Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 883:

Chương 883:Chương 883:
Chuong 883:
Sống ở một thế giới cô đơn không được người khác hiểu trong một thời gian dài, lại gặp được một người có thể hiểu anh ta, coi trọng tay nghề của anh ta và sẵn sàng thuê anh ta, thật sự hiếm khi Mã Canh Huy vui vẻ như Vậy.
Người xưa từng nói, kẻ sĩ nguyện chết vì tri kỷ, Mã Cảnh Huy có le chính là người như vậy.
Tô Vân Thiều: "Là chủ nhân của thầm mỹ viện sao? Là nam hay nữ?”
Mã Cảnh Huy: "Là một ông chủ, dáng người khá tốt, có bắp tay to, chính là kiểu đàn ông mạnh mẽ, mà có mặc quần áo vào vẫn có thể nhìn thấy được cơ bụng tám múi của anh ta. Mọi người đều gọi anh ta là ông chủ Phương, còn tên cụ thể là gì thì tôi cũng không biết, cũng không đi hỏi."
Nếu như câu nói "Kẻ sĩ nguyện chết vì tri kỷ" này có thể áp dụng một lần, vậy hôm nay nó có thể áp dụng lần thứ hai, ai nói anh ta chỉ có một mình ông chủ của thẳm mỹ viện làm tri kỷ chứ, ở nhà họ Tô còn có một đống đây?
Hơn nữa... Mã Cảnh Huy không nói ra, mặc dù anh ta có sở thích mặc đồ của người khác giới, muốn chuyển giới, thích bị ngược đãi không thể nói cho người ngoài biết, thì anh ta vẫn là một công dân ba tốt lớn lên dưới lá cờ đỏ ( ở đây ý chỉ quốc kỳ của Hoa Quốc ), chưa từng làm hại ai bao giờ.
Anh ta cảm thấy mình đã làm đúng chân lý “Chính nghĩa thì được ủng hộ, gian ác không được ai giúp đỡ", không hề sai.
Mã Cảnh Huy nắm chặt chiếc khăn giấy mà Nguyễn Mai đưa cho, thành công thuyết phục chính mình bán đứng ông chủ Phương.
"Hôm ấy, tôi trốn trên trần nhà như thói quen... ˆ
Đó là một nhà máy bỏ hoang ở đâu đó, với đèn pha màu vàng mờ ảo treo trên đỉnh đầu, ánh sáng không rõ ràng và chiếc quạt hút cũ kỹ phát ra âm thanh nặng ne và chói tai.
Trong căn phòng đầu tiên, một nhóm người đeo mặt nạ không nhìn thấy mặt đã giết người phụ nữ bị bắt cóc, lấy máu, lột quần áo, cạo sạch lông trên da cô ấy như đang sơ chế một loại thịt dùng để nấu ăn bình thường, rồi dùng nước rửa sạch, chất từng thi thể gọn gàng lên xe day day sang căn phòng thứ hai.
Căn phòng thứ hai chứa đầy bình pha lên, trên miệng bình có một hệ thống chuyển động đơn giản, chúng đặt thi thể lên trên hệ thống, đưa vào bình pha lê ngâm cho đủ thời gian, rồi lại vớt ra, xếp chồng các thi thể lên xe đầy, rồi lại đẩy xe sang phòng bên cạnh.
Chất lỏng trong bình pha lê được chiết xuất bằng cách chưng trên lửa lớn, rồi làm lạnh đột ngột de ngưng tụ thành chất béo, nhỏ giọt lên trên từng cây đuốc bằng sáp ong, rồi được đưa đến căn phòng thứ tư.
Trong căn phòng thứ ba là tay đồ te lành nghề, đối phương cắt những thi thể trắng bệch và nhăn nheo do đã ngâm trong chất lỏng rất lâu rồi mà cũng không thèm chớp mắt một cái, đối phương nhanh chóng cắt bỏ phần mỡ dày nhất của cơ thể và ném mỡ vào một cái sọt nhựa, rồi tùy tiện vứt thi thể trên mặt đất.
Sẽ có người đến ném thi thể vào xe rác, đưa vào lò đốt để hoả thiêu đến khi không còn gì.
Còn căn phòng thứ tư bên cạnh là nơi cuối cùng làm ra dầu xác, cũng là căn phòng Mã Cảnh Huy lui tới nhiều nhất.
Bởi vì so với ba căn phòng trước, trong căn phòng này, những miếng thịt mỡ được thắp nến trắng treo lên, trông ít máu me và ít tàn nhẫn nhất, hơn nữa còn tràn ngập oán khí, anh ta có thể hấp thụ một chút để trở nên mạnh mẽ hơn.
Anh ta đã từng thử rời khỏi nơi đó, nhưng có một khu đất hoang rộng lớn gần nhà máy bỏ hoang, không có điện thoại, Mã Cảnh Huy không biết đường và cũng rất khó xác định phương hướng, khi còn yếu, anh ta sợ ánh nắng mặt trời, hơn nữa sau khi rời khỏi nhà máy bỏ hoang anh ta cũng không biết mình nên đi đâu, dù sao cũng không ai phát hiện ra anh ta, cứ khiến bản thân mạnh mẽ trước rồi tính sau.
Vì muốn tiếp tục tâm sự, nên Mã Cảnh Huy kể chuyện hết sức cần thận, nhưng những chỉ tiết đó đúng là càng nghĩ càng thấy ớn lạnh, khiến cho tất cả người, yêu, quỷ có mặt trong phòng khách đều thấy khó chịu.
Viên Viên thở ngắn than dài: "Có lẽ phải mắt một thời gian dài em không muốn ăn thịt."
Mẹ Tô che miệng buồn nôn: "Vậy nhà chúng ta tạm thời ăn chay đi."
Ý kiến này đã được tất cả các yêu quái và quỷ sai đồng ý.
Tô Vân Thiều đang trầm ngâm, không có phát biểu ý kiến. Trong toàn bộ quá trình chế tạo dầu xác, đám người hoàn toàn coi những người phụ nữ trở thành những khối "nguyên liệu" hoặc là những khối "thịt", sao chúng có thể coi thường phụ nữ như thế?
Liệu có phải vị ông chủ Phương kia đã từng bị chịu tổn thương vì một người phụ nữ nào đó, cho nên anh ta mới căm thù tất cả phụ nữ như thế? Nhưng cho dù suy nghĩ của cô là đúng, hành vi này vẫn thực sự không thể chấp nhận được.
"Anh có nghe thấy mấy tin đồn linh tinh về ông chủ Phương kia không?"
Nhắc tới tin đồn, mẹ Tô, mấy bé yêu quái và nhóm quỷ sai đều không còn thấy ghê tởm nữa, cả đám tập trung tinh thần mà nhìn Mã Cảnh Huy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận