Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 147:

Chương 147:Chương 147:
Chương 147:
Vân Khê và nữ quỷ học bá không ngừng nháy mắt ra hiệu với Nguyễn Mai: Mau nói đi!
Nhớ tới việc trước đây hai người họ đã đề cập, Nguyễn Mai mim môi, cố lấy dũng khí mở miệng nói: "Tô Thiên sư, tôi có thể ở lại đây làm quỷ sai cho cô không?"
Tô Vân Thiều có nhiều việc phải làm nên đang cần thêm quỷ sai, dạng quỷ hồn nửa ác quỷ nửa lương thiện, chưa từng giết người như Nguyễn Mai là lựa chọn thích hợp nhất.
"Chỉ cần có thể tuân theo quy tắc của tôi." Nguyễn Mai: "Tôi sẽ nghe lời, làm nhiều việc thiện, tuyệt đối sẽ không giết người!"
Ngay cả khi Tô Vân Thiều chưa kịp nói quy tắc là gì thì Nguyễn Mai đã biết rồi, có thể thấy, mấy người Vân Khê hy vọng giữ lại Nguyễn Mai đến mức nào.
Cô lắc đầu một cái, sau đó đi ngủ.
Nửa đêm, Hồ Bình Bình bỗng chốc tỉnh lại một lần, rất nhanh sau đó đã ngủ thiếp đi.
Đến ngày hôm sau, thời gian cô ấy tỉnh táo đã dài hơn, nhìn thấy ba mẹ, chồng và con đều đang đợi ở bên giường, cả nhà ôm chằm lấy nhau bật khóc nức nở.
Ba Hồ lau nước mắt, nhớ đến dáng vẻ chưa lớn lắm của mấy cô cậu bé kia, không biết là học sinh lớp máy, trường nào, nhưng chắc chắn không phải là sinh viên đại học.
Vậy thì ông có thể giúp đỡ bọn họ thêm điểm ở môn vật lý.
Ông có thể gửi SCI, giúp học sinh làm chuyên án cống hiến cho Tổ quốc, chẳng lẽ không làm nỗi bài thi vật lý của kỳ thi vào đại học cỏn con sao? HUl
Ngày thứ hai của kỳ thi đại học, học sinh lớp mười hai đã bước vào giai đoạn thi nước rút đầy khó khăn.
Mọi người và năm con quỷ lại tụ tập tại Xuân Sắc Mãn Viên. Hôm nay Tô Van Thiều để đào yêu nhỏ trông nhà, dẫn Vân Khê ra ngoài, Bộc Tử Duyệt và Tần Sóc cũng đến tham dự.
Vốn tưởng rằng phải dùng ba ngày để xử lý gã đàn ông bạo lực gia đình kia nên đành phải gác lại kế hoạch đi du lịch ngắn ngày, không ngờ chỉ mắt có một ngày mà đã giải quyết xong, thành ra dư ra hai ngày rảnh rỗi không biết phải làm gì.
Sau khi tụ tập lại bàn bạc, mọi người quyết định việc đầu tiên cần phải làm chính là: Chỉnh đốn tên Chúc Dân Học thích ngược đãi mèo.
Chúc Dân Học y vào việc biến thành mèo rồi bị ngược đãi và bị thiến các kiểu đều là những cảnh tượng chỉ xảy ra ở trong mơ, sẽ không ảnh hưởng đến thực tế, nên cậu ta chỉ giả vờ sợ sệt ở trong mơ, nhưng việc này lại khiến ba con quỷ học bá càng tức giận hơn, thề rằng phải trừng trị Chúc Dân Học thật mạnh tay.
Cách để mấy bé quỷ mèo nhập vào người Chúc Dân Học khiến cậu ta mắt mặt trước đám đông chỉ có thể làm lần một lần hai nhưng không thể làm đến lần thứ ba được.
Nếu làm thêm vài lần nữa thì có thể cậu ta sẽ bị xem là người đã mắc phải một loại bệnh mới nào đó, bị nhốt lại nghiên cứu thì toang.
Ba con quỷ học bá cảm thấy chuyện Chúc Dân Học bị xem như chuột bạch để nghiên cứu là đúng người đúng tội, không đáng được thông cảm, Lôi Sơ Mạn và mấy người khác cũng có suy nghĩ giống như vậy, nhưng Tô Vân Thiều, Bách Tinh Thần và Phó Diệp lại không đồng ý.
Tô Vân Thiều nói từ góc độ nhân quả của Huyền môn: "Cậu ta ngược đãi mèo, giết mèo, về sau sẽ phải chịu tội tương đương, đợi đến lúc cậu ta chết, sau khi xuống địa ngục sẽ có phán xét thích đáng dành cho cậu ta, chúng ta không thể vượt quá giới hạn cho phép được. Nếu làm quá lên thì cậu ta sẽ biến thành người bị hại thảm thương, một số tội lỗi sẽ bị xóa bỏ."
Bách Tỉnh Thần khuyên nhủ từ góc độ an toàn của bản thân: "Lần trước Chúc Dân Học làm ầm 了 trong nhà hàng, cư dân mạng chỉ cho rằng đó là sự trùng hợp, xem như trò vui thôi nên giờ độ hot cũng đã giảm bớt rồi. Nếu làm thêm vài lần nữa, người phía trên mà để mắt tới, chắc chắn sẽ điều tra ra chúng ta."
Tần Sóc cũng nói: "Anh đã hỏi thăm rồi, về năng lực, bộ trưởng Cao ở đội đặc biệt không sánh bằng Vân Thiều về mặt bùa chú, nhưng lại rất giỏi bắt quỷ, nếu không, anh ta cũng chẳng thể ngồi lên vị trí bộ trưởng khi còn trẻ như thế được, anh ta còn xuất thân từ phái Mao Sơn nữa."
Vừa nghe tới phái Mao Sơn, năm con quỷ đều lập tức iu xìu. Trong mấy bộ phim truyền hình có rất nhiều tình tiết đạo sĩ Mao Sơn bắt quỷ, khiến trong tiềm thức của bọn họ cũng tự cảm thấy hơi rén.
Các thiếu niên mười sáu mười bảy bẻ gãy sừng trâu luôn muốn hành hiệp trượng nghĩa, thay trời hành đạo, khiến những kẻ đã làm chuyện xấu bị trừng trị một cách thích đáng.
Sau khi lần lượt bị thuyết phục, tinh thần của bọn họ cũng trở nên ue oải theo.
Tô Vân Thiều không ngờ bọn họ lại khăng khăng với chuyện này như thế: "Không phải vẫn còn những kẻ ngược đãi mèo khác hay sao?”
Vì sao chỉ nhắm vào mỗi mình Chuc Dan Hoc?
Ba con quỷ học bá thất vọng bĩu môi, kéo Vân Khê và Nguyễn Mai lại bàn bạc xây dựng kế hoạch cho bước tiếp theo.
Máy người Lôi Sơ Mạn, Hứa Đôn không thể tự đi vào giắc mơ để trừng phạt, thế là họ tham gia đóng góp ý kiến để xây dựng kế hoạch, ít nhiều gì cũng đóng góp một chút sức lực, có thể xả cơn giận trong lòng.
Bàn đi bàn lại, nội dung trừng phạt bắt đầu đi lệch hướng.
"Ở tầm tuổi của cậu ta thì sợ nhất cái gì nhỉ? Chúng ta cứ nhằm vào đó là được rồi."
"Ngay cả thiến mà còn không sợ thì còn cái gì có thể trị được cậu ta nữa?”
"Cho nổ lỗ đit thì sao?"
"... Liệu có độc ác quá không?”
Dù bọn họ có nói nhỏ cách mấy đi chăng nữa thì Tô Vân Thiều vẫn có thể nghe được.
Thấy nội dung trừng phạt dần trở nên không đứng đắn, khóe miệng cô giật giật, lên tiếng vùi dập không thương tiếc: "Bác bỏ!"
Bách Tinh Thần quả thật là dở khóc dở cười: "Mọi người không thể y vào việc đang ở trong giấc mơ mà muốn làm gì thì làm như thế được."
Bạn cần đăng nhập để bình luận