Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 345:

Chương 345:Chương 345:
Chương 345:
Đột nhiên biết mình đã lên chức mẹ, cô ấy cũng không quên vạch ra ranh giới quan hệ của mình với Tư Đồ Viễn trước mặt người ngoài, không cho người khác hiểu lầm cô và Tư Đồ Viễn có quan hệ yêu đương.
Ngược lại, bản thân Tư Đồ Viễn lại chẳng để ý gì,"Tôi chỉ là một diễn viên, công khai tình cảm cũng chẳng gây ảnh hưởng gì, hơn nữa bọn họ đều đã nhận ra rồi, không có gì mà phải giấu giềm cả."
Ngay sau đó, Tư Đồ Viễn lại nghĩ đến chuyện càng quan trọng hơn, khiến người đàn ông vẫn luôn ngốc nghéch kia phải thay đổi sắc mặt: "Đại sư, vòng tay của tôi vẫn luôn để ở chỗ bạn gái, liệu nó có gây ảnh hưởng gì tới cô ấy hay không?"
Nữ trợ lý giờ mới nhận ra, sợ hãi mà che bụng mình lại.
Cô ấy vừa mới biết mình mang thai thôi, đứa bé sẽ không bị cô ấy làm hại chứ?
Tô Vân Thiều: "Điều kiện để có thể mượn vận may khá khắt khe, sinh thần bát tự, tóc, máu đều là thứ trung gian, món đồ kia chỉ mượn vận may của anh: thôi, chẳng liên quan gì tới cô ấy cả."
Tư Đồ Viễn và nữ trợ lý mới vừa yên tâm, còn chưa kịp thở phào xong đã nghe thấy Tô Vân Thiều nói ra một bước ngoặt lớn hơn: "Nhưng đứa nhỏ trong bụng cô ấy thì không chắc, dù sao đó cũng là con ruột của anh, có cả máu của anh ở đó."
Tư Đồ Viễn: !!I
"Mẹ kiếp!"
Những đường gân ở trên mặt Tư Đồ Viễn đã nổi lên, hai mắt anh ta trở nên hung dữ hơn, tay siết chặt thành nắm đắm, những thay đổi này khiến người ta không khỏi nghi ngờ, nếu Tư Đồ Vọng đang đứng trước mặt anh ta thì sẽ bị anh ta lao vào mà đánh cho một trận ra trò.
Nữ trợ lý đột nhiên lùi lại một bước, Tư Đồ Viễn lo lắng mà ôm vào trong lòng.
Nữ trợ lý đau lòng đến nước mắt suýt chút nữa rơi xuống, đứa nhỏ của cô ấy và người thương bởi vì hành động sơ ý của cô ấy mà bị người ta hãm hại, muốn nó cũng phải xui xẻo y như cha nó.
Trong khi cô ấy còn đang đau lòng, bỗng thấy Tô Vân Thiều nháy mắt với cô ấy một cái.
Nữ trợ lý:222
Cô nháy mắt đưa tình với tôi làm gì?
Có lẽ phụ nữ mang thai bị ngốc ba năm thật, nữ trợ lý phải mắt một lúc lâu mới hiểu được ẩn ý trong cái nháy mắt kia - yên tâm đi, không có ảnh hưởng gì đâu, đang lừa người thật thà mà thôi.
Đúng rồi!
Bây giờ cô ấy đang ôm Thượng Phương Bảo Kiếm trong tay, nếu khong nhan co hoi nay ma tach người đàn ông nhà mình với ông anh họ chết dẫm kia ra, tốt nhất là làm ầm ï tới mức cả đời này họ đừng nhìn mặt nhau nữa, còn đợi đến lúc nào đây?
Nữ trợ lý lập tức phản ứng lại, ôm bụng mà nước mắt lưng tròng,"A Viễn, đứa nhỏ của chúng ta sẽ xui xẻo giống anh hay sao? Nếu ở trong bụng mà nó đã xui xẻo như vậy rồi, có thể hay không nó sẽ không chờ nỗi đến lúc..."
"Phi phi phi Tư Đồ Viễn vội che miệng nữ trợ lý lại, không cho cô ấy nói thêm gì nữa, anh ta nhìn vào bụng của nữ trợ lý với biểu cảm dịu dàng bao nhiêu, thì càng giận người anh họ kia và cả nhà anh ta bấy nhiêu. Khong ai hieu r6 hon anh ta rằng người có thể chất xui xẻo từ nhỏ đến lớn có cuộc sống khó khăn thế nào.
Rút thăm trúng thưởng thì không trúng, mua mì ăn liền thì không có gói gia vị, còn mấy chuyện mắt điện thoại hay mắt ví tiền càng không đáng nhắc tới.
Khi anh ta đi thi vào cấp ba, đi sớm trước hai tiếng thì bị kẹt xe, nên thi thiếu mất một môn, lúc thi đại học, uống một ngụm nước thôi cũng bị tiêu chảy, không làm xong bài thi, tìm mọi cách để có được một cơ hội thử vai, nhưng anh ta vĩnh viễn không bao giờ được diễn nhân vật mình đã chọn...
Tư Đồ Viễn xui xẻo gần ba mươi năm nay, cứ coi như đây là cái giá phải trả vì cha mẹ anh ta mù mắt và tin vào cả nhà người anh họ, sau này anh ta cứ cách xa cả nhà anh họ là được, nhưng con anh vô tội, nó không nên nhận lấy vận xui dol
Người ta nói rằng người làm mẹ rồi sẽ trở nên mạnh mẽ, nhưng người làm cha rồi cũng sẽ trở nên kiên cường hơn.
Những người có mặt ở đây dường như đều nghe thấy một giọng nói máy móc: Tỉnh, ảnh de của bạn đã hắc hóa.
Tư Đồ Viễn sửa sang lại tay áo của long bào, gương mặt lộ ra vẻ trịnh trọng mà cúi đầu với Tô Vân Thiều: "Xin đại su hãy cứu lay con tôi"
Tô Vân Thiều vốn có ý muốn giúp anh ta, cho nên cô không có tránh né, đứng yên đó nhận lễ của anh ta.
"Anh không muốn người đã ăn cắp vận may của mình phải trả giá sao?"
"Đương nhiên là phải trả giá, nhưng đứa nhỏ quan trọng hơn." Tư Đồ Viễn cầm tay nữ trợ lý, dùng ánh mắt và hành động để bày tỏ sự kiên trì của mình, cũng là dùng hành động thực tế để an ủi mẹ đứa nhỏ: Em đừng nóng giận, đừng có gấp, mọi chuyện đã có tôi rồi!
Giây phút anh ta biết mình sắp được làm cha, làm chồng cô ấy, Tư Đồ Viễn cảm nhận được gánh nặng mang tên trách nhiệm trên vai, anh không còn là thằng nhãi con luôn luôn khiến nữ trợ lý của mình phải lo lắng ở một nơi nào đó cô ấy không nhìn thấy, anh sẽ bị người ta lừa gạt nữa.
Nữ trợ lý sờ sờ chiếc bụng bằng phẳng của mình, nhóc con à, cảm ơn con nhé.
Nhìn hình ảnh một nhà ba người hòa thuận của bọn họ, Ngọc Bạch Y âm thầm vỗ tay, cậu ta dùng ánh mắt hỏi Bách Tỉnh Thần: Làm thế nào mà hai người họ chấp nhận thân phận đại sư của Vân Thiều nhanh như thế?
Bách Tinh Thần: Cậu không vui à?
Ngọc Bạch Y:... Được rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận