Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 348:

Chương 348:Chương 348:
Chuong 348:
Hiệu quả của thuật mượn vận may mang tới quá chạm, rất khó để cứu được Tư Đồ Vọng đã bị định sẵn phải ngồi tù, cho dù thuật mượn vận may có đem lại kết quả tốt đi chăng nữa thì e là anh ta cũng chỉ có thể giảm được mấy năm tù mà thôi, cho nên cha mẹ Tư Đồ Vọng mới xuống tay tàn nhẫn một lần dứt khoát luôn: Mượn mạng sống.
Trịnh Sơ Nhu sợ tới mức đánh rơi cả di động, sau đó cuống quit nhặt lên, đôi tay đánh chữ đã run tới mức không thể đánh ra được chữ gì hoàn chỉnh rồi.
Mượn! Mạng!
Uổng công họ là chú thim ruột thịt của Tu Đồ Viễn, đến chuyện này mà họ cũng có thể làm ra được sao?l
Trịnh Sơ Nhu: [ Tôi là cảm thấy chuyện này còn khiến tôi khó chịu hơn cả chuyện của vòng tay nữa, hơn nữa hiện tại trong bụng tôi còn một sinh mệnh khác, để phòng ngừa chuyện không may, tôi định ném nó đi thật xa, tôi quay video từ xa gửi cho em, hẳn là không có vấn đề gì chứ? ]
Tô Vân Thiều: [ Điều kiện để mượn mạng khắt khe hơn mượn vận may rất nhiều, hơn nữa đối tượng mà họ nhất quyết muốn nhắm vào là Tư Đồ Viễn, đối với con của chị không có ảnh hưởng gì đâu. ]
Tô Vân Thiều: [ Chị gửi địa chỉ cho em đi, em bắt xe tới, thứ này chị không tự giải quyết được đâu. 】
Trịnh Sơ Nhu: [ Được, cảm ơn chị gái nhỏ đại sư! 】
Trịnh Sơ Nhu thật lòng thật dạ mà cảm ơn Tô Vân Thiều.
Nếu không phải Tô Vân Thiều giúp, Tư Đồ Viễn đến nay còn chẳng hay biết gì, không biết "đức hạnh" người cả nhà kia, càng không thể hoàn toàn trở mặt với gia đình đó, triệt để cắt đứt cơ hội lợi dụng và tai hoạ do họ đem tới.
Chỉ là cô ấy thật sự không ngờ tới, những kẻ mang tiếng là người thân của Tư Đồ Viễn lại có thể ghê tởm đến mức độ này!
Mấy ngày hôm trước, Tư Đồ Viễn đưa cô tới khoa phụ sản để làm kiểm tra, xác nhận đứa nhỏ tròn bụng cô ấy đã được một tháng rưỡi. Bởi vì cô luôn di theo Tư Đồ Viễn, cường độ làm việc rất lớn, lại thường xuyên thức đêm, tình trạng cơ thể không được tốt lắm, cho nên bác sĩ đã đề nghị cô nghỉ ngơi dưỡng thai. Hai người đã tìm thời gian rảnh để tới Cục Dân Chính nhận giấy đăng ký kết hôn, khi trở về nhà Tư Đồ Viễn đã buộc cô ấy phải ở nhà nghỉ ngơi, không cho cô ấy làm công việc của trợ lý nữa, sợ cô ấy ở nhà một mình buồn chán còn mời một bảo mẫu tới chăm sóc. Sợ trong lúc mang thai cô ấy phải suy nghĩ nhiều, cho nên Tư Đồ Viễn thúc giục người quản lý mau chóng di tìm một nam trợ lý, thẳng thắn loại bỏ khả năng mập mờ với trợ lý từ giới tình luôn.
Em gái của Tư Đồ Viễn là bác sĩ khoa phụ sản, cô ấy vẫn luôn dặn dò Trịnh Sơ Nhu có gì không hiểu thì cứ hỏi cô ấy, có gì không thoải mái có thể tìm cô ấy, nhất định không cần cảm thấy vì làm phiền tới công việc của cô ấy mà thấy ngại.
