Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 150:

Chương 150:Chương 150:
Chương 150:
Tần Giản làm động tác OK, gửi tin nhắn WeChat cho Ngọc Bạch Y ngay trước mặt mọi người: Người anh em, chừng nào cậu có thời gian rảnh thì chúng ta gặp nhau nha?
Ngọc Bạch Y là một nghệ sĩ, muốn gặp mặt thì phải lên lịch hẹn trước.
Việc mở trạm cứu hộ và quay quảng cáo công ích đều cần không ít thời gian, Tần Giản cũng không sốt ruột, ai ngờ...
Vừa gửi tin nhắn xong, Ngọc Bạch Y đã lập tức trả lời lại: Được thôi, hôm nay tớ được nghỉ, cậu tới đây đi. Dù nghệ sĩ bận rộn thế nào đi chăng nữa thì vẫn phải có thời gian nghỉ ngơi, Tần Giản cũng không quan tâm cho lắm.
Tần Giản: Một giờ chiều nay có được không?
Ngọc Bạch Y: Được thôi. Đã gửi một vị trí.
Chỉ dăm ba câu đã hẹn xong thời gian và địa điểm, tốc độ này đã khiến mọi người kinh ngạc đến ngây người, theo bản năng cảm thấy Ngọc Bạch Y là người dễ nói chuyện, việc quay quảng cáo công ích chắc chắn rất khả thil
Mười hai giờ rưỡi, Ngọc Bạch Y nghe thấy tiếng chuông cửa.
Cậu ấy nhìn thoáng qua thời gian, thầm nghĩ: Tới trước nửa tiếng, Tần Giản tới sớm thật đáy!
Ngọc Bạch Y chưa đi được mấy bước đã nghe thấy tiếng mở cửa, người đến là người đại diện của cậu ấy, một người đàn ông trung niên béo béo lùn lùn.
"Sao anh lại tới đây?” Giọng điệu rất lạnh nhạt.
Người đại diện trở tay đóng cửa lại, vừa đổi giày vừa than vãn: "Cậu Ngọc, mấy hợp đồng của cậu đều bị cướp hết rồi, sao cậu không có chút sốt ruột nào thế?"
Cậu Ngọc là biệt danh thân mật mà người hâm mộ đặt cho Ngọc Bạch Y, Ngọc Bạch Y không thích người khác gọi cậu ấy là Bạch Y, thế là người đại diện cũng gọi như vậy luôn. "Giành hợp đồng là việc của người đại diện, tôi sốt ruột làm gì?" Ngọc Bạch Y ngồi lại ghế sô pha, thoải mái dựa vào gối ôm, chân bắt chéo lại, nên ăn thì ăn nên uống thì uống, nhàn nhã như đang nghỉ phép vậy.
Thấy dáng vẻ dửng dưng này của cậu ấy, người đại diện vô cùng đau đầu.
Đợi tới khi nhìn thấy Ngọc Bạch Y ăn khoai tây chiên, uống Coca và mấy gói que cay chưa mở ở trên bàn, cuộc sống giống hệt mấy cậu trai bình thường cứ ru rú trong nhà, trong nháy mắt trái tim của anh ta như rỉ máu.
"Cậu Ngọc, cậu là idol đấy! Chỉ béo một chút thôi, khi lên hình sẽ bị phóng đại lên rất nhiều lần, sao cau co the an loai thwc pham rac không có dinh dưỡng lại còn dễ tăng cân thế này chứ?"
"Gần đây tôi cũng không có việc gì làm, ở nhà rảnh rỗi quá nên ngứa miệng, anh còn cắm tôi ăn chút đồ ăn vặt này à?" Ngọc Bạch Y quay đầu cắt ngang: "Nói đi, tìm tôi có chuyện gì?”
Vừa vào nhà đã cằn nhằn, chắc chắn là không giành được hợp đồng rồi.
Người đại diện thở dài thườn thượt, kể từ khi anh ta trở thành người đại diện của Ngọc Bạch YY tóc trên đầu cũng sắp rụng hết rồi.
"Chuyện lần trước tôi nói với cậu, cậu suy nghĩ đến đâu rồi?"
"Chuyện nào?” Người đại diện thường lải nha lải nhải, oán trách rồi than thân trách phận, Ngọc Bạch Y chỉ nghe tai này rồi cho ra tai kia, chưa bao giờ nghiêm túc ghi nhớ chuyện gì, ngoại trừ chuyện liên quan công việc.
Người đại diện: "Mời quỷ nhỏ."
Nếu nói thái độ trước đó của Ngọc Bạch Y chỉ là lạnh nhạt thì khi nghe thấy ba chữ này, sắc mặt của cậu ấy đã lập tức sam xuống, ánh mắt nhìn người đại diện chuyển sang lạnh như băng.
"Tôi từ chối!"
"Tôi biết, nhưng không phải chẳng còn cách nào khác hay sao?" Trong căn phòng có không khí hai mươi độ, trên trán người đại diện lại đầm dia mồ hôi, đón nhận ánh mắt như dao găm của Ngọc Bạch Y nói ra mấy cái tên của hậu bối.
"Những người này vốn dĩ đâu có bằng cậu, kết quả sau khi mời quỷ nhỏ về, bọn họ đã cướp hết hợp đồng của cậu, địa vị sắp cao hơn cậu luôn rồi, nếu cậu không mời một con quỷ nhỏ về thì chỉ có thể tro mắt nhìn mấy hậu bối kia từng không bằng mình vượt qua mình, cuối cùng đạp cậu xuống dưới chân mà thôi”
Biết có đường tắt để đạt được danh tiếng, không phải là Ngọc Bạch Y chưa từng dao động, nhưng thật sự không thể mời quỷ về được.
"Anh cũng có con, anh đặt mình vào hoàn cảnh của người khác mà nghĩ xem." "Mời quỷ không cần dùng con của mình, ở tuổi của cậu cũng chưa có đẻ được đâu, chúng ta sẽ dùng trẻ con của nước khác, không có quan hệ gì với cậu!"
Nói tới đây, người đại diện lập tức cảm thấy vô cùng hối hận vì mình quá thành thật. Nếu trước đó giấu giếm, nói không chừng Ngọc Bạch Y đã chịu mời quỷ về từ lâu, bây giờ sự nghiệp đã rực rỡ như ánh mặt trời ban trưa rồi.
"Dù có liên quan tới tôi hay không thì đó cũng là một mạng người, tôi có thể ăn không ngôi rồi, có thể bị vùi dập, nhưng tôi không hi vọng trong cuộc đời mình có một vết nhơ như vậy."
Ngọc Bạch Y nhìn người đại diện béo lùn với vẻ mặt vô cảm: "Nếu anh cam thấy tôi không có tương lai thì có thể xin công ty cho anh dẫn dắt nghệ sĩ khác."
"Tôi đâu phải người chỉ có thể cùng hưởng phúc chứ không thể cùng chịu nạn với cậu như vậy! Lúc cậu nỗi tiếng, tôi nhận được không ít tiền, tôi sẽ không vứt bỏ cậu lúc cậu tạm thời nghèo khó đâu, tôi đây không phải vì sốt ruột thay cậu hay sao?”
Khuôn mặt tròn trịa của người đại diện nhăn lại vì lo lắng, giống như một chiếc bánh bao mỏng vỏ, trông rất vui mắt.
Ngọc Bạch Y thoáng liếc qua một cái, rồi lại nhìn thêm lần nữa, thế mà đã quyết định được sáng mai ăn gì.
"Hot thì làm việc, không hot nữa thì nghỉ ngơi, anh sốt ruột làm gì? Sau này đừng nhắc tới chuyện thiếu đạo đức như vậy nữa, cũng đừng làm máy chuyện đó! Mỗi lần muốn làm thì hãy nghĩ đến đứa con gái yêu dấu của anh, tích cho con bé ít đức đi!"
Nghĩ tới cô con gái yêu dấu mềm mại ngọt ngào thơm phức ở nhà, sắc mặt của người đại diện mới dịu đi.
ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận