Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 1052:

Chương 1052:Chương 1052:
Chuong 1052:
Những lời anh hai vừa nói chính là những gì mà Ngao Khả Tâm phải làm sau khi gả vào nhà họ Cố kia, có thể nói là anh của cô ta đã đem tương lai phơi bày ra trước mặt cô ta, để cô ta tự xem xét, để cô ta tự lựa chọn.
Một là làm vị vương hậu được hải tộc tôn kính, cả đời sống trong vinh quang phú quý, hai là làm con dâu nhà nghèo, cả đời phải làm lụng vắt vả.
Anh hai rất tường tận, đi thẳng vào vấn đề, vì anh ta cảm thấy em gái của mình từ nhỏ chưa từng chịu khổ, khi nghe thấy tương lai mình phải làm lụng vất vả như vậy, chắc chắn sẽ biết khó mà lui. Nhưng anh ta đã là xem thường người em gái này của mình rồi, Ngao Khả Tâm đã sống trên nhân gian với Cố Trường Trạch hơn nửa năm nay, ăn uống không lo, cũng không chịu bao nhiêu khổ cực, đương nhiên cô ta không hề tưởng tượng đến cuộc sống như Vậy.
Cô ta còn cảm thấy cuộc sống bây giờ thế nào, sau khi kết hôn đương nhiên vẫn sẽ như vậy.
Cùng lắm cô ta sẽ có chút nhớ nhung về những ngày tháng còn sống trong tộc người cá, ngoại trừ việc phải nghĩ cách trốn học đi chơi, còn lại cô ta muốn gì sẽ có cái đó, muốn ăn gì thì ăn đó, muốn ăn một chút hải sản sống cũng không cần trốn tránh người khác.
"Em có thể." Ngao Khả Tâm nghĩ đến Cố Trường Trạch luôn nghe theo cô ta và chăm sóc cho cô ta, lại nghĩ đến vị hôn phu của tộc cá voi mà cô ta không hề biết mặt kia, rồi cảm thấy cứ sống ở Cố gia thôn còn tốt hơn.
Thấy em gái ngang bướng hồ đồ như thế, anh cả cười lạnh một tiếng, nắm chặt tay, nói: "Để anh nhìn cho kỹ, xem người em muốn gả có phải là có ba đầu sáu tay hay không, có thể chặn được tất cả các chiêu của anh hay không!"
Làm sao một con người thấp kém có tuổi thọ chỉ năm mươi sáu mươi tuổi có thể so sánh được với vị vua cao quý của tộc cá voi? Làm sao có thể xứng đôi với công chúa được cả tộc người cá bọn họ yêu thương, nuôi nắng?
Ngao Khả Tâm kinh hãi: "Không được!"
Anh cả là dũng sĩ mạnh nhất tộc người cá, có thể cạnh tranh với các chiến binh của tộc cá mập và tộc cá voi vốn mạnh mẽ hơn, Cố Trường Trạch mới chỉ học tập thuật pháp cơ sở nhất, biết một chút pháp thuật chẳng khác gì mèo ba chân, sao có thể so sánh được với anh cả?
Anh cả đã quen ra lệnh cho binh lính, sao có thể chấp nhận được việc người khác làm trái lệnh mình? Hơn nữa người này lại là đứa em gái anh ta yêu thương từ nhỏ, lại vì một người đàn ông xa lạ mà dám chống lại anh ta. Lập tức, sắc mặt của anh ta liền trở nên vô cùng khó coi, ánh mắt nhìn em gái cũng trở nên lạnh lùng hơn,"Anh đây thật muốn nhìn thử, người từ nhỏ đã lười biếng không chịu học thuật pháp cho đàng hoàng như em, làm sao có thể ngăn cản được anh?"
Ngao Khả Tâm biết sức mạnh và địa vị của anh mình được tích lũy qua từng trận chiến, cũng đã nghe đồn ở trên chiến trường anh cả đã giết được rất nhiều kẻ địch, càng không dễ dàng buông tha cho những kẻ địch đã đầu hàng.
Nhưng một người hung dữ như anh cả, ở trước mặt cô ta, lại trở thành một người anh trai luôn yêu chiều em gái, có đôi khi vì dùng bàn tay thô ráp chạm vào cô ta khiến cô ta bị thương ma xin lỗi rối rít, lo lắng đến đỏ cả mặt.
Ngao Khả Tâm lần đầu tiên trực diện đối mặt với luồng sát khí được mài giũa từ chiến trường của anh cả, cô ta thực sự sợ hãi.
Đồng thời cô ta cũng hiểu ra, anh cả sẽ không làm gì được cô ta, nhưng đối với Cố Trường Trạch thì chưa chắc, cái chết có lẽ là cách giải thoát nhẹ nhàng nhất mà anh cả dành cho anh ta.
"Nếu muốn làm tổn thương anh ấy, anh nhất định phải bước qua xác em trước!" Ngao Khả Tâm dang rộng hay tay chặn đường.
Đây là lời kịch cô ta nghe được từ một vở kịch, do Cố Trường Trạch dẫn cô ta đi xem cách đây không lâu. Cô ta cảm thấy dùng lời thoại này ở nơi này rất phù hợp, bởi vì cô ta biết rõ mọi người trong nhà sẽ không có khả năng, cũng không thể làm tổn thương cô ta được, mọi người yêu thương cô ta như vậy, cuối cùng cũng sẽ phải nhượng bộ thôi.
Nhưng mà, cô ta không biết lời nói và hành vi như vậy, đối với những người thân vẫn luôn yêu thương cô ta, có sức tổn thương lớn như thế nào.
Anh cả khiếp sợ mà lùi về phía sau hai bước, là một người chiến binh dù bị chém làm đôi trên chiến trường cũng không bao giờ' lùi bước, nhưng đối mặt với người em gái quyết lấy tính mạng để ngăn cản mình, anh ta lại lùi bước.
Môi anh cả run lên, cố gắng mấy lần đều không nói được một lời, cuối cùng anh ta đành rời đi trước, không để ý tới mẫu hậu và các em trai đã tới cùng mình.
Thân hình anh ta vẫn cao lớn như vậy, nhưng bóng dáng lại cộng thêm may phần bi ai khó giải thích thành lời.
Anh ba vẫn luôn đứng một bên không nói lời nào cũng dùng ánh mắt không đồng tình nhìn em gái của mình,"Trong số anh em chúng ta, anh cả là người thương yêu em nhất, sao em nỡ dùng lời nói như vậy làm tổn thương anh ấy."
Bạn cần đăng nhập để bình luận