Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 529:

Chương 529:Chương 529:
Chuong 529:
"Chồng ơi!" Lữ Thư Nam còn chẳng kịp đi dép vào, bà ấy cầm lấy điện thoại chạy như bay lên tầng, đẩy cửa phòng làm việc ra đập vào tường một cái rằm, sau đó bổ nhào về phía Phan Hồng Viễn rồi đưa ảnh chụp cho ông ấy nhìn.
"Nhìn đi, nhìn đi, con gái của chúng ta đấy!"
"Vợ à, em cẩn thận một chút." Trong mười năm qua, Phan Hồng Viễn đã bị rất nhiều người trông giống con gái lừa cả tiền bạc lẫn tình cảm, vậy nên ông ấy đã có thể hết sức bình tĩnh khi nghe thấy tin có người trông rất giống con gái mình. Ông ấy dùng tiếng Anh để nói với đối tác ở đầu bên kia cuộc gọi video: "Xin lỗi, tôi tạm thời phải giải quyết một số chuyện gia đình, vui lòng đợi tôi vài phút."
Sau đó, Phan Hồng Viễn nhận lấy điện thoại của Lữ Thư Nam, sẵn sàng soi moi bắt lỗi, chẳng hạn như vị trí nào đó đã từng sử dụng dao kéo, vị trí nào vừa phẫu thuật thâm mỹ còn chưa kịp phục hi.
Lần này, ông ấy vừa cúi đầu thì nhìn thấy hai cô gái trong ảnh đang mỉm cười trước ống kính.
Cái đầu nghiêng nghiêng, vị trí lúm đồng tiền đối xứng với nhau trên má của hai người, đây đúng là hai cô con gái quý giá của ông ấy trong dáng vẻ trưởng thành rồi! Giây tiếp theo, Phan Hồng Viễn không có thời gian quan tâm tới chuyện gì khác nữa, ông ấy kéo tay Lữ Thư Nam chạy đi: "Vợ à, con gái đang ở đâu?”
"Ở nhà của Oản Oản." Lữ Thư Nam lau nước mắt cứ không nghe lời mà tuôn ra, nghẹn ngào nói: "Cô con gái mà bà ấy vừa tìm về hình như là một đạo sĩ, hôm qua con bé còn nói với em rằng con gái của chúng ta sắp về rồi, hôm nay bạn của con bé đã dẫn người đến tận nhà, em cũng không ngờ là sẽ nhanh đến như vậy."
Hai vợ chồng vừa đi vừa nói, khi chuẩn bị bước ra khỏi cửa phòng làm việc, đối tác ở đầu bên kia cuộc gọi video hét lên bằng tiếng Anh một cách tuyệt vọng: "Phan, Phan, anh đi đâu vậy?”
Hai vợ chồng liếc nhau, xấu ho quá.
Lữ Thư Nam: "Em đi thay quần áo."
Phan Hồng Viễn: "Chờ anh vài phút."
Năm phút sau, Lữ Thư Nam đã thay quần áo xong xuôi và Phan Hồng Viễn đã lùi cuộc họp để lái xe tới nhà họ Tô.
Chưa đến nửa tiếng đồng hồ, hai người họ đã đến nơi.
Sau khi vào nhà, đập vào mắt họ là ba cô gái giống hệt nhau đang ngồi uống nước trái cây trên ghế sô pha.
Hai vợ chồng: 22? Bọn họ sinh ra một cặp sinh đôi mà... nhỉ?
Trước khi gặp được người thật, Lữ Thư Nam còn có thể kiên quyết khẳng định bản thân chỉ sinh đôi, nếu sinh ba thì chúng chắc chắn không phải là con của bà ấy rồi.
Nhưng khi hai bên gặp mặt, bà ấy cũng bắt đầu tự nghi ngờ liệu có phải năm đó bản thân đã sinh thêm một đứa mà quên mắt hay không.
"Chuyện này là sao?”
Mẹ Tô nói: "Thư Nam, cậu ngồi xuống trước đã, có gì chúng ta từ từ nói."
Lữ Thư Nam và Phan Hồng Viễn ngồi xuống vị trí mà mọi người đã cố ý chừa cho họ, và vị trí đó cũng rất gần với ba cô gái kia.
Nhà họ Tô có năm người, ngoại trừ Tô Húc Dương đang ở ký túc xá ra thì bốn người còn lại đều có mặt đông đủ. Hôm nay lại có thêm ba cô gái và một Tuệ Tâm lần đầu tới nhà, giờ đây trên chiếc ghế trong phòng khách đã bị lắp đầy người.
Cũng may là trước đó, vì để sáu bé yêu quái yêu dấu và ba con quỷ sai có chỗ ngồi mà mẹ Tô đã mua thêm không ít ghế salon, bằng không hôm nay trong nhà cũng chẳng có đủ ghế cho nhiều người như thế này.
Tô Vân Thiều nói: "Trước tiên, cháu xin phép giới thiệu với chú và dì, đây là Đại sư Tuệ Tâm của chùa Viễn Sơn. Trên đường đi, anh ấy tình cờ gặp được con gái của chú và dì nên mới dẫn họ tới đây."
Tuệ Tâm chắp tay trước ngực rồi hành lễ, Lữ Thư Nam và Phan Hồng Viễn học theo, đáp lễ lại: "Cảm ơn Đại sư Tuệ Tâm."
Những người khác đều quen biết nhau rồi nên không cần phải giới thiệu nữa.
Tô Vân Thiều vào thẳng vấn đề: "Dựa theo tướng mạo và suy đoán sau khi bam đốt tay, chắc hẳn hai người này chính là con gái của chú và dì. Nếu cần, chú và dì có thể lấy máu hoặc chân tóc đi làm giám định huyết thống." Lữ Thư Nam nói: "Không cần đâu, bản năng người mẹ mách bảo dì rằng hai đứa nó chính là con gái của dì."
Phan Hồng Viễn nói: "Đó là con gái bảo bối của chú, chú nhận ra được, không cần phải làm giám định chi đâu.”
Có làm giám định huyết thống hay không là sự lựa chọn của cha mẹ nhà người ta, Tô Vân Thiều sẽ không can thiệp quá sâu.
Bọn họ đã không muốn làm thì cô sẽ nhảy qua vấn đề này, chuyển sang chuyện kế tiếp luôn: "Han là chú và dì rất tò mò tại sao mình chỉ sinh hai đứa con gái, mà bây giờ trước mặt lại xuất hiện tới ba người đúng không ạ?"
Không riêng gì Lữ Thư Nam và Phan Hồng Viễn có cảm giác tò mò, ngay cả người nhà họ Tô cũng rất hiếu kỳ. Nhưng Tô Vân Thiều muốn chờ tất cả người trong cuộc đến đông đủ hết rồi giải thích luôn một lần nên cô mới không nói rõ ràng ngay từ đầu.
Tô Vân Thiều bảo: "Cô con gái còn lại" mà mọi người thấy là yêu quái, và đó cũng là sự ngạc nhiên mà hôm qua cháu nói với dì đấy ạ.
Tuy là ở thời điểm đó cô cũng chưa biết cụ thể sự ngạc nhiên đó là gì, cô chỉ tính được sẽ xuất hiện tận ba cô con gái, thậm chí cô còn bắm tay tính lại lần nữa vì không tin được mà.
Bạn cần đăng nhập để bình luận