Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 931:

Chương 931:Chương 931:
Chương 931:
"Chưa ạ." Tô Y Y không thèm đi dép, chạy như bay xuống giường, mở cửa phòng ra, càng cười tươi hơn khi thấy Tô Vân Thiều, sau đó khi nhìn sang Diễm Vương bên cạnh Tô Vân Thiều thì nụ cười lại cứng đờ: "Diêm Vương cũng đến à."
Tuyệt chiêu trở mặt như lật sách này khiến Diêm Vương không nói nên lời, anh không được cô em vợ tương lai chào đón à?
Dù có chào đón hay không thì chung quy vẫn phải vào.
Tô Y Y mời hai người họ vào phòng: "Đã trễ thế này rồi, chị còn đến tìm em là vì chuyện gì thế?" Thật ra cô ấy rất muốn ngủ cùng giường với chị gái, tận hưởng cảm giác được ngủ chung giường một lần, chỉ là cô ấy cũng biết điều đó là không thể, thật đáng giận!
Tô Vân Thiều: "Y Y, chị vẫn luôn nghĩ lý do em bị theo dõi, hiện tại chị muốn nhìn hồn phách của em để xác nhận lại yên tâm, nó không đau đâu, xem xong thì chị sẽ đưa hồn phách của em về ngay."
Tô Y Y sao lại không yên tâm được? Cô ấy ước gì có thể giúp Tô Vân Thiều một chút.
"Vâng, chị yên tâm làm ởi, em không sợ đau đâu.”
Tô Vân Thiều gật đầu, để ngón tay lên giữa hàng lông mày của Tô Y Y, kéo hồn phách của cô ấy ra. Thủ pháp tương tự đã được làm một lần lúc kéo hồn phách của dì Hồng, động tác không có tí ngắc ngứ nào, nhưng động tác của cô vẫn ngừng lại khi nhìn thấy kết quả, rồi sau đó lại vội vàng đưa hồn phách của Tô Y Y về.
Lúc kéo hồn phách ra khỏi cơ thể thì sẽ tạo thành một chút ảnh hưởng, Tô Vân Thiều vội vàng truyền nguyên khí cho Tô Y Y, mãi đến khi Tô Y Y dở khóc dở cười kéo tay Tô Vân Thiều.
"Chị ơi, được rồi, chị tiếp tục như vậy thì em sẽ có tinh thần đến mức không cần ngủ cả đêm đấy."
Tô Vân Thiều thấy Tô Y Y thật sự không có vẻ gì là không thoải mái nên mới dừng tay lại: "Nếu không ngủ được thì dùng bùa trợ ngủ."
"Vâng." Trên tủ đầu giường của Tô Y Y có một xấp bùa trợ ngủ, không chỉ có cô ay mà mỗi người trong nhà đều có cả, tất cả đều là biểu hiện cho sự quan tâm của Tô Vân Thiều.
- Tô Vân Thiều không giỏi việc bày tỏ tình cảm của mình ra ngoài, nhưng cô thực sự quan tâm đến người nhà qua từng việc nhỏ.
Tô Y Y: "Chị ơi, chị đã tìm được nguyên nhân chưa?"
"Chị tìm được rồi" Tô Vân Thiều xoa đầu Tô Y Y: "Còn lại cứ giao cho chị, mai em còn phải đi học, đi ngủ sớm đi, ngủ ngon nhé." T6 Van Thieu va Diem Vuong quay về phòng bên cạnh, Tô Y Y lấy một lá bùa trợ ngủ từ trên tủ đầu giường ra, ngẫm nghĩ nhưng vẫn vô dụng.
Tô Y Y: [ Thống, cậu có thể nghe lén phòng bên cạnh giúp tôi không? ]
Hệ thống chính trực nói: [ Thống là một hệ thống học bá đốc thúc ký chủ học hành nghiêm túc, chứ không phải là một hệ thống để ký chủ nghe lén may chuyện không đứng đắn! ]
Tô Y Y: [Nhưng chuyện này liên quan đến việc vì sao tôi bị theo dõi, cậu không muốn biết à? ]
Hệ thống: [... chỉ một lần này thôi đấy, không có lần sau đâu! ] Tô Y Y: TOkok ok, đi đi. ]
Quá có lệ rồi!
Hệ thống thở phì phò vươn xúc tu qua phòng bên cạnh, sau đó nghe trộm chân tướng.
Tô Vân Thiều ngạc nhiên nói: "Sao Y Y có thể là hồn phách thuần trắng được?"
Người sở hữu hồn phách thuần trắng trước đây là dì Hồng, đời trước bị ép trở thành Quỷ Vương với hồn phách thuần đen, chẳng lẽ Tô Y Y cũng sẽ có kết quả như vậy à?
Diêm Vương nhắc nhở cô: "Em cảm thấy đời trước và đời này Tô Y Y có gì khác nhau không?”
Tô Vân Thiều nhớ lại hình ảnh trong giấc mơ: "Đời trước em ấy như một đoá hoa trắng nhỏ nhu nhược lớn lên trong nhà kính, cần dựa vào người khác để tồn tại, còn đời này em ấy như một đoá hoa trên sa mạc, có thể hấp phụ hơi nước để lớn lên và nở hoa bằng cách liều mạng dốc hết sức lực..."
Nói đến đây, Tô Vân Thiều đột ngột dừng lại khi hệ thống muốn biết cô đang hình dung cái gì, thế nhưng lại thiếu phần quan trọng nhất.
Hệ thống: 222
Chị ơi, chị có tật xấu nói chuyện nửa vời từ khi nào đấy? Chắc chắn là học từ Diêm Vương rồi, tức quái
Giây tiếp theo, Diêm Vương cũng chỉ nói có nửa câu: "Vốn dĩ hồn phách thuần trắng dễ bị nhuộm màu."
Hệ thống tức giận đến mức thiếu chút nữa thì nhào qua để cào đầy mặt Diêm Vương rồi, anh nói chuyện nửa vời thì cũng thôi đi, đằng này còn lây cả tật xấu đó cho Tô Vân Thiều nữa!
Tô Vân Thiều nhớ rõ rằng người có hồn phách thuần trắng là người có ý chí không kiên định, thường dễ bị ảnh hưởng nên hơi hiểu ra.
"Đời trước em không trở lại nhà họ Tô, cuộc sống của Y Y chỉ có học tập, người nhà và Phó Diệp, lại được người nhà và Phó Diệp bảo vệ rất tốt nên mới lớn lên thành như thế. Đời này sau khi em trở về, con bé đi theo em đã thấy quá nhiều thứ, có lẽ vì như vậy mà tính cách của con be đã trở nên kiên cường hơn rất nhiều."
Hệ thống nhớ lại lúc vừa mới ràng buộc với Tô Y Y, có lúc thì Tô Y Y thật sự lo lắng về việc phải làm sao sau khi Tô Vân Thiều trở về, có lúc thì lại lo rằng rốt cuộc Phó Diệp là vị hôn phu của ai, không phải kiểu tính cách có thể tự quyết định nên thường bị nó lừa đi giải đề.
Bạn cần đăng nhập để bình luận