Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 1131:

Chương 1131:Chương 1131:
Chuong 1131:
Những món hải sản ăn hôm nay đều là do cá đen nhỏ mang đến, ai nay đều ăn rất ngon miệng chỉ có điều vẫn tò mò rốt cuộc số hải sản kia từ đâu mà ra.
Vì để chăm sóc may bé cá trong nhà, thỉnh thỏang có thể đút cho bọn nó hai ngụm, bọn họ liền tổ chức ăn uống dã ngoại bên bờ hồ.
Tần Giản nhìn ba con cá đang nằm trên bờ gào khóc đòi ăn liền không nhịn được mà hỏi: "Cá Thái Cực Âm, em lấy chỗ hải sản vừa tươi ngon vừa béo nục này ở đâu mà mang tới đây vậy?”
Cá đen nhỏ chớp chớp mắt, miệng đớp đớp nôn ra bong bóng cá. Cá Thái Cực Dương trợn trắng mắt, sau đó chủ động lược bỏ bớt câu nói anh đẹp trai không chút cần thiết, dùng cách ngắn gọn nhất phiên dịch cho mọi người cùng biết: "Vương cung của tộc người cá."
Người nhà họ Tô: "..."
Các bạn nhỏ:"..."
Tô Vân Thiều sửng sốt: "Sao lại nghĩ đến việc đi tới đó lây cá?"
Cá đen nhỏ lại đớp đớp, chưa nói được mấy câu thì cá Thái Cực Dương sau khi nghe xong đã tuôn ra một tràng: "Tộc người cá đều đã di cư hết, số hải sản đó để ở đấy không có ai ăn cũng sẽ rất lãng phí, chúng ta ăn hết không phải rất tốt hay sao? Dù sao vua người cá cũng sẽ đồng ý, đỡ phải để lại cho Cố Trường Trạch." Tô Van Thiều: "..."
"Cậu đừng kiếm cớ để đổ lên đầu ông ta, ông ta đã là quỷ hồn rồi, sao có thể cách ngàn dặm xa xôi chạy tới vương cung người cá đi lấy hải sản ăn chứ."
Cá Thái Cực Dương hùng hồn nói: "Lỡ như lúc tới đó liền thấy đói thì sao? Cho ông ta ăn một con tôm thôi cũng khiến tôi cảm thấy lãng phí!"
Nhìn dáng vẻ lòng đầy căm phẫn kia của cậu ta, người không biết chuyện còn tưởng mẹ cậu ta là bị Cố Trường Trạch hại chết chứ không phải là vì nhường lại cơ hội sống cho em gái mà tự mình đi tìm cái chết.
Đám người Lôi Sơ Mạn đã ăn no, nhưng cho dù mùi vị của cua biển có tươi ngon đi nữa thì cũng có tính hàn. Nếu con gái ăn quá nhiều, đợi đến lúc đến kì dâu sẽ bị giày vò đau khổ.
Thấy thế, Tô Vân Thiều bèn chỉ huy người giấy đi pha chút trà gừng nóng và mang chút rượu trái cây lại đây.
Chủ yếu để loại trừ tính hàn, xem ai thích uống cái gì thì uống cái đó.
Đột nhiên mẹ Tô hỏi: "Van Vân, ong mật và bướm có bị trận pháp của con ảnh hưởng đến không?"
"Thông thường mà nói thì sẽ không ảnh hưởng." Tô Vân Thiều nghĩ: "Mẹ, nếu mẹ thấy lo lắng thì nhà chúng ta có thể tự nuôi một ít ong mật, đến lúc đó nhà mình còn có cả mật ong và sữa ong chúa nữa.”
Tô Y Y vừa nghe liền ủng hộ: "Đây có phải là chúng ta sắp bắt đầu canh tác nông nghiệp rồi phải không? Nếu nuôi ong thì còn có sáp ong lẫn nhộng ong nữa, sáp ong có thể dùng làm son môi, ong nhộng có thể ăn, hơn nữa con còn nghe nói nhộng ong ăn rất ngon nữa đấy."
Mẹ Tô không ăn được những món ăn được chế biến từ côn trùng: "Mẹ thật sự muốn nuôi một f ong mật, nhưng con đừng ăn nhộng ăn trước mặt mẹ, mẹ thật sự không nhìn được."
Phó Diệp liếc nhìn Tô Y Y, nuốt vào trong tất cả những lời muốn nói.
Vị hôn thê của anh ta hiện giờ lại có thể mặt không biến sắc mà nhắc đến việc ăn nhộng ong, thật sự đã khác xa về vị hôn thê nhu nhược trước kia.
Bách Tinh Thần nhìn đi nhìn lại khoảng sân vườn với diện tích rộng lớn kia: "Nuôi ong mật vẫn sẽ có sự nguy hiểm nhất định, nếu cậu dùng trận pháp vây lại thì chúng sẽ không thể nào đi lầy mật được. Nhưng nếu cậu không nhốt chúng lại, ngộ nhỡ mọi người bị nó đốt thì sẽ rất đau."
Viên Viên giơ móng vuốt bóng nhẫy dầu lúc ăn của mình lên: "Em em em, em sẽ di trông chừng đám ong mật đóiI"
Tô Vân Thiều dùng khăn giấy lau sạch móng vuốt cho Viên Viên: "Suýt chút nữa chị quên mắt em thuộc họ nhà gấu, mà gấu đều thích ăn mật ong. Nếu em thích thì ngày mai chị sẽ đi mua cho em một ít."
"Vậy lại không giống nhau." Được Tô Vân Thiều quan tâm như vậy, Viên Viên cũng mang theo tâm trạng hưởng thụ, nhưng nó vẫn muốn nuôi ong mật.
"Mật lấy được từ ong nuôi ở bên ngoài không giống với mật ong nuôi ở đây, nơi này tràn đây linh khí và nguyên khí, mật ong được nuôi ở đây tuyệt đối vô cùng ngon, có lẽ còn có công dụng dưỡng nhan làm đẹp nữa.”
Lúc nói câu cuối cùng, Viên Viên còn nháy mắt với mẹ Tô và Tô Y Y, hi vọng hai người sẽ vì công dụng dưỡng nhan làm đẹp mà khuyên bảo Tô Van Thiều nuôi ong mật.
Mẹ Tô bị cô bé lanh lợi này chọc CƯỜi.
"Viên Viên thích thì nuôi đi, ong mật cũng sẽ không vô duyên vô cớ mà đốt chúng ta. Ngày thường chỉ cần né tránh một chút hẳn là không sao đâu.”
Tô Y Y xoa nhẹ đôi tai lẫn móng vuốt của Viên Viên, nội tâm liền xao động: "Nuôi! Nếu Viên Viên muốn ăn thì nuôi thôi!"
Cả mẹ và em gái đều đã đồng ý, Tô Vân Thiều chỉ có thể nghe theo...
Dưới tình huống không có biện pháp khoanh vùng số ong mật không cho chúng làm hại mọi người thì cá nhân cô vẫn hy vọng có thể tìm được một con Ong yêu. Vừa nghĩ cô liền nhìn về phía củ au Kim Lăng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận