Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 983:

Chương 983:Chương 983:
Chuong 983:
Ba Tô cười đến nỗi lộ ra hết cả nếp nhăn trên mặt: "Cảm ơn trời cao đã ban cho tôi hai cô con gái thông minh, dễ thương và xinh đẹp như vậy..."
Bữa tiệc đang trong không khí ấm áp, có người đây cửa phòng tiệc bước vào.
Người nọ mặc một bộ vest tối màu, ở trong sảnh tiệc rực rỡ ánh đèn mà đối phương lại đeo một chiếc kính râm đen, hai tay cung kính cầm một hộp trang sức màu xanh lam đậm.
Các vị khách lần lượt nhìn lại, khi nhìn thấy trang phục của đối phương cùng lắm chỉ có giá trị bón chữ số, thì họ liền biết đây chỉ là cấp dưới của ai đó thôi.
Tô Vân Thiều, Tuệ Tâm và những người trong Huyền môn đang có mặt tại buổi tiệc chỉ liếc mắt một cái là nhận ra người này chỉ là một người bình thường.
Người mặc vest đen đi thẳng về phía Tô Vân Thiều: "Cô Tô, tôi đến đây để tặng quà nhân lễ trưởng thành của cô theo lệnh của Có tổng."
Cố tổng?
Vừa nghe đến cái họ này, rất nhiều người có mặt tại hiện trường đều không khỏi giật mình, kỳ thật là bởi vì Có Phóng đã làm ra những chuyện như người bị rối loạn căng thẳng sau chắn thương đó. Nếu thực sự muốn tặng quà, hẳn đối phương phải đến trước khi buổi tiệc bắt đầu, âm thầm đặt quà vào nơi để quà, chứ không cần làm trò gióng trống khua chiêng như vậy trước mặt mọi người.
Loại hành vi này chỉ có một mục đích: Để mọi người biết rằng vị Cố tổng này và cô có mối quan hệ sâu nặng.
Sắc mặt của Tô Vân Thiều không thay đổi: "Là vị Cố tổng nào?”
Người mặc vest đen: "Là Cố tổng đã qua đời của tập đoàn Cố thị - Cố Trạch."
Nhiều vị khách bắt đầu thì thầm với nhau, thảo luận xem giữa Tô Vân Thiều và Cố Trạch có mối quan he gì.
Một người là thiếu nữ vừa tròn mười tám tuổi, một người là ông chủ tập đoàn vừa mới qua đời không lâu, giữa bọn họ có thể có quan hệ gì?
"Tôi không quen biết vị Cố tổng mà anh vừa nhắc tới kia, xin mời về cho." Tô Vân Thiều giơ tay ra, làm tư thế mời đi.
Đây là bởi vì người mặc vest đen này còn chưa phạm phải tội nghiệt gì, chỉ là người làm thuê ăn lương nghe theo lệnh của ông chủ mà làm việc, cho nên cô muốn để lại cho anh ta một chút mặt mũi.
Người mặc vest đen không thể cứ thế mà mang quà tặng trở về như vậy được, nếu làm vậy thì anh ta đã không hoàn thành trách nhiệm rồi.
Anh ta mở hộp trang sức trước mặt mọi người, để lộ ra một bộ ba món gồm vòng cổ, hoa tai và vòng tay kim cương, ánh sáng toả ra có thể nói làm mù mắt mọi người.
Bên trong bộ trang sức kim cương kia có một viên kim cương hồng to nhất, kích thước bằng một quả trứng chim bồ câu, nó chính là mặt dây chuyền kim cương. Trên vòng tay còn có sáu viên kim cương cỡ móng tay, có màu lam, hồng, lục, còn có những viên kim cương lớn nhỏ khác nhau được khảm lên. Trọn bộ e là có giá trị đến hơn trăm triệu tệ.
Một món quà tặng lễ trưởng thành có giá trị hơn trăm triệu tệ, số tiền lớn như vậy khiến khuôn mặt của rất nhiều khách mời có mặt trở nên kỳ lạ, ánh mắt bọn họ nhìn Tô Vân Thiều cũng dan trở nên đen tối khác thường.
Nếu đây là món quà tặng cho Tô Y Y - người từ nhỏ đã lớn lên ở nhà họ Tô thì bọn họ sẽ không có suy nghĩ như vậy, nhưng mà Tô Vân Thiều đã lưu lạc bên ngoài mười bảy năm, sống ở một thôn xóm nhỏ đỗ nát trên núi, nghe nói đến cả điện thoại di động cũng không có.
Sống trong cảnh nghèo khổ như vậy, làm một số việc như bán mình vì tiền, cũng không phải là chuyện gì khó hiểu.
Tô Vân Thiều chỉ nhìn thoáng qua bộ trang sức, vẫn duy trì tư thế tiễn khách,"Nhà họ Tô không nhận quà của người lạ, xin mời trở về cho."
Người mặc vest đen vẫn không đóng nắp hộp trang sức lại, hình như anh ta cũng nghe được mấy lời thì thầm của khách khứa xung quanh, cho nên cố tình nói to trước mặt mọi người,"Cố tổng nói rằng tuy chưa được gặp mặt trực tiếp cô Tô đây, nhưng ông ấy đã nghe danh cô Tô là một người vừa có tiếng vừa có tài trong giới Huyền môn, ông ấy hy vọng hai nhà có thể kết mối thông gia, cho nên đây chỉ là một phần lễ vật tặng cho con dâu tương lai mà thôi."
Những vị khách vừa rồi còn đoán già đoán non:!Il
Bọn họ không cảm thấy hồ thẹn vì những suy đoán lung tung vừa rồi, chỉ cảm thấy khiếp sợ trước lời của người mặc vest đen này vừa núi ra.
Cố Trạch - vị Cố tổng đó trước khi bị bệnh chết thế mà lại coi trọng vị thiên kim thật bị lưu lạc bên ngoài mười bảy năm của nhà họ Tô, còn muốn cưới cô vào cửa, gả cho vị Cố tổng hiện tại của tập đoàn Cố thị - Cố Phóng, đây chính là cơ hội một bước lên trời
Rất nhiều người hận không thể lập tức mở miệng đồng ý thay cho Tô Vân Thiều, càng thấy hận vì cơ hội trời ban lớn thế này không thể rơi xuống trên người mình.
Chỉ có người nhà họ Tô, các bạn nhỏ, Cao Nhiên và may người Tuệ Tâm biết rõ Cố Phóng là ai, sau khi nghe lời đề nghị này thì suýt chút nữa nôn ra.
Một lão quái vật vì để tồn tại mà không ngại đoạt xác của con trai mình hết lần này đến lần khác, thế mà còn dám âm mưu kéo Tô Vân Thiều xuống bùn theol
Bạn cần đăng nhập để bình luận