Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 561:

Chương 561:Chương 561:
Chuong 561:
Tô Van Thiều: 【 Nếu tỉnh nguyện theo tớ thì sẽ chủ động theo tớ, đây cũng xem như là có duyên. Hiện giờ bọn họ đã vào biên chế, vậy cũng không phải khá tốt sao? ]
Bách Tinh Thần: 【 Nếu đã là duyên phận thì cậu cần gì phải để ý có phải bản thân trọng nữ khinh năm hay không? }
Tô Vân Thiều: [ Cậu nói rất đúng. ]
Tần Giản: [Vẫn là Tình Tinh hiểu rõ Vân Thiều nhất! }
Hứa Đôn: 【Anh Bách đỉnh quá!]
Lôi Sơ Mạn: 【To vẫn thấy có chut to mo. R6 rang ca Van Thieu và lớp trưởng đều hiểu rõ về nhau nhưng tại sao giữa hai người lại không có thứ tình cảm kia chứ? ]
Tần Giản: 【 Hừ, cậu đang dùng sinh mạng của chính mình để buôn chuyện bát quái đáy à. ]
Tô YY: [ Bởi vì chị gái của tớ học kém, còn lớp trưởng thì lại không biết gì về Huyền học. Vậy nên giữa hai người họ không có điểm chung gì để nói chuyện?]
Phó Diệp: 【 Mấy cậu có chắc chắn lịch sử trò chuyện trong nhóm sẽ không bị lộ ra ngoài đấy chứ? ]
Có Phó Diệp nhắc nhở, các bạn nhỏ liền bắt đầu thu hồi tin nhắn, dùng icon để spam tin nhắn, với ý đồ che dấu cho qua.
Trong nhóm ngoại trừ Tô Vân Thiều thì Bách Tinh Thần chính là người duy nhất trong nhóm có thể đi đường tắt mà liên lạc được với Diêm Vương. Lúc nhìn thấy những tin nhắn trong nhóm, cậu ta có chút sửng sốt nhưng cũng không kịp chụp màn hình lại.
Bàn luận về vấn đề này quả thực quá liều mạng rồi, hơn nữa đương sự lại còn là chính mình. Cho dù cậu ta có nhanh tay chụp màn hình lại thì cũng không dám gửi cho Đào Yêu, để Đào Yêu gửi tin nhắn mách lẻo cho Diêm Vương.
Trong nhóm cũng lập tức thay đổi sang một đề tài khác, nhưng trên thực tế, Tần Sóc vẫn đang hỏi: "Em thật sự lựa chọn Diem Vương, nhất quyết không thay đổi sao?"
Tô Vân Thiều có chút sửng sốt, sau đó lại thành thật nói: "Em chưa từng lựa chọn."
Chỉ là Diêm Vương hết lần này tới lần khác xuất hiện bên cạnh cô, làm bạn với cô, giúp đỡ cô, chỉ dẫn cho cô. Lại thêm sự thức tỉnh của ký ức từ kiếp trước, vậy nên hai người bọn họ đã ở cạnh nhau bằng một cách tự nhiên nhất, căn bản chưa từng đưa ra lựa chọn.
Tần Sóc: "Vậy, em có muốn đưa ra lựa chọn không?"
Tô Vân Thiều: "..."
"Cho nên ý của anh là muốn em chống lại anh ấy?" Chữ này vừa đánh ra, Tần Sóc đã biết sự lựa chọn trong lòng Tô Vân Thiều.
Anh ta lập tức làm động tác kéo khóa ngay bên miệng, tỏ vẻ anh ta sẽ không nhắc lại thêm một lần nào nữa.
Các bạn nhỏ cũng không dám đề cập tới, nhưng điều này lại triệt để khơi lên lòng hiếu kỳ của Tô Vân Thieu.
Những chuyện của đời này trước tiên không nói đến, chỉ là vì sao đời trước cô lại lựa chọn Diêm Vương chứ? Là bởi vì giá trị nhan sắc của Diêm Vương, hay là bởi vì cảm giác kích thích của tình cảm sư đồ luyến đem lại?
Tô Vân Thiều ngồi xe taxi trở về nhà, cả quãng đường đều nói chuyện phiếm với Diêm Vương.
Tô Vân Thiều: Í Vì sao trước kia em lại lựa chọn mối tình thầy trò với anh chứ? ]
Diêm Vương: 【 Anh không tốt sao? ]
Tô Vân Thiều: 【 Chỉ là thấy tò mò thôi. 】
Diêm Vương: Í Cái gì cơ? 】
Tô Vân Thiều: [ Hẳn là em sẽ có rất nhiều sự lựa chọn mới đúng, vì sao sau khi chọn tới chọn lui lại đi chọn sư đồ luyến? ]
Diêm Vương: [ Sư đồ luyến thì có gì không tốt? ]
Vấn đề này thực sự đã làm khó Tô Vân Thiều.
Cô không thể nhớ rõ những chuyện có liên quan đến Diêm Vương ở kiếp trước, cũng không nhớ rõ kiếp trước Diêm Vương đã chỉ dạy cô như thế nào. Từng chút từng chút chuyện khiến cô thích Diêm Vương mà không he biết lí do.
Tô Vân Thiều: 【 Là em thèm khát vẻ đẹp của anh? }
Diêm Vương: [ Em còn thèm khát cả thân thể của anh nữa. ]
Tô Vân Thiều: [2]
Diêm Vương: 【 Chính em đã chủ động bổ nhào lên người anh. ]
Tô Vân Thiều: "..." Thực sự cô không nhớ nổi, nhưng lại luôn cảm thấy rất có khả năng này.
Kiếp trước cô đã trở thành một người trưởng thành tệ hại như vậy sao?
Càng tệ hơn chính là, cô luôn cảm thấy ở đời này bản thân rất có thể còn tiếp tục giam lên vết xe đổ giống hệt kiếp trước.
Mà một bên khác, sau khi Ân Tử Chân bò vài lần, cuối cùng cũng tìm được vị trí của nhà họ Tô.
Toà biệt thự này vừa có hoa lại vừa có cây, sân nhà được bài trí vô cùng đẹp mắt, nhưng dù cậu ta đã thử vài lần vẫn không thể nào bò vào được, khiến cậu ta luôn cảm thấy có một loại sức mạnh nào đó đã ngăn cản cậu ta tiến vào trong căn biệt thự.
Lúc cậu ta lựa chọn bỏ cuộc chuẩn bị rời đi thì có ba nữ quỷ bay ra từ trong phòng. Mấy cô ấy vây quanh cậu ta, đánh giá cậu ra, còn muốn sờ cậu ta nữa.
An Tử Chân cảnh giác mà nhìn ba nữ quỷ có bộ dạng khả nghi kia: "Mấy người muốn làm gì?"
Nguyễn Mai chỉ vào cả ba người rồi tự mình giới thiệu: "Cả ba chúng tôi đều là quỷ sai của đại nhân. Tôi tên là Nguyễn Mai, cô ấy là Vân Khê, còn cô ấy là Cát Nguyệt. Đại nhân nói hôm nay sẽ có một tiểu quỷ đến, vậy có lẽ chính là em rồi?"
An Tử Chân liếc mắt nhìn số nhà bên ngoài biệt thự, sau khi xác nhận chắc chắn bản thân không tìm nhằm địa chỉ liền nói: "Hẳn là em."
Bạn cần đăng nhập để bình luận