Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 1120:

Chương 1120:Chương 1120:
Chuong 1120:
Bút lông suýt chút nữa bị chọc cho tức bốc khói, nó chưa từng thấy qua con người nào đáng giận như vậy, chuyên bắt nhược điểm của nó mà đâm.
Đây cũng là lần đầu tiên Bách Tỉnh Thần và Hứa Đôn thấy Tô Vân Thiều đối xử vô nhân tính với một người như vậy, cũng không xác định được tâm tình của cô có tốt hay không, bất quá hai người bọn họ ngược lại đã xem kịch rất vui vẻ.
"A, cậu giống như không thể nói chuyện đúng không?” Tô Vân Thiều sờ cằm, tựa hồ mới nhớ ra điều gì, có chút ảo não,"Cái này phải làm sao bây giờ? Tớ lại đặt ra một yêu cầu khác cho cậu được không?”
Bút lông tức giận đến cả người run ray muốn kiên cường từ chối một chút, lại cảm thấy sau khi từ chối thì không có cách nào thực hiện yêu cầu đại mạo hiểm, đến lúc đó không chừng sẽ càng khó xử hơn, chỉ có thể cắn răng gật gật đầu bút đáp ứng.
Tô Vân Thiều tram ngâm đưa ra lựa chọn: "Lời thật lòng hay là đại mạo hiểm đây?"
Lần này, bút lông trực tiếp lựa chọn lời thật lòng, nó biết nếu mình lựa chọn mạo hiểm, Tô Vân Thiều còn có thể tiếp tục lựa chọn yêu cầu mà nó không thể thực hiện.
Thay vì bị sỉ nhục thêm lần nữa, tốt hơn hết là nên nằm xuống và trả lời câu hỏi của cô ấy một cách trung thực.
Thấy bút lông mới hai lần đã sợ hãi, Tô Vân Thiều lộ ra vẻ mặt đáng tiếc, dường như là đang tiếc yêu cầu đại mạo hiểm mình đã sớm chọn xong mà không được nói ra.
Bút lông nhìn thấy thì run rấy, càng tin tưởng rằng lựa chọn lời thật lòng của nó là không hề sai, lắc lắc thân bút, thúc giục Tô Vân Thiều nhanh chóng hỏi.
Tô Vân Thiều nghe lời: "Chủ nhân của cậu là ai?"
Bút lông này bị mài mòn thành như vậy, nhất định có chủ nhân.
Các nam nữ sinh cùng nhau venh tai, chỉ muốn nghe xem chủ nhân của bút lông có phải là người mà bọn họ quen biết hay không.
Bọn họ cũng nói không rõ muốn biết đáp án để làm cái gì, có thể đi tìm chủ nhân bút lông tính số hay không, nhưng đại khái chính là giải đáp thắc mắc vì sao một cây bút lông lại biến thành như vậy.
Một câu hỏi đơn giản giống như vấn đề về giới tính, bút lông cũng không trả lời ngay, mà là do dự nửa ngày, lúc này mới ở giữa không trung viết chữ: [ Cái mà cô đang nhìn thấy chính là tôi mà cũng không phải tôi, chủ nhân của tôi có thể là một người cũng có thể là rất nhiều người, cô muốn hỏi tên của từng người chủ nhân sao? ]
Đáp án này làm cho tất cả mọi người đều ngơ ngác, câu trả lời của bút lông sao lại mang tính triết học thế này?
Tô Vân Thiều bắt lấy được một phần manh mối từ đáp án của mèo con và những người khác, kết hợp với bút lông, đã có một suy đoán đại khái.
"Các cậu là vật thực tế được bao bọc bởi vô số oán khí, có được năng lực mà vật nguyên bản không có, nhưng lại không thể siêu thoát, bởi vì nguồn gốc của oán khí bất đồng, số lượng lại nhiều, cho nên các cậu không cách nào xác định được giới tính của chính mình cùng với chủ nhân." Mèo con, đứa trẻ, chiếc chuông toàn bộ đều gật đầu, mèo con và đứa trẻ đều vỗ tay, vô cùng vui mừng khi Tô Vân Thiều có thể đoán được chân tướng.
Bút lông thì không vui như vậy.
Chỉ số thông minh của nó rất cao, nó hiểu được Tô Vân Thiều có thể nói ra lời như vậy, liền chứng minh cô không phải là người bình thường.
Bút lông: [ Cô là ai? Tại sao lại đến đây? ]
Tô Vân Thiều: "Hơn nửa đêm các cậu kéo học sinh và giáo viên tới đây, tớ nhận được tin nhắn cầu cứu của học sinh nên liền tới đây."
Bút lông: [ Chúng tôi chỉ muốn chơi trò chơi với họ, cũng không muốn làm tổn thương họ, chơi vui vẻ xong sẽ đưa họ về. ]
Tô Vân Thiều: "Chơi vui vẻ là tiêu chuẩn của các cậu, vậy thời gian cụ thể là bao lâu?"
Bút lông: [ Nào có nghiêm trọng như vậy? Chơi trò chơi mà thôi, nhiều lắm là bình minh sẽ đưa về, nơi này ban ngày còn phải đi học mà. ]
Tốc độ viết chữ của bút lông cũng nhanh hơn không ít, có thể thấy được nó quả thật cũng có một chút ý nghĩ, hẳn là nghĩ đến chỗ không ổn của hành vi này.
Các nam nữ sinh đã thực sự thở phào nhẹ nhõm.
Nếu như chỉ là chơi trò chơi, hẳn là không nguy hiểm đến tính mạng, có thể trở về trước khi trời sáng cũng sẽ không làm cho gia đình lo lắng.
Tô Vân Thiều lại không lạc quan như bọn họ.
Lần trước thanh trừ oán khí trên công trường của Vương tổng chính là nhờ các đại sư của chùa Viễn Sơn liên hợp tụng kinh cầu phúc mới làm được, cuối cùng còn dùng đến sét trời mới thanh trừ sạch sẽ hết thảy đống oán khí kia, oán khí cũng không dễ dàng loại trừ như người khác tưởng tượng.
"Mấy người các cậu quấn đầy oán khí trên người, cùng những học sinh này ở chung một đêm, trên người bọn họ cũng sẽ bị dính vào, nếu chỉ có một buổi tối thì qua vài ngày cũng sẽ từ từ khôi phục lại, nhưng nếu cứ tiếp tục như thế này trong thời gian dài... Các cậu dự định chỉ chơi một buỗi tối thôi sao?"
Cô cũng không tin bỏ ra sức lực lớn như vậy để tổ chức một kết giới oán khí lại chỉ chơi một buổi tối, vậy cũng quá lãng phí rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận