Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 758:

Chương 758:Chương 758:
Chương 758:
Tô Vân Thiều không chỉ là đang lên tiếng thay Bé Mập mà còn xuất phát từ quan điểm thực tế: "Lỡ như Bé Mập chết rồi, khí độc còn không được thanh lọc, khế ước chưa được giải trừ..."
Vậy người dân trong thôn Cổ lại phải đợi thêm vài trăm năm nữa đợi chờ để có một Bé Mập tiếp theo xuất hiện.
"Chúng ta còn phương án thứ hai, thế nên tạm thời đừng để Bé Mập đi chết được không?"
"Trước tiên cứ tìm cách gọi sắm sét trước đã."
"Bé Mập đáng yêu như thế, tôi không nỡ." "Vậy thì cứ thử trước xem sao."
Nhóm người dân trong thôn Xi xam thảo luận, cuối cùng là để trưởng thôn đứng ra đại diện lên tiếng: "Mấy vị đại sư, nếu không thì chúng ta cứ thử phương pháp thứ hai trước được không?”
Họ cứ cảm thấy cái cách đầu tiên mà tổ tiên truyền lại không đáng tin cậy cho lắm, mà sau này còn có thê để lại mầm họa nữa.
Chín thí sinh bàn bạc với nhau một chút, lại hỏi thêm ý kiến của Thiện Nhi áo đỏ rồi vẫn quyết định làm theo ý kiến trước đó.
Nếu mà sắm sét không đánh bay được thì... Đến lúc đó rồi lại tính tiếp.
Bé Mập nghe hiểu lời của bọn họ, lại hét thêm một tiếng, cổ trùng ở khắp núi đồi đều bỏ đi.
Chúng nó tới thì lẹ mà đi cũng nhanh, chẳng mấy chốc trên quảng trường đã không còn bóng dáng của con cổ trùng nào hết.
Chín thí sinh và Thiện Nhi áo đỏ tách nhau ra di chuyển đến địa điểm đã được chỉ định cho từng người chịu trách nhiệm.
Thị lực và thính giác của họ rất tốt, đứng ở dưới đáy thung lũng và chỗ đỉnh núi điều tra toàn bộ khu vực thung lũng có còn sót lại khí độc hay không rồi lại dùng bùa nước, lửa, gió trong tay để làm ra những tín hiệu khác nhau.
Mỗi người vừa đến được địa điểm của mình thì dùng bùa gió, chờ đến khi mọi người đều đã đến đúng vị trí, Tô Van Thiều và Đông Kiến Bạch chuẩn bị cho nỗ núi từ hai nơi.
Lúc này, tất cả người dân trong thôn Cổ đều quỳ trên mặt đất đầy thành kính, chân thành quy lạy cầu xin với trời cao.
Ở trung tâm quảng trường có một bản kiến nghị toàn dân có chữ ký của tất cả người dân trong thôn, đó là một mảnh vải trắng dài chừng năm mét, kể cả những đứa bé không biết viết cũng sẽ được lăn dấu vân tay lên đó.
"Cầu ông trời rủ lòng thương xót cho người dân trong thôn Cổ chúng conl”
"Cầu ông trời hãy giáng sắm sét thiêu trụi khí độc di al "Cầu Thiên Đạo thương cảm cho người dân trong thôn Cổ! Cầu Thiên Đạo hãy giáng sắm sét!"
Thiện Nhi áo đỏ mắt sáng rực nhìn qua vị trí của Tô Vân Thiều.
Cô ấy còn phải tìm cho ra tên thiên sư ngu ngốc kia để tính số nữa, tuyệt đối không thể chết một cách dễ dàng ở chỗ này được!
"Oành ——” Sét xanh giáng xuống rồi.
"Âm ——" Núi bắt đầu bị nứt toạc ra.
Là hai bùa sư duy nhất của chuyến đi này, Tô Vân Thiều và Đông Kiến Bạch phải chịu trách nhiệm cho hành động nổ tung ngọn núi và phá hủy trận pháp với phong ấn này. Bọn họ không thể đốt cháy một khu vực rộng lớn và thiêu rụi địa hình, huống hồ chút hư hao này dũng không đủ lực để phá hủy trận pháp và phong ấn. Cái bọn họ nhắm tới đó chính là tận dụng lúc phong ấn suy yếu nhất, cố gắng giảm thiểu thiệt hại nhất có thể.
Khuôn mặt hai người không chút biểu cảm, vừa vung bùa sắm sét ra vừa thầm nghĩ trong lòng: Hy vọng sau này không ai truy cứu trách nhiệm của chúng ta.
Từng đợt sét này đến đợt sét khác thay nhau giáng xuống cùng một khu vực duy nhất.
Sau khi lặp đi lặp lại khoảng mười lần, một núi đá lớn cực kỳ kiên cố đã bị đá sét oánh sụp, trận pháp cũng xuất hiện vết nứt. Thiện Nhi áo đỏ vội vàng chớp lấy thời cơ, khí thế đến từ lệ quỷ bao trùm cả cơ thể, mười móng tay bắt đầu dài ra, áo cưới lay động trong gió, đuôi mắt nhuốm màu đỏ rực, ý chí chiến đấu ngút trời.
Bên phía quảng trường cách đó không xa, người dân trong thôn vẫn tiếp tục quỳ rạp trên đất cầu xin, hệt như không nhìn thấy sự thay đổi của Thiện Nhi áo đỏ vậy.
Không phải họ không nhận ra thật, mà đã được nhóm Tô Vân Thiều nhắc nhở từ trước, đã chuẩn bị sẵn tâm lý rồi, với cả cũng biết Thiện Nhi áo đỏ là đang giúp bọn họ nên họ mới không thấy sợ.
Người dân trong thôn đã dập đầu cầu xin được năm phút, nhưng dù trận pháp đã xuất hiện vết rách cùng với hơi thở đến từ Quỷ Vương lan tràn khắp chốn sau khi Thiện Nhi áo đỏ hóa thành lệ quỷ mà đợi mãi vẫn không thấy sét trời giáng xuống.
Trong lòng mọi người lập tức hoảng hết cả lên, vẫn chưa đủ sao?
Đúng lúc này, Thiện Nhi vốn đang ở bên trung tâm quảng trường để giúp trông chừng cũng như chỉ huy mọi người lại chạy về phía Thiện Nhi áo đỏ.
"Em đến đây làm gì? Mau quay về đi!" Thiện Nhi áo đỏ hét lớn.
"Chị Ngạc Nhi." Thiện Nhi lao về phía Thiện Nhi áo đỏ như chú chim non về tổ, cuối cùng hợp thành một thê với Thiện Nhi áo đỏ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận