Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 206:

Chương 206:Chương 206:
Chuong 206:
Ngọc Bạch Y chủ động xin ra trận: "Người hiểu về việc này chỉ có thể là tớ! Lớp học diễn xuất của thầy Ngọc đã bắt đầu khai giảng rồi, mọi người ơi! Mau tới báo danh di -"
Các bạn nhỏ cũng phối hợp mà giơ tay lên, gọi một tiếng vô cùng ngọt ngào: "Thầy giáo nhỏ","Thầy giáo Ngọc", gọi đến mức biểu cảm trên gương mặt của Ngọc Bạch Y cũng dần dần mất đi sức khống chế.
Tô Vân Thiều: "..." Cho nên tớ cũng bị các cậu chơi xỏ rồi?
Vừa nãy cô còn thật sự tưởng rằng các bạn nhỏ đã bị Tằng Tiểu Vân lừa gạt, vậy nên vẫn còn đang cân nhắc xem cô nên làm như thế nào để giúp bọn họ phát triển trí não, không ngờ rằng...
Diêm Vương lách người đi tới bên cạnh cô, ghé sát bên tai cô mà nói nhỏ: "Tôi nhìn thấy mấy người bọn họ đã nháy mắt ra hiệu với nhau.”
Ôn ào một hồi lâu, Tần Giản rút ra một cái cổ vịt xé tay, ngậm trong miệng mà cắn, dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm Tằng Tiểu Vân: "Cô cho rằng bản thân có thể viết ra một câu chuyện vô cùng hoàn mĩ, nhưng lại không biết sơ hở bên trong sớm đã chồng chất, mấy người bọn tôi cũng chỉ đang giả vờ mà nghe chuyện cười của cô mà thôi."
"Không thể nào!" Tằng Tiểu Vân đột nhiên đứng bật dậy: “Câu chuyện trước kia của tôi đã từng lừa gạt được vô số người, vậy nên lần này không thể nào lại không lừa được các người!"
Đào Yêu rất muốn biết nên đã quay đầu hỏi Tần Giản: "Vậy cái này có nghĩa là "mấy người có thể sỉ nhục kỹ thuật diễn xuất của tôi nhưng không được sỉ nhục chỉ số thông minh của tôi” có phải không ?.
Tần Giản vui mừng gật đầu, cũng xem như đã thay đổi được một Đào Yêu không có kiến thức, điều này thật sự đã khiến cậu ta cảm thấy rất vui mừng!
"Dù là loại người này hay loại quỷ này thì cũng luôn tự tin đến mức tự phụ, thường là sau khi bọn chúng trực tiếp bị vạch mặt thì có đến chín mươi chín phần trăm là tinh thần sẽ trở nên bắt thường. Chỉ cần chúng ta nắm được điểm yếu và chọc đúng chỗ thì thật sự rất dễ đối phó."
Tô Y Y thành thật cảm thán: "Câu chuyện mà ngày hôm trước cô nói chuyện rồi ca hát không phải là cái này, cho dù có thành quỷ mà đi lừa gạt người khác thì cũng phải có một chút logic chứ? Nếu không có sức thuyết phục, thì những người bị lừa như chúng tôi rất khó phối hợp để diễn cùng với cô.”
Tằng Tiểu Vân: "..."
Hết lần này đến lần khác bị một đám trẻ chưa vị thành niên châm chọc đùa bỡn càng khiến cô ta trở nên nổi giận, móng tay và tóc lập tức mọc dài, khí đen bốc ra từ khắp cơ thể, giống như thể ngay sau đó sẽ lập tức bạo phát mà xé nát tất cả những người đang có mặt ở đây thành từng trăm mảnh nhỏ.
Nhưng ở đây vẫn còn Tô Vân Thiều và Diêm Vương, hai người bọn họ sẽ không cho phép cảnh tượng như vậy xuất hiện, cho nên Tằng Tiểu Vân bị Diêm Vương đe doa đến đầu cúi sát xuống đắt, rồi lại bị bùa định thân của Tô Vân Thiều khống chế khiến cô ta phải đứng nguyên tại chỗ.
"Phiền phức quá." Tô Vân Thiều cam một sắp bùa sắm làm thành cây quạt rồi quạt gió cho mình và hỏi Diêm Vương: "Hay là anh trực tiếp mang theo cô ta quay về đi? Dù có thẩm vấn được thủ đoạn gây án của cô ta thì cũng không thể khiến những người đó sống lại. Thật sự chẳng có lấy một chút ÿ nghĩa."
Ngọc Bạch Y vội nói: "Không phải cậu có bùa nói thật sao? Chỉ cần dùng một lá là có thể khiến cô ta nói ra tất cả."
Chủ yếu là bùa nói thật cũng có hạn ché của nó.
Tuy không thể nói dối nhưng nếu đối phương vẫn có ý thức thì chỉ cần không muốn nói hoặc giấu giếm điều gì thì lập tức phản tác dụng.
Tô Vân Thiều dùng nguyên khí vẽ ra một lá bùa nói thật, rồi dán nó lên trán của Tằng Tiểu Vân, sau đó cô mới hỏi lại cô ta một lần nữa.
Nhưng lần này không biết là do Tằng Tiểu Vân đã lựa chọn nói thật hay bởi vì không muốn giấu giếm nữa, cứ ô ô a a mà nói hết tất cả.
Chân tướng cũng gan giống với câu chuyện mà Tô Y Y và Phó Diệp nghe được.
Sau khi Tằng Tiểu Vân có tiền, liền đến hòn đảo này nghỉ phép, cũng ở nơi đây cô ta đã gặp được người đàn ông mà mình yêu nhát.
Từ trước tới nay cô ta chưa từng gặp qua người đàn ông nào giống như nam chủ u buồn bước ra từ tiểu thuyết. Anh ta là người đàn ông hoàn mĩ nhất trong tất cả những người bạn trai trước đây mà cô ta từng quen, vậy nên cô ta đã hoàn toàn bị người đàn ông này hấp dẫn.
Tằng Tiểu Vân bắt đầu giả vờ vô tình bắt gặp anh ta, tạo ra những cơ hội gặp mặt trùng hợp, dùng đủ mọi cách lẫn vô vàn thủ đoạn để tán tỉnh anh ta. Nhưng người đàn ông này vốn vì tình mà bị tổn thương nên mới lựa chọn đến đây nghỉ dưỡng, vậy nên anh ta hoàn toàn không có lấy một chút hứng thú nào đối với Tang Tiểu Vân, hơn nữa anh ta càng không muốn trong một khoảng thời gian ngắn lại có thể bắt đầu một mối quan hệ mới.
Tằng Tiểu Vân là người cố chấp, sau khi dùng tất cả thủ đoạn của mình cũng vẫn không thành công thì dứt khoát chuốc say anh ta để rồi lừa ngủ cùng một đêm. Cứ tưởng rằng gạo nấu thành cơm thì có thể có được người mình yêu, nào có ngờ buổi sáng khi anh ta thức dậy liền phủi mông chạy mát, chỉ ném lại một xấp tiền trên tủ đầu giường.
Nghe đến đây, tất cả các nữ sinh: "..."
"Hừ, không phải chỉ là một tên đàn ông thôi sao?" Tằng Tiểu Vân cười lạnh: "Cởi quần áo ra thì cũng đều là thịt. Bởi vì tôi thích anh ta, nên anh ta mới có thể tỏ vẻ kiêu ngạo như thế, nhưng nếu tôi không thích anh ta thì anh ta cũng chẳng khác gì mấy con vịt bình thường.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận