Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 332:

Chương 332:Chương 332:
Chương 332:
Tô Vân Thiều cảm thấy rằng khả năng đó là rất cao, nhưng mà ... Rốt cuộc thì đó chỉ là suy đoán, không có bằng chứng.
Nhà họ Thời: "Tô tiểu thư, chỉ là một viên đá thôi mà, sao lại có nhiều cổ như vậy?"
Một đám sâu đen nhỏ rơi xuống thùng sắt như mưa khiến mấy người đàn ông to cao lực lưỡng đứng xem cũng phải dựng cả tóc gáy, làm thế nào mà từ trong một viên đá nhỏ nhảy ra một đống như vậy được? Phải là một viên đá lớn thế nào mới chứa được.
"Cổ biết sinh sản." Tô Vân Thiều nói,"Chỉ cần có môi trường và chất dinh dưỡng thích hợp để nó sinh tồn, nó sẽ tiếp tục sinh sản. Thật dễ hiểu khi cổ được coi là một loại trùng có chức năng đặc biệt."
Đúng vậy, ông Thời gật đầu.
"Liệu trong người Thời Luyện còn để lại trứng do những cổ trùng đó đẻ ra không?"
Thời Luyện bị cảnh tượng đó kích thích đến mức cả người run rẫy.
Tô Vân Thiều: "Loại cổ này được nuôi bằng sức sống. Chúng đã ở trong cơ thể Thời Luyện được nửa năm và gần như nuốt hết sự sống của anh ta, sau đó chúng lại được truyền sang con gà có nhiều sức sống hơn. Lúc này, những cổ trùng này nghĩ rằng vật chủ đã chết, vì vậy tất cả đều sốt ruột chạy ra ngoài."
"Hơn nữa, tôi mới vừa dùng nguyên khí để dò tìm khắp cơ thể của anh ta ba lần, cũng không phát hiện ra đồ vật có thể cắn nuốt nguyên khí, hẳn là đã diệt trừ hết rồi, hai ngày nữa tôi tới lấy Lôi Minh thì sẽ kiểm tra lại một lần nữa.”
Người nhà họ Thời: "Đa tạ Đại sư/ Tô tiểu thư."
Cho đến lúc này, người duy nhất trong nhà họ Thời là ông Thời vẫn khăng khăng gọi Tô Vân Thiều là Tô tiểu thư chứ không gọi hai tiếng Đại sư.
Tô Vân Thiều nhìn thấy trên người ông Thời có điểm giống với Bách Tinh Thần: Bất kể tôi nhìn thấy hay gặp phải điều gì, tôi là một người tin tưởng vững chắc vào chủ nghĩa khoa học và đời này sẽ không thay đổi!
Chưa kể, nó cũng khá thú vị.
Một tín đồ trung thành của khoa học, Bách Tinh Thần đột nhiên nói: "Vân Thiều, tớ nhớ cậu đã nói rằng ma quỷ sẽ không dễ dàng tiếp cận những người có chính khí. Cậu họ của tớ là một người ngay thẳng, bảo vệ đất nước và nhân dân, tớ không có đôi mắt nhìn thấu như cậu cũng biết anh ay nhất định là người chính trực, làm sao mà ba con quỷ này đến gần được vậy?"
Chính khí là cái gì? Mọi người đều thắc mắc nhưng không hỏi.
"Bởi vì chính khí đã cạn kiệt." Mặc dù không thể nhìn thấy điều đó nhưng Tô Van Thieu chắc chắn trên người Thời Luyện không có.
Có một số người cho dù yếu ớt nhưng ngồi đó vẫn phát ra sự chính trực, có người ăn mặc chỉnh te nhưng không che giấu được bản chất dã thú, Thời Luyện không thể nghi ngờ là người trước.
"Sao lại như thế được?" Bách Tỉnh Thần tận mắt nhìn thấy mấy quỷ mèo liên tục rời khỏi người Chúc Dân Học để trốn chính khí trên người của cảnh sát, những con quỷ này lẽ ra phải sợ chính khí mới đúng chứ.
So với số ít cảnh sát bình thường kia, chính khí của Thời Luyện chỉ có hơn chứ không kém, sao có thể bị tiêu trừ sạch được?
Tô Vân Thiều nhìn ba con quỷ mờ nhạt ở trong góc: "Vậy tôi phải hỏi họ."
Cuộc thảm vấn trước đó đã bị gián đoạn bởi vì phải tìm hiểu xem Thời Luyện trúng cổ như thế nào, lần này thì không còn việc gì có thể làm gián đoạn được nữa.
Máy người quân nhân đang xoa tay hầm hè chuẩn bị thẩm vắn, đội phó cũng tham gia với họ, năm người cười toe toét vừa bao vây ba con quỷ đang run ray hoảng sợ, giống như những kẻ hung ác chuyên bắt nạt kẻ yếu, họ thu hẹp vòng vây từng chút một.
Năm người bọn họ chỉ cần đứng đó, chính khí tỏa ra từ trên người sẽ thiêu đốt quỷ hồn, chưa ke còn cố ý tới gần thì nhiệt độ sẽ cao hơn gap năm lần.
Ba con quỷ bị cháy sém đến nỗi la hét am ï, tiếng hét chói tai đến nỗi dì giúp việc đang nấu cháo dưới bếp cũng giật mình, còn tưởng rằng trên lầu đã xảy ra chuyện gì.
Tô Vân Thiều thấy nhức đầu nên dán lá bùa im lặng, lập tức mọi thứ trở nên im tĩnh.
Ông Thời hai mắt sáng lên, thứ này đúng là thứ tốt!
Chỉ cần có nó thì có thể yên tâm mà thảo luận một số vấn đề bí mật và quan trọng, lại quá thuận tiện và an toàn nữal
Qua hai lượt thẳm vấn, ba con quỷ kia khóc lóc thảm thiết, quỳ xuống câu xin tha mạng.
Tô Vân Thiều cất bùa im lặng đi thì nghe ba con quỷ nói chuyện.
Quỷ nước: "Tôi vốn nhảy sông tự tử, chỉ có thể ở lại đó nhưng lại bị một vị thiên sư trẻ tuổi chỉ điểm, bảo tôi tới đây hút nguyên khí của anh ta, dù thành quỷ cũng không thể không giữ lời, tôi đương nhiên phải tới."
Quỷ chết cháy: "Tôi cũng vậy! Chỉ cần có thể giết anh ta, vị thiên sư kia hứa sẽ thay da đổi thịt cho tôi, bộ dáng này quá đáng sợ, chính tôi cũng chịu không nổi."
Quỷ tai nạn xe : "Tôi cũng giống như bọn họi”
Tôi Vân Thiều hỏi bọn họ: "Thiên sư kia trông như thế nào? Là nam hay nữ? Bao nhiêu tuổi? Có đặc điểm gì?"
Ba con quỷ vừa nãy còn trăm miệng một lời lúc này lại bất đồng, chẳng ai giống ai.
Quỷ nước: "Một nữ thiên sư hai mươi tuổi, nhan sắc rất ưa nhìn."
Quỷ chết cháy: "Một nam thiên sư khoảng bốn mươi tuổi, tướng mạo trông rất bình thường, ở chốn đông người sẽ chẳng nhận ra."
Quỷ tai nạn xe: "Một nam thiên sư khoảng năm sáu mươi tuổi, tóc hoa râm, khuôn mặt hiền từ."
Tắt cả mọi người đều kinh ngạc, chẳng lẽ có ba vị thiên sư muốn hại Thời Luyện trong lúc đau yếu sao? Mẹ Thời cũng nghĩ vậy nên hỏi xem.
"Cũng không hẳn." Tô Vân Thiệu không cảm thấy Thời Luyện có điểm gì quá đặc biệt, có thể khiến ba vị thiên sư đồng thời hại mình, cho nên chỉ có một khả năng,"Đối phương đã ngụy trang, hoặc là dựng lên một trận pháp ảo để bọn họ không nhìn ra được gương mặt thật."
Bạn cần đăng nhập để bình luận