
"Tốt nhất là cậu đừng sử dụng lá bùa này thường xuyên quá, tránh bị người khác phát hiện ra điều bất thường."
Cảm xúc kích động trong lòng Ngọc Bạch Y dần nguội lạnh, cậu ấy biết lý do Tô Vân Thiều cho mình lá bùa này là gì: để cậu ấy có thể tự do ra vào nhà hàng này mà không bị đám chó săn phát hiện.
"Đã rõ, tớ sẽ chú ý." Bùa người dưng chỉ có tác dụng với những nghệ sĩ thường xuyên được công chúng quan tâm như Ngọc Bạch Y mà thôi, còn người khác cùng lắm chỉ xem nó như một món đồ mới lạ, có hơi thú vị thôi nên không ai đòi Tô Vân Thiều cũng cho mình vài cái cả.
Thời gian tám chuyện chấm dứt.
Tần Giản bắt đầu giải thích mục đích của cuộc họp mặt ngày hôm nay: "Mọi người hẳn đã từng nghe nói đến sự kiện công ty xây dựng và thiết kế Bằng Trình rồi đúng không?"
"Sự kiện gì?" Dạo này cô bận quá nên chẳng biết ai là ai cả.
Tô Vân Thiều vừa không biết gì về sự kiện đó, càng không biết công ty xây dựng và thiết kế Bằng Trình là công ty nào, nhưng cô cũng không tính ngắt lời mà quyết định chờ mọi người nói xong sẽ hỏi lại sau.
Tần Giản đang định nói tiếp, Bách Tinh Thần lại giơ tay cắt ngang lời Tần Giản rồi chèn một đoạn giải thích vào cho cô hiểu: "Công ty xây dựng và thiết kế Bằng Trình là công ty xây dựng của Vương tổng, cũng tức là Vương Bằng, đã có hơn hai mươi năm lịch sử đấy. Mấy năm trước, công ty đó từng cạnh tranh với bố Vân Thiều về quyền đấu thầu một dự án của chính phủ thành phó, sau đó khi công trình sắp hoàn thành thì lại bị do sụp bật gốc, dẫn tới vô số người tử vong, Vương tổng cũng vì vậy mà suýt vào tù." "Sao lại gọi là đổ sụp bật gốc?" Tô Vân Thiều khó hiểu.
Vừa nghe thấy vậy, mọi người đồng loạt nhìn về phía Tô Vân Thiều, như thể đang tò mò tại sao cô có thể hỏi câu đó.
Tô Vân Thiều còn hoang mang hơn cả họ, chẳng lẽ đổ sụp bật gốc là từ mà mọi người thường sử dụng hằng ngày hả?
Lúc này, mọi người mới chợt nhớ ra Tô Vân Thiều chỉ mới quay về thành phố B được hơn một tháng nên có rất nhiều chuyện cô chẳng hay biết gì chứ đừng nói chỉ đến sự kiện đã xảy ra cách đây may năm.
Tô Y Y nhanh chóng lên mạng tìm kiếm, cuối cùng tìm ra được một tắm ảnh chụp rất nhiều tòa nhà văn phòng sắp hoàn thiện đổ rạp trên đất.
"Chị, chính là cái này, tòa nhà đổ sụp xuống đất như cây lớn bật gốc sau bão nhưng tòa nhà không bị vỡ vụn ra nên cư dân mạng đùa rằng nó đỗ bật gốc như cây bị nhổ lên ấy."
Bạn cần đăng nhập để bình luận