Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 1164:

Chương 1164:Chương 1164:
Chương 1164:
Mặt Cố Trường Trạch biến sắc: "Còn chưa tới cứu tao à?!”
Chiếc quạt đang nằm yên trên mặt đất bỗng bay lên, xoay vòng trên không, từ bên trong chiếc quạt có vô số những chiếc kim mỏng như lông bò "vèo vèo —— " bay ra, trên đầu mỗi chiếc kim đều phát ra ánh sáng đen và có độc.
Tô Vân Thiều giơ chân đá một cái, đá Cố Trường Trạch bay lên không trung, rồi nhanh chóng di chuyển, trốn sau lưng Cố Trường Trạch, còn tiện tay truyền một chút âm khí vào quỷ hồn của ông ta, khiến cho ông ta hiện ra cơ thể thật.
Vô số mũi kim có độc lần lượt cắm vào cơ thể của Cố Trường Trạch."Phụt ——", Cố Trường Trạch phun ra mấy ngụm máu đen, khí thế lập tức suy yếu, quỷ hồn chập chờn, xem ra ông ta đã bị thương nặng.
Thấy vậy, nam quỷ sừng trâu và nữ quỷ hươu sao đang muốn tìm cơ hội chạy trốn cũng không dám hành động liều lĩnh.
"Xuất hiện đi." Tô Vân Thiều ném Cố Trường Trạch đã trúng độc lại còn bị vòng vàng trói buộc vào trong bùa trận sét trời mới được hình thành.
Trên quảng trường vang lên tiếng va chạm "lách cách", các thí sinh và cương thi vẫn đang giao tranh ác liệt, không có ai chủ động đứng ra. Tô Van Thieu cười như không cười mà nhìn Cố Trường Trạch: "Xem ra đồng đội hợp tác với ông không muốn để lộ thân phận rồi."
Cố Trường Trạch cười lạnh: "Mày cho rằng tao sẽ chủ động nói ra tên của người nọ sao?”
"Ông sẽ nói." Tô Vân Thiều vung tay lên, tám mươi mốt tắm bùa gọi sét đồng loạt bị kích hoạt, chiếu sáng tất cả các bậc thang trước cung điện bằng ánh sáng màu xanh đen.
Tiếng sắm sét n6 định tai nhức óc, ánh sáng được sinh ra vô cùng mạnh, đến mức các thí sinh đang tập trung chiến đấu trên quảng trường vẫn không quên chú y một chút tới động tĩnh bên Tô Vân Thiều. Người thay trời hành đạo của Hoa Hạ lần này sao lại mạnh đến vậy?
Bọn họ còn có cơ hội chiến thắng sao?
Ánh sáng do sắm sét tạo ra đã tan đi, để lại Cố Trường Trạch đang nằm một chỗ thở thoi thóp, quỷ hồn của ông ta bây giờ nhạt đến mức chỉ cần gió thổi qua là có thể bay đi.
Tô Vân Thiều tặc lưỡi, kinh ngạc nói: "Chậc, tôi biết chỉ dùng bằng này sét không thể giết chết ông được."
May mắn là cô không dồn toàn bộ tất cả vốn liếng của mình lên mũi tên sét trời, chỉ muốn dùng sét trời để chặt đứt gân cốt của Cố Trường Trạch trước, loại bỏ 90% sức lực của ông ta, đảm bảo ông ta không thể chạy trốn tiếp được nữa.
Đầu ngón tay của Tô Vân Thiều nhẹ nhàng gõ lên vòng tay gỗ hoè, Ngao Khả Tâm từ bên trong bước ra.
Cô ấy vừa xuất hiện, ánh mắt vô hồn của Cố Trường Trạch đã lấy lại tiêu cự lần nữa,"Cô... Khả Tâm?"
Ngao Khả Tâm mặt lạnh lòng cũng lạnh, giơ tay tát một cái thật mạnh lên mặt Cố Trường Trạch, lực tát này rất lớn, đến nỗi cả thân quỷ của ông ta cũng phải nghiêng ngả.
"Ông không xứng gọi tên của tôi" Cố Trường Trạch bị trói như heo khó khăn mà lật người lại: "Khả Tâm, tôi là Trường Trạch đây, là chồng của cô, là cha của con trai cô, cô không nhận ra tôi sao?"
Trong mắt Ngao Khả Tâm chỉ toàn là oán hận và tàn độc: "Cố Trường Trạch, ông còn nhớ rõ tôi là vợ của ông, là mẹ của con trai ông sao? Tôi và con trai đều bị người thân của ông, bị những thôn dân trong thôn của ông ăn tươi nuốt sống, khi đó ông đang ở nơi nào? Ông đã cưới một người phụ nữ khác, đoạt xác hết đứa con này đến đứa con khác của mình, người như ông sao có thể trở thành người thay trời hành đạo được? Mắt của Thiên Đạo quả thực đã mù rồi!" Những căm hờn và oán hận của Ngao Khả Tâm đã được tích lũy từ rất lâu rồi, khi bị Cố Trường Trạch giấu trong quan tài bằng ngọc trắng cô ấy không dám nói ra nhưng hôm nay thấy Cố Trường Trạch chắc chắn phải chết, nếu không nói sẽ không còn cơ hội nữa, nên Ngao Khả Tâm đã tùy ý trút giận.
Tay tát móng cào, tay đánh, chân đá ... những động tác không có nhiều sức tấn công đã giáng xuống mặt Cố Trường Trạch, tạo thêm cho ông ta hết vết thương này đến vết thương khác.
Cố Trường Trạch để mặc cho Ngao Khả Tâm đánh, không hề trốn tránh.
"Bọn họ đã làm cô tổn thương, tôi làm hết thảy không phải vì muốn trả thù cho hai mẹ con cô sao, tôi đoạt xác con trai của chính mình không phải là vì muốn ở bên cô mãi mãi sao? Sao cô lại không hiểu cho nỗi khổ tâm của tôi chứ?"
"Tôi đương nhiên hiểu được nỗi khổ tâm của ông, sao tôi lại không hiểu được chứ?"
Ngay khi trên mặt Cố Trường Trạch vừa lộ ra vẻ vui mừng, Ngao Khả Tâm cười lạnh nói: "Tôi rất tò mò, trước kia ông diễn kịch là vì muốn vật chí bảo của tộc người cá tôi, bây giờ rõ ràng đã không còn hy vọng gì, vì sao ông vẫn làm ra dáng vẻ như vậy? Lừa gạt tôi vui lắm sao? Hay là ông lại để ý đến món báu vật nào của tộc người cá tôi rồi?"
"Sao cô có thể nghĩ tôi như vậy?!" Cố Trường Trạch bày ra dáng vẻ như vừa chịu sự khinh nhục cực kỳ lớn.
"Được rồi." Tô Vân Thiều ngắt lời hai người bọn họ,"Khả Tâm vẫn là một cô gái mới mười sáu tuổi, mà ông đã là ông già bảy — tám chục tuổi rồi, đừng làm ra dáng vẻ nặng tình đó nữa, chẳng có ai, cũng chẳng có quỷ nào tin được đâu."
Bạn cần đăng nhập để bình luận