Em trai của Tư Đồ Viễn đã gửi rất nhiều sách và video mà các bà mẹ mang thai nên tìm hiểu, sưu tầm rất nhiều công thức nấu ăn tốt cho bà bầu và trẻ nhỏ, đồng thời nhờ bảo mẫu làm cho Trịnh Sơ Nhu ăn.
Cha mẹ Tư Đồ Viễn đã nhờ người đến tận nơi để đưa các loại rau dưa, củ quả và gà vịt thịt cá do nhà nuôi trồng được, chỉ để cho Trịnh Sơ Nhu có chút đồ ăn dinh dưỡng hơn.
Trịnh Sơ Nhu được nhà chồng yêu thương như vậy, lại càng thêm căm giận với hành vi và âm mưu ác độc của cả nhà Tư Đồ Vọng, vừa tức giận cũng vừa hoài nghỉ: Sao loại đồ vật thế này lại tới được đây?
Trịnh Sơ Nhu chụp màn hình cuộc trò chuyện của mình với Tô Vân Thiều, rồi gửi vào "Nhóm gia đình bạn bè thân thiết nhà họ Tư Đồ".
Cha mẹ Tư Đồ Viễn chỉ nhận ra được tên của mình và con cái mà thôi, hai ông bà đã lớn tuổi rồi, thị lực cũng không còn tốt, không sử dụng WeChat, về cơ bản ông ba chỉ gọi điện thoại hay gọi video, cho nên họ không ở trong nhóm chat này.
Trong nhóm có tổng cộng bốn người, ba người còn lại đều bận công việc, chờ đến khi tan làm họ mới sờ tới điện thoại di động, khi nhìn thấy tắm ảnh chụp màn hình đó thì tất cả đều im lặng.
Nếu tức giận đến cực điểm, bạn chỉ giấu nó ở sâu trong lòng, chứ không thể hiện ra bên ngoài.
Em trai: [ Loại chuyện thế này không thể dùng pháp luật để giải quyết được, chỉ có thể giải quyết riêng. ]
Em gái: 【 Chị dâu, đại sư tới chưa? ] Trịnh Sơ Nhu: [ Chưa đâu, hôm nay là thứ năm, chị gái nhỏ đại sư còn phải đi học, chắc phải đợi đến buổi tới, sau khi cô ấy tan học thì mới tới được. ]
Em trai: [?]
Emgái: 【 Học đại học sao? 】
Trịnh Sơ Nhu: 【 Cấp ba, năm nay cũng đã học lớp mười hai rồi. ]
Em trai: [... ]
Em gái: ([... ]
Trịnh Sơ Nhu: [ Đừng nhìn cô ấy nhỏ tuổi mà lầm, thực ra cô ấy rất có bản lĩnh đáy. ]
Trịnh Sơ Nhu: [ Trong nhà cô ấy nuôi cả quỷ lẫn yêu quái, bùa Bình An chị gửi cho mọi người nhớ đeo cho cần thận, mang thêm mấy tắm bên người, lỡ đâu xui xẻo gặp phải bệnh tâm thần hay tai nạn giao thông gì đó đều có thể chắn tai họa. 】
Em trai: [ Chị dâu yên tâm, em vẫn đang đeo đây. ]
Em gái: 【 Nghề bác sĩ này rất nguy hiểm, cảm ơn chị dâu! 】
Tư Đồ Viễn: [ Anh tìm đạo diễn xin nghỉ, trở về với em! ]
Trịnh Sơ Nhu: Í Nghỉ cái gì mà nghỉ? Nhiều năm qua anh vẫn luôn cố gắng duy trì danh tiếng tận tâm với nghề, đừng vì em mà đánh mắt nó. ]
Trịnh Sơ Nhu: [ Còn nữa, anh không về nhà, em còn có thể nói chuyện với chị gái nhỏ đại sư thêm một lúc nữa đấy. ]
Bạn cần đăng nhập để bình luận