Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 124:

Chương 124:Chương 124:
Chương 124:
Mèo cam nhỏ ngốc nghéch vẫn ở tại chỗ chơi đùa với gấu quần của Tô Vân Thiều, năm con mèo còn lại đều xông về phía bên cạnh, mèo cam lớn còn quay lại liếm mèo cam nhỏ hai lần trước khi đi.
Chúc Dân Học vẫn ngồi yên ở đó, tận hưởng vẻ mặt tức giận mà bất lực vì không thể làm gì cậu ta được của Trần Tinh Nguyên, trên người chợt bỗng dưng cảm thấy như mình bị một con mèo cào.
Mặt, mắt, lưng, chân, ... cậu ta có cảm giác cơ thể của mình chỗ nào cũng có mèo bám vào, con nào con nấy đều đang căm phẫn trút giận lên người cậu ta, những vị trí bị mèo cào vừa lạnh vừa ngứa lại vừa đau.
Không thể nói rõ chỗ nào bị cào đến đau rát, vì không rõ nguyên nhân vì sao lại cứng đờ, không thể cử động, cứ thế lặp đi lặp lại, cảm giác đó khỏi phải nói cũng biết vừa rát vừa đau đến nhường nào.
Có thể so sánh với cảm giác bị biến thành mèo và bị thiến bằng kéo trong giác mơ.
Sau người chỉ đau một lúc là hết, nhưng đằng trước lại đau đớn hết lần này đến lần khác, cảm giác như không bao giờ có kết thúc.
Lúc Chúc Dân Học ngược đãi mèo đã trải qua cảm giác bị mèo cào lúc phản kháng rất nhiều lần, cậu ta hiểu rất rõ cảm giác đó là gì, nhưng dù cậu ta có cố gắng nhìn ra sao cũng không thấy xung quanh mình có một con mèo nào.
Bên tai cậu ta còn văng vang nghe thấy tiếng mèo kêu, âm thanh ngày một rõ dân, thân xác cậu ta tựa như rơi vào hầm băng, càng ngày càng thấy lạnh.
Đột nhiên tầm mắt của cậu ta bị rút ngắn lại một đoạn lớn.
Chúc Dân Học còn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra thì phát hiện mình đang đi bằng bốn chân, đi đi lại lại trong phòng ăn như một con mèo.
Trần Tinh Nguyên không rõ chuyện gì đang xảy ra nên nhắc điện thoại lên hỏi theo bản năng:” Có chuyện gì vậy?” Sợ bị Chúc Dân Học phát hiện, cậu ta vội vàng hạ âm lượng cuộc gọi xuống mức thấp nhất cho nên không nghe được câu trả lời của Tô Vân Thiều.
Khi âm lượng cuộc gọi tăng lên, trong điện thoại truyền ra câu trả lời hiểu ngầm và tiếng cười trên sự đau khổ của Chúc Dân Học: "Bản thân tạo nghiệp thì không thể sống yên."
Trần Tinh Nguyên đại khái đã hiểu được ngọn nguồn.
Cậu ấy biết Đậu Đậu là một trong số những quỷ mèo đang trêu đùa Chúc Dân Học, nghĩ đến tình cảnh bi thảm của Đậu Đậu và những quỷ mèo bị Chúc Dân Học hành hạ đến chết, Trần Tinh Nguyên đứng dậy mở cửa ởi ra ngoài, mắt không thấy thì tâm vẫn tinh.
Cậu ấy vừa bước chân ra ngoài, cửa còn chưa kịp đóng lại thì Chúc Dân Học đã bò ra ngoài, càng bò càng nhanh, trực tiếp lao ra khỏi phòng riêng.
Trong đại sảnh vọng đến mấy tiếng hét thất thanh, mọi người đều bị hành vi của Chúc Dân Học dọa sợ.
Khi Tần Giản và những người khác đi ra, chỉ thấy Chúc Dân Học đứng bằng bốn chân như một con mèo, khuôn mặt tràn đầy kinh hãi nhưng không thể điều khiển được chân tay của mình, cậu ta cúi đầu xuống, liếm lấy thức ăn bị d6 trên đất một cách hoảng loạn.
Xung quanh có rất nhiều người cam điện thoại lên quay chụp, những chiếc video này rất nhanh đã được đăng lên mạng.
Quản lý nhà hàng đã ra ngoài để ổn định trật tự, hết ngăn rồi lại khuyên Chúc Dân Học mà không được nên vội vã quát lên: "Mau, mau báo cảnh sát! Cả 110 và 120 đều gọi hết đi!"
Chỉ vài phút sau, cảnh sát đã xuất hiện.
Những quỷ mèo này không thể đến gần cảnh sát cả người tỏa ra chính khí được nên từng con từng con một đã nhanh chân chuồn đi.
Kết quả là, trước ánh nhìn của những người không hiểu chuyện gì vừa xảy ra, Chúc Dân Học vừa phát điên trước đó mấy phút đã trở lại bình thường ngay khi cảnh sát vừa đến.
"Một kiểu ăn va mới à?"
"Cái giá bỏ ra chẳng phải hơi cao rồi sao?"
"Người ta sợ bị bắt nhốt vào đồn cảnh sát nên mới không dám gây rối nữa đó."
"Vậy chẳng phải là lãng phí tiền bạc và làm mắt công của cảnh sát hay sao? Còn trẻ như vậy đã vô liêm sỉ quá rồi!"
Chúc Dân Học vừa xấu hổ vừa tức giận, chỉ muốn tìm một cái lỗ để chui vào.
Viện này hoàn toàn là do cậu ta gây ra, xung quanh còn có nhiều thực khách và cảnh sát chứng kiến, cậu ta phải muối mặt đi xin lỗi quản lý nhà hàng, từng thực khách, cảnh sát và cả những nhân viên y tế đã đến đây.
Cậu ta có thái độ thành khẩn nhận lỗi, luôn miệng nói sẽ đền bù thiệt hại đã gây ra cho nhà hàng hôm nay, nhưng lại liên tục năn nỉ đừng gọi cho ba mẹ, vì làm như vậy sẽ rất phiền phức, cảnh sát nghĩ rằng gia đình cậu ta có chuyện không thể nói ra.
Sau khi cân nhắc Chúc Dân Học dù đã gây ra chuyện này nhưng cậu ta vẫn còn là học sinh, các cảnh sát và bác sĩ chỉ giáo huấn cậu ta một phen rồi rời đi.
Các cảnh sát và bác sĩ vừa rời đi không lâu, những quỷ mèo lại bắt đầu nhập vào người cậu ta.
Lần này không còn là cúi đầu liếm thức ăn nữa mà là nằm lăn ra đất, để lộ bụng ra, kêu meo meo xin khách vuốt ve, không có đuôi để vẫy nên cái mông của cậu ta vặn vẹo đến vô cùng hăng say.
Điều mà rất đỗi dễ thương với một con mèo nhưng đặt lên một cậu trai mười sáu tuổi lại trông rất đáng sợ.
Các thực khách nào dám dính vào một chuyện kỳ lạ như vậy, cho nên từng người một nhanh chóng rời khỏi nhà hàng.
Ngay cả khi muốn quay video thì họ cũng phải lùi ra thật xa thì mới dám quay.
Quản lý nhà hàng đành phải gọi cảnh sát một lần nữa, cảnh sát vừa rời đi chưa được bao lâu đã phải vòng xe lại. Bọn quỷ mèo lại chạy trốn, Chúc Dân Học lại khôi phục trạng thái bình thường, lại phải khom lưng cúi đầu xin lỗi một lần nữa.
Có cảnh sát khuyên bảo cậu ta một hồi rồi lắc đầu quay đi.
Bọn quỷ mèo tiếp tục nhập vào người cậu ta lần thứ ba, Chúc Dân Học ngồi xom xuống mặt đắt và liễm láp móng vuốt của mình, nhảy lên bàn lăn qua lộn lại, sau khi đi tiểu tứ tung trên bàn xong thì làm động tác mèo cào cát, động tác này không khác gì mấy so với một con mèo thật.
ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận