Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 482:

Chương 482:Chương 482:
Chương 482:
Ngọc Bạch Y nghĩ hoài vẫn không nghĩ ra: "Tôi đắc tội hai người họ lúc nào thế? Sao bọn họ cần phải dùng cách thức độc ác này để đối phố tôi?"
Đổng Hướng Dương nói: "Không phải cậu ở ngay trước mặt hai người họ, không cho bọn họ cơ hội nói chuyện đã đóng sam cửa lại sao?"
Ngọc Bạch Y không tin vào tai mình: "Chỉ vì chuyện này thôi sao?"
Đó hoàn toàn là phản ứng bình thường của một người nghệ sĩ đêm khuya còn ở trong phòng của một người khác phái, rồi bị phóng viên gõ cửa mài Đồng Hướng Dương đồng tình gật đầu, hiếm khi anh ta được nói chuyện với một người có tư duy bình thường thế này, cứ thế nói hết những lời mà anh ta đã giấu trong lòng từ lâu.
"Cậu không biết hai người bọn họ đa nghi, hẹp hòi, bỉ ổi tới mức nào đâu. Năng lực không cao, nhưng lần nào cũng rất tích cực nhận nhiệm vụ, việc lớn không làm được mấy, chỉ thích chỉ huy tôi làm mấy chuyện trộm cắp. Tôi thật sự đen tám kiếp mới bị bọn họ bắt lại làm quỷ sail
Haizz, nói cho cùng tôi cũng bị cái năng lực rách nát này hại thảm, nếu không phải tôi có năng lực cầm được đồ vật thì sao lại bị hai tên khốn kiếp đó coi trọng cơ chứ?"
Ngọc Bạch Y: 222
"Anh nói anh có năng lực gì cơ?"
Đổng Hướng Dương lấy cái điện thoại của tên mập lùn từ trong túi ra: "Quỷ hồn khác khi là hư thể sẽ xuyên thấu qua các đồ vật, bình thường cần phải sử dụng toàn bộ cơ thể hoặc một bộ phận cơ thể thật để có thể tiếp xúc được với các đồ vật. Tôi thì không giống như thế, tôi có thể điều chỉnh tùy thích, có thể cầm được vật thể, cũng có thể xuyên thấu qua nó."
Ngọc Bạch Y giật mình: "Thảo nào anh có thể xuyên qua cái túi để lấy được đá quý, hóa ra là vì có năng lực đặc biệt!” Cậu ấy còn tưởng rằng vì bản thân đang nằm trên ghế salon, góc độ đó khi nhìn cái túi của Tô Vân Thiều không đúng, cho nên mới không thấy Đổng Hướng Dương mở cái túi của mình ra rồi bỏ đá quý vào, hóa ra là anh ta thật sự không cần mở túi vẫn có thể để nó vào.
Nếu ba quỷ sai ở trong nhà Tô Vân Thiều muốn dùng điện thoại hoặc chụp hình, quay video trên máy tính bảng, nhất định phải trốn đi, dùng bùa người dưng hoặc để Đào Yêu nhỏ tạo ra ảo cảnh, khiến người khác không chú ý tới sự tồn tại của bọn họ.
Nếu bọn họ có được năng lực của Đồng Hướng Dương, vậy thì có thể chụp ảnh hay quay video tùy thích, không cần quan tâm nhiều tới như thế, thuận tiện hơn nhiều.
Tô Vân Thiều ngồi nghe cả buổi rồi đi từ trong phòng ra: "Anh có năng lực như vậy, tốt nhất nên tới Đội đặc biệt hoặc đại đội trinh sát, như vậy năng lực của anh mới được dùng cho việc đúng đắn, cũng có thể sử dụng được nó ở mức tối đa."
Đồng Hướng Dương hơi sợ cô, anh ta lùi lại hai bước, cúi đầu lúng túng nói: "Van may của tôi không tốt, chết chưa được bao lâu thì bị bọn họ bắt lại, cưỡng ép ký hiệp ước quỷ sai. Tôi cũng chẳng còn lựa chọn nào khác."
Tô Vân Thiều và Ngọc Bạch Y thấy rất rõ, cũng biết quả thật Đổng Hướng Dương không có làm gì, hay biếng nhác một cách tiêu cực. Anh ta ở đây tiêu tốn một ít thời gian rồi quay về báo cáo cũng đã là cố gắng hết sức trong phạm vi năng lực của mình rồi.
Nếu năng lực của Đồng Hướng Dương không được dùng cho mục đích chính đáng thì sẽ rất phiền phức, bởi vì camera giám sát không quay lại được cảnh đồ vật bị mất đi, cảnh sát bình thường cũng không ai nghĩ tới việc tìm người trong Huyền môn để giám sát, dần dà, tất cả vụ án bảo bối không cánh mà bay đều sẽ không có đầu mối.
Ăn cắp không thể so sánh với tội giết người, nhưng vẫn là phạm tội. Cứ kéo dài như thế này, Đồng Hướng Dương rất khó có thể được đầu thai tốt.
Tô Vân Thiều quyết định giúp một tay: "Anh chỉ muốn thoát khỏi bọn họ thôi đúng không?”
Đổng Hướng Dương vội nói: "Đương nhiên rồi! Khi còn sống tôi là công dân ba tốt của thành phố đấy, không có lý gì mà khi chết tôi lại phải đi trộm gà trộm chó như thế này. Nếu không nghe lời hoặc là trốn đi mà không bị bọn họ treo ngược lên đánh thì tôi đã trốn đi lâu rồi."
"Thế thì ở đây tốt quá rồi còn gì?" Ngọc Bạch Y cười ha hả, ánh mắt ngỏ ý Đồng Hướng Dương mau nhân cơ hội này mà đầu hàng Tô Vân Thiều đi kìa.
Đồng Hướng Dương không ngại bỏ tối theo sáng, chỉ sợ mới ra khỏi hang hổ đã nhảy vào 6 sói nên hơi do dự hỏi: "Cùng lắm thì hai người họ chỉ bắt tôi đi trộm đồ hay làm chuyện xấu nhỏ nhỏ thôi, chắc cô ấy sẽ không bắt tôi phải giết người phóng hỏa đâu nhỉ? Tôi không có kham nỗi cái chuyện đó đâu, dù có bị đánh cũng không làm nỗi đâu."
"Yên tâm đi!" Ngọc Bạch Y vỗ ngực bảo đảm: "Vân Thiều nhà chúng tôi tích được nhiều công đức thế cũng không phải là để không. Cô ấy còn là bạn của đội phó đội trình sát hình sự, bộ trưởng Đội đặc biệt đấy. Trước mắt đã có ba con quỷ được vào biên chế. Nếu anh muốn..."
"Tôi muốn, tôi cần, tôi rất cần luôn!" Nghe tới đó thôi là Đống Hướng Dương thiếu chút nữa đã gật muốn gãy cổ rồi: "Tôi vừa làm việc vừa thi công chức, tổng cộng đã thi khoảng sáu lần luôn rồi. Hai lần đầu thì là do bài thi viết bị điểm thấp quá. Bốn lần sau đó thì không bị về phần thi viết thì là bên tuyển dụng đã đủ chỉ tiêu. Thi biên chế khó quá hu hu hu!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận