Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 732:

Chương 732:Chương 732:
Chương 732:
Cứ như thế qua qua lại lại, Thiện Nhi không thể tu dưỡng tốt được.
Chờ tới khi Thiện Nhi tu dưỡng hồn phách cho thật tốt xong, khi tỉnh lại thì toàn bộ thôn Cổ đã bị cổ trùng và khí độc bao vây, mà khi đó ở đây toàn là đạo sĩ và hòa thượng.
Lúc đó Thiện Nhi còn đang mơ mơ hồ hồ không biết đã có chuyện gì xảy ra thì đã bị đám đạo sĩ và hòa thượng kia bao vây, không thèm hỏi lý do mà đã muốn bắt cô ay
"Lệ quỷ kìa!"
"Oán khí của nó ngập trời luôn." "Mau bắt nó lại."
Thiện Nhi đã ngủ say nhiều năm cho nên không hề biết những kỹ năng thường thấy của lệ quỷ, cùng lắm là cô ấy chỉ biết trốn khi thấy đòn tấn công ap tới mà thôi
Có điều tốc độ né tránh của cô ay rất chậm, đa phần đều không tránh thoát được, thế là cứ bị những vũ khí có tính sát thương mạnh như bùa chú, trận bàn, kiếm gỗ đào, kiếm đồng tiền đánh trúng. Thiện Nhi vừa tức, vừa đau lại vừa hoang mang.
"Sao mấy người lại đánh tôi?"
Một người trong số đó quát: "Lệ quỷ, mày đã gây ra quá nhiều nghiệp chướng, bọn tao không xử mày thì xử ai?"
Thiện Nhi biết hai chữ nghiệp chướng có nghĩa là gì, nhưng cô ấy tự nhận là mình chưa từng làm chuyện xấu gì, cho nên lần này thật sự đã bị đánh oan rồi.
Thiện Nhi ra sức giải thích nhưng các đạo sĩ lại cho rằng cô ấy chỉ đang nói láo, thế là chẳng những không nghe mà còn đánh ác hơn.
Nghe thấy tiếng đánh nhau ầm ï bên này, chưởng môn phái Mao Sơn lập tức chạy tới cản không cho họ đánh nữa, sau đó mới hỏi Thiện Nhi: "Cô là lệ quỷ, nhưng vì sao trên người của cô lại vừa có nghiệp chướng vừa có công đức thế kia?"
Thiện Nhi không biết ông ta đang nói cái gì, ngay lúc cô ấy tính hỏi rõ thì người nuôi cổ và Yến Nhi đã tới, không những thế còn mang theo gỗ dưỡng hồn - nơi trú ngụ hiện tại của Thiết Đản nữa.
Ngay khi vừa nhìn thấy Thiện Nhi, Thiết Đản đã nhận ra cô ấy ngay, anh ấy chui ra khỏi miếng gỗ dưỡng hồn, kinh ngạc và vui mừng hô lên: "Thiện Nhil Không ngờ tôi còn có thể được gặp lại côi"
"Minh Húc đó ư?” Thiện Nhi cũng nhận ra Thiết Đản, chủ yếu là do mặt mũi của anh ấy không thay đổi nhiều, đại khái chỉ có thân thể là cao lớn hơn một chút mà thôi: "Sao cậu lại biến thành như thế này?"
Sau khi biết thân phận của Thiện Nhi, mọi người cũng không vội vàng ra tay nữa, nguyên nhân lớn nhất là vì Thiện Nhi quá yếu, khi đánh nhau chỉ toàn "ăn hành”, cho nên bọn họ không cần phải sốt ruột làm gì.
Sau khi trò chuyện với nhau, Thiện Nhi mới biết lý do mà Thiết Đản bị tra tấn tới mức này là vì cô ay bởi vậy cô ấy dùng ánh mắt căm hận nhìn gã đạo sĩ kia.
Về sau dù có nghe nói là Thiện Nhi đã ngủ say suốt mấy năm nay, những đạo sĩ và hòa thượng khác vẫn không chịu tin cô ấy, bởi vì quỷ rất giỏi gạt người, hơn nữa nghiệp chướng trên người cô ấy là thật một trăm phần trăm.
Vả lại Thiện Nhi là đầu sỏ gây tội trong chuyện này, nếu không phải do cô ấy thì Thiết Đản đã không trở về báo thù, cả thôn sẽ không biến thành như vậy, cũng không có nhiều sinh mạng phải chết thảm như thé.
Những đạo sĩ trẻ ghét cái ác như kẻ thù, cho nên một hai đòi phải xử lý Thiện Nhi cho bằng được.
"Bắt cô ta lại!"
"Nếu không phải do cô ta thì các sư huynh và sư đệ của chúng ta sẽ không bỏ mạng lại đây nhiều như thế!"
"Nếu mà thả cô ta đi thì không biết cô ta sẽ làm hại người dân bên ngoài như thế nào nữa!"
"Giết cô ta đi, vì những người dân vô tội" Khẩu hiệu cứ thế mà ra đời.
Mọi người đều hô hào phải giết chết Thiện Nhi, như thể chỉ cần giết được cô ấy là đã thay trời hành đạo và có thể giải quyết êm xuôi chuyện này vậy.
Quần chúng đều chung lòng căm thù, ngay cả chưởng môn phái Mao Sơn cũng cản không được họ.
Từ lúc Thiện Nhi bị đánh thì Thiện Nhi áo đỏ đã rất muốn đi ra rồi, bây giờ khi thấy Thiện Nhi bị mọi người chĩa mũi dùi vào như thế thì cô ấy không thể nhịn nỗi nữa.
Bộ áo xanh lập tức biến thành áo đỏ, cô gái yếu đuối nhu nhược ban nãy thoắt cái đã biến thành một cô gái mạnh mẽ và xinh đẹp. "Giết tôi là có thể cứu được người trong thôn ấy hả? Ha ha ha ha, nếu phải giết một cô gái mới có thể cứu được thế giới này, vậy chỉ bằng hôm nay hãy hủy diệt thế giới luôn cho rồi!" Thiện Nhi áo đỏ nở nụ cười đáng sợ, sau đó lao thẳng về phía đám đạo sĩ đòi giết hai người họ: "Chết đi, đồ đạo sĩ thú"
Nếu Thiện Nhi ban nãy là một đóa hoa mong manh cần người che chở, thì Thiện Nhi áo đỏ của hiện tại là một đóa hoa nở rộ trên dây leo đầy gai, tuy đẹp nhưng lại có độc.
Thiện Nhi áo đỏ chỉ là một con lệ quỷ mới sinh, cho nên cô ấy không rành về những kỹ năng của lệ quỷ cho lắm, bởi vậy chỉ sử dụng tóc, móng tay, âm khí và quỷ khí để tấn công theo bản năng, tóm lại hơi thiếu kinh nghiệm chiến đấu.
Mà những đạo sĩ khác cũng không mạnh mẽ gì cho cam, sau khi đánh qua đánh lại một hồi, Thiện Nhi áo đỏ rút được kinh nghiệm xương máu, thế là cứ nhằm vào chỗ hiểm của cánh đàn ông mà chọt.
Dù một đạo sĩ có mạnh cách máy thì chỗ đó cũng yếu ớt như thường, cho nên Thiện Nhi áo đỏ chọt đâu là trúng đó, ai mà bị móng tay có độc của cô ấy chọt trúng thì lập tức bụm háng lăn đùng ra rên rỉ, mắt hẳn năng lực chiến đấu. Cảnh này làm không ít đạo sĩ nam đang đứng xem bỗng vô thức kẹp chặt hai chân lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận