Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 282:

Chương 282:Chương 282:
Chương 282:
Bên phía nhà họ Trường Tôn kia hơn hai năm qua chưa có người nào tới thăm Trường Tôn Thụy, yêu thương cái ram gil
Ba người nhà họ Hứa biết rõ đức tính của Trường Tôn Triết nên chỉ trầm mặt không nói gì, chỉ có Trường Tôn Thụy vẫn ôm một tia hy vọng mong manh về cha mình.
Dưới ánh mắt mong chờ đang chăm chú nhìn cô của Trường Tôn Thụy, Tô Vân Thiều nói: "Thuật trấn yễm "nhân danh tình yêu" này phải sử dụng sinh thần bát tự và máu của sáu người thân cùng yêu thương cậu, thái độ của Trường Tôn Triết đối với cậu khác với những người khác, vừa hay lại mở ra một cánh cửa để giải thuật này."
Ánh sáng trong mắt Trường Tôn Thụy mất đi từng chút một, cậu nhóc chậm rãi cúi gằm cái đầu nhỏ xuống, khiến người ta không nhịn được muốn chạm vào cái đầu nhỏ của cậu.
Tần Giản nhìn một hồi, giơ tay chạm vào cậu nhóc hai cái. Trừ cái này ra, cậu ấy không thể nói được lời an ủi nào, cảm thấy cho dù nói ra bất cứ câu gì đều chẳng khác nào đang chọc vào miệng vết thương.
So với Trường Tôn Thụy đang ao ước tình yêu thương của cha, điều mà người nhà họ Hứa và các bạn nhỏ quan tâm nhất hiện tại chính là: Không có cách giải thuật này, làm thế nào để giải trừ.
"Làm thế nào mới có thể phá giải được thuật này? Có phải là rút hết máu của anh ta ra rồi rải khắp mọi góc trong cái công viên này không?" Đôi mắt của Hứa Lâm Lang sáng lên một cách kinh người,"Khi Thụy Thuy còn sống, anh ta đã không làm tròn trách nhiệm của mình, cho nên bây giờ là lúc anh ta nên hoàn thành trách nhiệm rồi!"
Các bạn nhỏ: "..."
Chị gái à, chị đây là đang di từ hướng cực đoan này sang hướng cực đoan khác đấy.
Khóe miệng Tô Vân Thieu run ray"Khong đến mức ấy, chỉ cần một chút máu để làm vật dẫn cho thuật giải trừ là đủ rồi."
Đây không phải là cốt truyện của mấy bộ phim truyền hình máu chó, không cần phải hy sinh một mạng người để có thể giả trừ thuật tran yem đâu, cùng lắm chỉ mắt chút nguyên khí, bùa chú và sức lực mà thôi.
Hứa Lâm Lang không chút nghĩ ngợi, giải quyết rất dứt khoát: "Vậy thì 400 ml máu!”
Thấy Hứa Lâm Lang đã hạ quyết tâm, nhất quyết phải dựa theo tiêu chuẩn hiến máu cao nhất, Tô Vân Thiều cũng đành nuốt lại câu "Chỉ cần non nửa chén" đang định nói xuống bụng.
Đành vậy ởi, coi như đó là cái giá mà Trường Tôn Triết phải trả vì bấy lâu nay đã không làm tròn trách nhiệm của một người chồng, một người cha.
"Cách trấn yem này được sắp đặt thông qua máu của sáu người, neu muốn giải, cũng phải có được máu của cả sáu người, không cần nhiều lắm đâu, chỉ cần một chén nhỏ là đủ rồi."
Đây là lượng máu cần phải sử dụng trong lúc làm thuật giải trừ, không thể thay thế.
Tô Vân Thiều lại nói ra một loạt dụng cụ cần phải dùng tới,"Khi nào chuẩn bị xong thì mới bắt đầu được.”
Hứa Nặc và Hứa Lâm Lang vội vàng cho người đi mua, còn Hứa phu nhân lại thân thiết hỏi thăm khách sạn mà bọn họ định thuê, khi biết được đó là khách sạn của nhà họ Hứa, bà ấy lập tức nâng cho họ lên ở phòng tổng thống.
Nhân lúc ba người nhà họ Hứa đang có việc phải làm, Tô Vân Thieu đã gọi Trường Tôn Thụy tới một bên,"Trước khi giải thuật trấn yem này, tôi có một chuyện cần phải nói với cậu."
ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ
Trường Tôn Thụy: "Chị cứ nói đi."
"Tôi phải bắt chước thuật tế máu, dùng máu của sáu người thân của cậu, trong thời gian ngắn sẽ đạt được hiệu quả lừa bịp, nhân cơ hội đó mà hoá giải thuật trần yêm. . Nhưng cũng giống như tôi vừa nói lúc nãy, phép thuật này cũng có tác dụng phụ, năng lực của cậu càng mạnh, sự trói buộc càng lớn, cho nên... Tô Vân Thiều hạ thấp giọng nói,"Tôi sẽ dùng sắm sét đánh cậu, tại thời điểm cậu suy yếu nhất sẽ phá giải thuật trần yêm."
Vừa nghe thấy bị sét đánh, cơ thể nhỏ bé của Trường Tôn Thụy run lên một cái, nhưng rất nhanh cậu nhóc đã bình tĩnh trở lại, cậu ngang mặt lên, kiên định mà nhìn Tô Vân Thiều: "Tôi không sợ, chị cứ đánh tôi đi."
Sét trời khắc âm tà, mà quỷ hồn thì thuần âm, có quỷ hồn nào lại không sợ sét trời chứ?
Tô Vân Thiều biết cậu nhóc này bướng bỉnh nên cũng không nói thẳng ra, chỉ nhẹ nhàng mà cười một tiếng: "Là Thiên Đạo đánh cậu, không liên quan gì tới tôi cả." Trường Tôn Thụy sửng sốt một chút,"Chị đang định trốn tránh trách nhiệm đáy à."
Tô Vân Thiều gập ngón trỏ lên, huy động nguyên khí, nhẹ nhàng búng một cái lên trán Trường Tôn Thụy, Đi thôi."
Trường Tôn Thụy vuốt vuốt trán, cậu cứ cảm thấy có thứ gì đó vừa chui vào, còn không kịp suy nghĩ cần thận thì đã theo bản năng mà đi trở về cùng Tô Vân Thiều.
Sau khi ba người nhà họ Hứa xong việc trở về, Tô Vân Thiều đã thuật lại những gì vừa nói cho Trường Tôn Thụy cho họ nghe.
Ba người nhà họ Hứa: "Có thể không đánh được không?" Hứa Lâm Lang vỗ ngực,"Tôi là mẹ của nó, tôi có thể chịu thay nó không?"
Hứa phu nhân: "Tôi cũng có thê!"
Hứa Nặc: "Tôi là đàn ông, để tôi chịu chol”
"Không được!" Trường Tôn Thụy hét lên,"Người chị ấy muốn đánh là con, không thể để mẹ hay ông bà ngoại chịu thay con được!”
Ba người nhà họ Hứa cùng đồng thanh quát: "Thụy Thụy im miệng."
Trường Tôn Thụy: "... Không phải mọi người nói con là cục vàng cục bạc của mọi người à? Sao lại quát conl.
Thấy ba người nhà họ Hứa cứ thay nhau muốn chịu sắm sét thay cho Trường Tôn Thụy, trong lòng Tô Vân Thiều cảm thấy am áp, các bạn nhỏ cũng cảm thấy vui mừng thay cho Trường Tôn Thụy.
Tô Vân Thiều: "Đây là kiếp nạn mà Trường Tôn Thụy phải chịu, người khác không thể thay thế."
Trường Tôn Triết đã cho Trường Tôn Thụy một đường sống để có thể thoát thân khỏi kiếp nạn, không thể quá tham lam, coi như đây là cái giá phải trả vì Trường Tôn Thụy coi thường chính mạng sống của mình, vì nhà họ Hứa đã dễ dàng tin vào lời nói của người khác như thế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận