Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 1227:

Chương 1227:Chương 1227:
Chuong 1227:
Rất nhanh sau đó những người này không biết bị trúng phải thứ gì mà ánh mắt lại thay đổi lần nữa.
"Vật vô chủ, người tài mới có!"
"Chỉ cần mấy con rồng kia chấp nhận mọi người ở đây làm chủ thì cô không có quyền!"
"Rồng là vật tổ của Hoa Hạ hả? Ha ha, cô đã hỏi ý kiến của rồng chưa?"
"Làm sao cô biết rồng nguyện ý làm vật tổ Hoa Hạ? Có khi bọn nó còn không muốn luôn ấy chứ."
Mấy lời này càng nói càng quá đáng, nếu để họ nói tiếp thêm gì nữa thì chắc lên tới tầm quốc gia mắt thôi. Nhom nguoi Tue Tam,Hang Thuật, Viên Chân lặng lễ cau mày. Họ cứ cảm thấy bau không khí ở đây như bị bện lại thành một sợi dây thừng, tập hợp lại để nhằm vào một mình Tô Vân Thiều vậy.
"Dựa theo cách nói của mọi người, tôi không hô biến ra được vài con rồng thì lại bị cho là tôi giấu nó làm quỹ đen rồi hả?" Kiểu logic trần lột này của bọn họ khiến Tô Vân Thiều tức đến mức phì CƯỜI.
Không cần biết bọn họ đã bị ai xúi dục, lợi dụng, nhưng nếu bản thân họ không có suy nghĩ đó thì cũng không thể nào ăn không nói có như vậy, giống như mấy người Tuệ Tâm cũng không hề bị ảnh hưởng chút nào cả. Không chỉ những người thí sinh kia cùng nhau lên tiếng mà một số các giám khảo có danh vọng, uy tín cao trên toàn thế giới còn ngỏ ý: "Đội trưởng Tô vẫn nên để cho con rồng tự lựa chọn thì hơn."
Lôi Long rất hối hận, nó muốn quay ngược thời gian quay về lúc trước, thủ tiêu bản thân ngu muội kia luôn cho rồi!
Nếu không phải nó nhất định phải thoát ra ngoài để hoạt động gân cốt sau ngàn năm bị áp chế thì cũng sẽ không khiến Tô Vân Thiều phải đối diện với mối nguy kẻ địch bốn bề như thế này, nó thật sự muốn hại chết Vân Vân rồi!
Cơn thịnh nộ vừa nổi lên, suýt chút nữa nó đã lao ra ngoài cắn một phát chết hết những kẻ ở đây.
Thế nhưng nó lại bị dây leo của Đào Yêu vươn ra níu chặt lấy, rồi nó lại nghĩ tới lời dặn dò lúc đầu của Tô Vân Thiều, nên đành ngoan ngoãn chờ đợi thêm, chỉ âm thầm ghim quốc trong bụng thôi.
Nó là một con rồng cực kỳ nhỏ nhen lại thích bao che khuyết điểm, chỉ cần không có mặt Huyền Vũ thì nó chính là lão đại ca trong đám yêu quái, nhất định nó phải kéo đám đàn em của mình đùa giỡn chơi khăm tụi cà chớn này đến chết mới được!
Sau khi im lặng một hồi, Tô Vân Thiều giơ tay trái lên đưa ba ngón tay ra.
"Thứ nhát, tôi là Vân Đế chuyển thế. Từ ngàn năm trước, Lôi Long đã bầu bạn cùng với Vân đế, thế nên sau khi tỉnh dậy nó tự nguyện đi theo tôi, bất kỳ kẻ nào trong các người đều không có tư cách để nghi ngờ tôi.
Thứ hai, Lôi Long cũng là sinh linh sống sờ sờ ra đấy, nó có sự tự chủ, có quyền lựa chọn người cùng đồng hành. Dựa vào đâu mà mấy người đối xử với nó tùy ý giống như đồ vật vậy?
Thứ ba..." Tô Vân Thiều tùy tiện đưa tay ra, một luồng tia chớp tím đen bỗng xuất hiện trên tay cô rồi nó hóa thành một sợi roi sét trên ngón trỏ. Bề ngoài của nó xù xì, dài khoảng chừng hai mét, trên thân còn có gai mọc ngược đầy đáng sợ, tỏa ra một sức mạnh tối cao khiến người khác kinh hồn khiếp vía. Nguồn sức mạnh này kết hợp với uy thế do cô lặng lẽ thể hiện ra đã áp đảo tất cả mọi người một cách không thương tiếc.
"Lôi Long chính là cộng sự của Tô Vân Thiều tôi các người không phục? Đến chiếm mà dùng này!"
".." Trong nháy mắt, cả khung cảnh bỗng trở nên im bặt, chỉ còn nghe được tiếng nuốt nước bọt khẽ vang lên.
Sét trời có thể khắc chế yêu ma quỷ quái, nhưng không có nghĩa là nó sẽ không làm hại con người.
Nhìn cây roi sắm sét đại diện cho cấp bậc cao nhất của sét trời trong tay Tô Vân Thiều, ngọn lửa nhiệt huyết trong lòng của các giám khảo và thí sinh chợt tắt ngỏm.
Rốt cuộc bọn họ lấy đâu ra tự tin mà dám chất vấn cách làm việc của người thay trời hành đạo trên lãnh thổ Hoa Hạ chứ?
Set trời màu tím có uy lực mạnh nhất nằm im trong tay Tô Vân Thiều, trông ngoan đến lạ, gần như khác hẳn với luồng sét trời đối xử tàn nhẫn với tất cả mọi sinh linh kia. Nhưng vì mọi người đều tận mắt chứng kiến cảnh tượng sét trời xuất hiện và dần hóa thành roi sắm sét, nên không he nghi ngờ về tính xác thực của nó.
Những người có mặt ở đây đều khong dam len tiếng cãi lại Tô Vân Thiều nữa, bởi không ai muốn nếm trải sức mạnh của sắm sét màu tím kia.
Khoảng thời gian yên lặng không ai nói chuyện hay cử động kéo dài gần ba mươi giây, mọi người đều vô cùng xấu hổ.
Chỉ có Tuệ Tâm và những người bên phía Tô Vân Thieu là âm thầm nhịn cười, ánh mắt của Hằng Thuật và Viên Chân cũng loé lên ý cười.
Bởi những lời nói và hành động ban nãy của đám người này đúng thật là quá đáng, cách xử lý của Tô Vân Thiều khiến họ vô cùng hả dạ, trong lòng cực kỳ sảng khoái!
Có điều trút giận cũng phải có giới hạn, không thể khiến cục diện rơi vào be tắc được.
Hằng Thuật buộc phải đứng ra hoà giải, những chuyện như thế này trước đây đều là do Hằng Bình phụ trách, Hằng Thuật không giỏi lắm, nhưng xem nhiều rồi thì ông ta cũng học được một chút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận