Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 179:

Chương 179:Chương 179:
Chuong 179:
Với tu vi thấp hiện tại của Đào yêu nhỏ, xé một lá bùa cũng đủ tiêu hao hết toàn bộ nguyên khí của cậu, bảy lá bùa phong ấn hoàn toàn không có chút sơ hở nào để cậu chui vào.
Sáng sớm Tô Vân Thiều thức dậy, Đào yêu nhỏ vẫn còn đang xé bùa phong ấn trên hộp gắm, xé đến nỗi khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt, cả người không còn chút sức lực phải nằm trên đất nhưng vẫn không chịu bỏ cuộc.
Dù vậy thì cậu cũng chỉ xé được có một lá bùa phong ấn, lá bùa thứ hai vẫn còn dính lại một chút ở ngoài rìa.
Vân Khê nhìn mà đau lòng: "Cũng đã xé cả một đêm rồi."
Nếu lá bùa phong ấn kia không phải do chính tay Tô Vân Thiều tự vẽ thì mấy con quỷ bọn họ đã ra tay giúp đỡ từ lâu.
Nguyễn Mai nhỏ giọng nói: "Không xé ra được cũng khóc, mà xé hết cũng khóc, cũng không biết đã xảy ra chuyện gì nữa."
Mấy người bọn họ không khỏi nghi ngờ có phải bùa phong ấn và yêu nguyên mang tới kích thích quá lớn làm cho Đào yêu nhỏ ngốc luôn rồi không.
Tô Vân Thiều vô cùng ngạc nhiên, người bình thường khi cất đồ cũng chỉ dùng tối đa hai lá bùa phong ấn, cô dùng bảy lá bùa phong ấn trong một lần cũng chỉ để cho Đào yêu nhỏ biết khó mà lui thôi.
Ai ngờ cậu không những không bỏ cuộc mà còn giằng co với bùa phong ấn nữa chứ?
Chẳng lẽ Đào yêu nhỏ không biết cậu vừa mới chuyển sang tu luyện bằng nguyên khí, còn không tu luyện nghiêm túc nên tu vi chỉ có chút xíu, ở trước mặt cô căn bản không đủ nhìn thẳng sao?
Cũng không phải vậy.
Trong thời kỳ mạt pháp”, linh lực mỏng manh, huyền môn suy tàn, thế giới ngày nay rất khó tìm thấy yêu quái huống chỉ là yêu nguyên trăm tuổi, đây lại còn là loại thực vật phù hợp nhất với Đào yêu nhỏ.
(*) Thời kỳ mạt pháp là thời kỳ được bắt đầu từ sau khi đức Phật nhập niết bàn 1500 năm, được khái lược trong ba điều trọng yếu: Có giáo lý, không hành trì, không quả chứng.
Nếu bỏ lỡ cơ hội lớn lần này, có lẽ Đào yêu nhỏ thật sự phải bắt đầu lại từ đầu, tu luyện thêm mấy chục năm, gần trăm năm nữa mới có thể biến trở lại hình dáng trước kia, nhưng cũng chưa chắc có thể sống sót qua lôi kiếp.
Đây cũng là nguyên nhân chính khiến cậu chenh mảng tu luyện sau khi ôm được đùi của Tô Vân Thiều.
Tô Vân Thiều phiền não xoa xoa an đường, cô không khỏi nghi ngờ ý đồ của Diêm Vương.
Tại sao không có nguyên nhân gì, cũng không có bat kỳ lời giải thích nào lại đột ngột đưa cho cô một viên yêu nguyên như vậy?
Sáng sớm cô tập thể dục cũng nghĩ về nó, lúc ăn sáng cũng vừa ăn vừa nghĩ đến nó, trong giờ học cũng không tập trung nỗi vì lo nghĩ đến việc Đào yêu nhỏ vô cùng cố chấp với yêu nguyên.
Những chuyện không thể nghĩ ra được Tô Vân Thiều sẽ không cố sống cố chết mà bám lấy nó, hoặc là cô sẽ hoàn toàn phớt lờ nó, hoặc cô sẽ đi hỏi ý kiến của người khác.
Tần Giản và Bách Tinh Thần tình cờ nhìn thấy Tô Vân Thiều mắt tập trung nên muốn tới hỏi thăm một chút.
Lúc nghỉ trưa trong phòng bao, Tô Van Thiều đã kể chuyện này ra.
"Tạm thời bỏ qua mục đích anh ta đưa yêu nguyên tới, điều khiến tớ do dự nhất bây giờ chính là có nên nợ Diêm Vương một phần nhân quả, sau đó đưa yêu nguyên cho Đào yêu nhỏ để giải quyết nhân quả giữa tớ và cậu ấy hay không.”
Nghe xong chuyện cô kể, nhóm bạn trố mắt há hốc miệng nhìn nhau cả nửa ngày, trong đầu chỉ có một suy nghĩ: Ý của Diêm Vương rõ ràng là muốn Vân Thiều đưa yêu nguyên cho Đào yêu nhỏ để giải quyết nhân quả giữa cô và cậu ấy, sau đó cút đi đây mà?!
Mấy người bọn họ ở bên này còn đang suy nghĩ nên nói như thế cho có chút hợp lí, đỡ cho sau này Diêm Vương biết được lại làm khó dễ, Tô Y Y ở bên kia đã nói: "Chị không cần dùng tới yêu nguyên, vậy chắc hẳn Diêm Vương đưa nó cho chị là muốn chị đưa nó cho Đào yêu nhỏ nhỉ?"
Tô Vân Thiều lắc đầu không đồng ý với ba từ "không cần dùng" kia.
"Máu yêu có thể dùng để vẽ bùa, yêu nguyên, yêu cốt, yêu gân, yêu da đều là vật liệu vô cùng tốt để luyện chế bảo khí và trận bàn, yêu nguyên hội tụ yêu khí và tinh nguyên đầy người, có rất nhiều yêu quái thà tự bạo trước khi chết cũng không muốn giữ lại yêu nguyên cho người khác, vì vậy đây là một vật liệu vô cùng quy giá."
Mọi người tr6 mắt nghẹn. lời, còn lột da tháo xương rút máu nữa chứ, thế này cũng độc ác quá rồi!
Bách Tinh Thần có trí nhớ tốt, nhớ đến lần đầu tiên bọn họ gặp Đào yêu nhỏ, Tô Vân Thiều đã yêu cầu bọn họ phải giữ bí mật, sắc mặt hơi trầm xuống hỏi: "Vân Thiêu, cậu cũng sử dụng những thứ đó sao?”
Từ lúc biết nhau tới nay, Tô Vân Thiều vẫn luôn dùng bùa vàng và mực đỏ thông thường, còn không thì cũng dùng nguyên khí để vẽ bùa, cậu ấy chưa bao giờ thấy cô sử dụng những thứ như Thái Cực Bát Quái bàn.
Giọng điệu của Tô Vân Thiều rất bình tĩnh: "Tớ không chỉ sử dụng mà còn tự mình luyện chế nó."
Trên đời có rất ít bảo khí tự nhiên nào giống như gỗ đào bị sét đánh, đây là thứ chỉ có thể gặp mà không thể cầu, những bảo khí lợi hại trong huyền môn hau hết đều được chế tạo từ vật liệu trên người yêu vật, thực lực càng mạnh thì dễ khống chế bảo khí càng lợi hại hơn, rất khó để tránh được điều này.
Ấn ý trong những lời nói này khiến sắc mặt của mọi người trở nên trắng bệch.
Tô Vân Thiều: "Yêu cũng được chia thành thiện và ác, những yêu tốt thì tu hành bằng linh khí nguyên khí của ánh trăng, còn những yêu ác tu hành bằng cách hút máu và linh hồn của con người, môn phái của tớ chỉ giết những yêu quái có tội nghiệt nghiêm trọng.”
Rốt cuộc thì cũng vẫn là giết, cách nói trên chẳng qua cũng chỉ để bản thân dễ chấp nhận nó hơn mà thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận