Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 113:

Chương 113:Chương 113:
Chương 113:
Đôi mắt của Tô Vân Thiều âm thầm sáng lên, cuối cùng cũng có thể tìm được lý do đường đường chính chính tiễn ba con quỷ học bá kia đi rồi!
"Được."
Vài phút sau, Chúc Dân Học bình tĩnh đi tới chỗ hẹn, ngồi trong phòng riêng nói chuyện tâm sự với Trần Tỉnh Nguyên không đến mười phút, cậu ta đã đùng đùng nỗi giận, đá cửa bỏ đi.
Tần Giản và Hứa Đôn vội kéo Trần Tinh Nguyên lại "Thế nào?"
Trần Tinh Nguyên lắc đầu,"Cậu ta không thừa nhận.”
"Không thừa nhận mới tốt!" Tần Giản tay trái bá vai Trần Tinh Nguyên, tay phải bá vai Hứa Đôn, bắt gặp được ánh mắt khó hiểu của Trần Tỉnh Nguyên, cậu ta cười lạnh một tiếng,"Nếu cậu ta thừa nhận nhanh quá, anh mày ngại để Vân Thiều đi dạy dỗ cậu ta."
Vẻ mặt Hứa Đôn tràn đầy chính trực, sửa lại câu nói của Tần Giản cho đúng: “Anh, đây là vì chúng ta thấy thành tích của Chúc Dân Học bị tuột dốc, cho nên mới tốt bụng tìm quỷ đến giúp cậu ta học bù miễn phí, còn rất ân cần mà không chiếm mất thời gian ban ngày của cậu ta, sao lại nói là dạy dỗ cậu ta được?"
"Đúng đúng đúng!" Tần Giản ảo não mà tự vả miệng mình,"Học bù học bùi”
Trần Tinh Nguyên: "..."
Ba người trở về phòng riêng, chỉ thấy sắc mặt Tô Vân Thiều còn lạnh lùng hơn lúc nãy, cô nói: "Lại có thêm hai con mèo bị hại nữa.”
Trong khoảnh khắc ấy, Trần Tỉnh Nguyên biết người bạn thân thời cấp hai cùng nhau chơi bóng, ăn cơm, ngắm gái xinh đã không bao giờ tìm lại được nữa.
Tô Vân Thiều và Tô Y Y không ăn tối, cũng không quay về khách sạn, được Phó Diệp đưa về nhà.
Hai chị em một trước một sau lần lượt đi vào phòng cô, Tô Vân Thiều vẫy tay, bốn người giấy nhỏ trốn sau rèm tho đầu nhỏ ra, xếp thành một hàng từ trên xuống dưới.
Tô Y Y nhỏ giọng thốt lên: "Đáng yêu quá!"
Vân Khê hỏi: "Đại nhân, ngài đã nói rõ mọi chuyện với người nhà rồi sao?"
Tô Vân Thiều: "Tạm thời trong nhà chỉ có một mình Y Y biết."
Cô đã kể lại ngắn gọn chuyện của Chúc Dân Học và nhờ ba con quỷ học bá giúp mình, cả bốn con quỷ đều rất tức giận.
Nữ quỷ: "Ha hả, nhất định chị sẽ thúc giục cậu ta học hết toàn bộ giáo trình Hán ngữ hiện đại và từ điển OxfordI"
Nam quỷ đeo kính: "Đây là lúc để cậu ta cảm nhận được tình yêu thương của các đàn anh, đàn chị vĩnh viễn không thể tốt nghiệp được!"
Nam quỷ đầu đỉnh: "Chỉ biến cậu ta thành mèo để người ta ngược đãi thì không thú vị lắm, hay là sau khi biến cậu ta thành mèo lại để cậu ta tận mắt nhìn thấy cảnh mình bị ngược đãi đến chết sẽ thú vị hơn, còn phải để tất cả phụ huynh, bạn học và giáo viên cùng vây xem, trên người còn phải đeo chiếc bảng: kẻ ngược đãi mèo!”
Vân Khê: "Đại nhân, tôi không thể đi vào giấc mộng, không thể giúp ngài được, hay là để tôi chăm Sóc con mèo này được không?”
Tô Y Y mới vừa cảm thấy ý tưởng của ba con quỷ học bá này đã giúp mình bớt giận, nhưng quay đầu lại liền nghe không hiểu rồi.
Hệ thống tốt bụng giải thích:
( Ký chủ, lúc mới tới phòng riêng, đã có một con mèo màu cam nhỏ bằng lòng bàn tay tới ăn vạ, ôm chặt chân chị gái của cô nhất định không chịu bỏ ra, hiện giờ đã đi theo chúng ta về tận nhà. ]
Tô Y Y - Người yêu chó: 山
Con mèo nhỏ này bị sao thế? Ÿ vào việc lớn lên đáng yêu lại có bộ lông xù xu thì có thể muốn làm gì thì làm sao?!
Tác giả có lời muốn nói:
Tô Y Y trước kia: Tôi là người yêu chó, chó golden rất tốt, không thì husky cũng được mà, nhưng tôi chỉ sợ mua husky về được mấy ngày đã tức tới mức xuất huyết não thôi.
Cũng là Tô Y Y sau đó: Ô ô ô tôi cũng muốn biến thành một con mèo để được chị gái ôm trong lòng mài
Sau bữa sáng, Tô Vân Thiều bị mẹ Tô và Tô YY kéo đến thẩm mỹ viện làm đẹp, chải chuốt từ đầu xuống chân, thay lễ phục với giày cao gót, sau đó trang điểm rồi tạo mẫu tóc.
Sau khi họ làm xong mọi thứ, lúc đến được nơi tổ chức bữa tiệc thì trời đã tối rồi.
Để được xinh đẹp trong bộ lễ phục bó sát người này, mẹ Tô và Tô Y Y một ngày ba bữa chỉ ăn no bữa sáng, bữa trưa ăn ít và bỏ luôn bữa tối.
Tô Vân Thiều gọi người phục vụ lấy một bát mì sốt dầu hành. Sau khi ăn xong, cô phải súc miệng ba lần liên tục dưới sự giám sát của Tô Y Y để đảm bảo trong miệng không còn mùi hành nào rồi mới tô lại son môi.
Tô Y Y dùng tăm bông cẩn thận lau đi vết son môi bị lem ra ngoài của Tô Vân Thiều: "Em biết chị không quen với loại trang phục và những nơi như thế này, về sau cứ nhịn đói thêm vài lần là quen thôi ấy mà."
Tô Vân Thiều: "..."
"Em không ăn sao?” Tô Y Y dáo dác nhìn xung quanh, sau khi thấy toilet không có ai thì ra hiệu bảo Tô Vân Thiều cúi đầu xuống nhìn bụng mình.
"Chị kiên trì tập luyện mỗi ngày nên phần bụng bằng phẳng, còn em thì thường xuyên ngồi ở bàn học, lại không thích tập thể dục nên hơi có bụng, nếu mà ăn tối vào thì lát nữa em sẽ phải luôn hóp bụng mát."
Tô Vân Thiều: "Em có thể ăn chút bánh ngọt trước, cứ nhịn đói như vậy sẽ không tốt cho dạ dày đâu."
Khi nhận được sự quan tâm của chị gái, trong lòng Tô Y Y vui sướng đến nở hoa, nếu không phải vì đang mặc lễ phục và đã tạo mẫu tóc rồi thì cô chắc chắn sẽ bước tới ôm chằm lấy Tô Vân Thiều.
"Cảm ơn chị, lát nữa em sẽ tìm cơ hội ăn một chút để lót bụng. Bữa tiệc sắp bắt đầu rồi, chúng ta ra ngoài trước đi."
Chủ nhân của bữa tiệc sinh nhật này là ba Tô, cả nhà đứng bên cạnh ông tiếp đón từng vị khách đến tham dự. Những ai có mối quan hệ tốt thì sẽ nói nhiều hơn vài câu, những ai có mối quan hệ bình thường thì họ cũng vẫn giữ phép lịch sự.
Bạn cần đăng nhập để bình luận