Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 510:

Chương 510:Chương 510:
Chương 510:
Trưởng Tôn Thụy cũng có đủ ba điều kiện trên, chỉ thiếu một bước nữa thôi là đã có thể biến thành Quỷ vương rồi.
Mặc dù Tô Vân Thiều đã chen vào rất nhanh nhưng ba Tô và mẹ Tô vẫn không quên được vấn đề kia.
Ba Tô: "Thế Chu Hồng muốn đổi điều kiện gì với tôi?"
Diêm Vương liếc ngang liếc dọc chứ không dám nhìn thẳng, anh đưa nắm tay lên miệng rồi ho khụ một cái: "Chuyện đó không quan trọng lắm đâu..." Dù sao thì rốt cuộc vẫn là từ chối rồi cả nhà chết hết ay mà... Ba Tô: "..."
Mẹ Tô: "..."
Được thôi, điều kiện mà có thể khiến cho Diêm Vương nãy giờ nói nhiều như thế lại chọn cách giấu đi thì hai vợ chồng bọn họ cũng có thể đoán được là việc không nên nói trước mặt bọn trẻ rồi.
"Từ tất cả những chuyện trên tổng hợp lại, lúc cháu gặp Vân Vân thì cô ấy đã được hai mươi bốn tuổi rồi, lúc đó cô ấy vẫn luôn cho rằng ba mẹ ruột của Tô Y Y là ba mẹ ruột của cô ấy, chờ tới lúc cháu dẫn cô ấy vào Huyền môn, học được cách xem tướng, xem số thì cô ấy đã không còn người thân để mà tìm nữa rồi."
Nói đến đây, Diêm Vương còn bổ sung thêm: "Bởi vì gặp chuyện liên tiếp nên ông bà hai bên nội ngoại cũng ngã bệnh rồi qua đời, các họ hàng khác thì có cũng như không.”
Kiếp này, người nhà họ Tô sống rất tốt cho nên ông bà hai bên nội ngoại đều rất khỏe mạnh.
Tô Vân Thiều nghe Diêm Vương nói xong thì đã xác định được suy đoán của mình lúc trước là đúng: Kiếp trước cô không hề trở về nhà họ Tô.
Ba mẹ Tô, Tô Y Y và cả Trác Kinh Luân đều chìm đắm vào trong kết cục đau thương cả nhà đều chết hết, sáu con yêu quái cùng với ba con quỷ sai đều yên lặng, bọn chúng cảm thấy kết cục như thế quá mức đau khổ, chỉ có mỗi Tô Huc Dương là hoàn toàn không thể hòa nhập vào được nên thành ra lạc đề.
Ông anh trai ruột nin thinh cả buổi, cuối cùng cũng phun ra một câu: "Hóa ra hai đứa là tình yêu thầy trò à?"
Tô Vân Thiều: 222
Ờ ha, hóa ra sư phụ của cô là Diêm Vương.
Tất cả những chuyện liên quan tới Diêm Vương ở kiếp trước đều đã bị xóa sạch, lần duy nhất mà cô nhớ được là lần bị mùi nước hoa Bỉ Ngạn cưỡng ép đánh thức ký ức, thế nên...
"Thì ra chuyện em không thể nào nhớ được tài năng của mình có từ đâu là vì anh." Tô Vân Thiều vỗ trán thở dài: "Em còn định chờ tới Đại hội tranh tài của giới Huyền môn vào tháng sau để xem thử xem có sư huynh sư muội nào quen hay không, rồi dựa vào đó để tìm ra sư phụ của mình là ai nữa chứ."
Tất cả mọi người, yêu, quỷ đều: "Hở 222"
Ba lô: "Vân Vân, không nhớ được là sao hả con?"
Mẹ Tô: "Con bị mắt trí nhớ hả con?”
"Hình như là lúc sống lại con có gặp chút vấn đề, cho nên trí nhớ đã bị đảo loạn và mắt đi." Tô Vân Thiều nhìn Diêm Vương, hỏi ra câu hỏi mà cô vẫn luôn tò mò bấy lâu nay: "Vì sao cùng là sống lại mà em lại không nhớ gì, còn anh thì cái gì cũng nhớ hết vậy?"
Diêm Vương: "Bởi vì em là người, còn anh là Diễm Vương."
Tô Vân Thiều: "..." Nói đúng quá cãi không được luôn.
"Chờ một lát." Tô Húc Dương hiên ngang di tới, lay tay của Diêm Vương ra khỏi người Tô Vân Thiều, dũng cảm bất khuất mà đứng chặn trước mặt em gái mình: “Em gái tôi không nhớ rõ gì hết, cho nên chuyện anh nói không tính, cái gì người yêu hay chồng gì đó cũng chưa chắc đã đúng đâu.”
Diêm Vương: "..." Tính ra xét về khoản mặc quần vào rồi là không thèm chịu trách nhiệm thì hai người này đúng là anh em ruột không trật đi đâu được luôn al Bản thân Tô Y Y thực sự rất ngưỡng mộ Tô Vân Thiều và Diêm Vương, vì bất ke là về ngoại hình hay về sức mạnh thì hai người họ cũng rất xứng đôi.
Cũng vì lý do này nên mẹ Tô rất ủng hộ chuyện của hai người.
Khi nhìn thấy Sâm Sâm, bà đã biết chắc chắn sau này mình sẽ có một cô cháu gái vô cùng đáng yêu. Vì ngoại hình ưa nhìn cho thế hệ kế tiếp, bà cảm thấy đúng là không có con re nào có thể đẹp trai hơn Diêm Vương cả.
Trác Kinh Luân chỉ là anh họ không cùng huyết thống nên anh ta cũng không có ý kiến gì với chuyện này, cùng lắm thì giúp để ý một chút thôi. Nhưng còn ba và anh trai ruột của Tô Vân Thieu thì lại không hài lòng, hay nói đúng hơn là cực kỳ, cực kỳ không hài lòng.
Tô Húc Dương: "Chuyện anh có phải là sư phụ của em gái tôi hay không vẫn chưa có kết luận chính xác, cho nên những chuyện khác càng không cần phải nói."
Ban đầu Tô Húc Dương tưởng rằng Diêm Vương đang theo đuổi Tô Vân Thiều một cách nghiêm túc, nào ngờ anh ta lại ỷ vào việc Tô Vân Thiều không nhớ rõ chuyện của kiếp trước để nói xằng nói bậy nhằm đi đường tắt. Hừ, nằm mơ đi nhé!
Ba Tô: "Lâu Cảnh, những lời cậu nói nghe rất hợp lý nhưng người trưởng thành nói cái gì cũng phải có bằng chứng xác thực mới được."
Tô Vân Thiều vốn là người có liên quan và là nhân chứng tốt nhất của Diêm Vương, nhưng ngặt nỗi cô lại không có ký ức, cho nên trong tình huống không có người làm chứng như thế này thì những lời Diễm Vương nói chẳng khác nào một câu chuyện vô căn cứ cả.
Diêm Vương: "..."
Muốn kết hôn với con gái cưng hoặc em gái vàng ngọc nhà người ta thì chắc chắn sẽ gặp phải sự ngăn cản của ba hoặc anh trai ruột chuyện này cũng bình thường thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận