Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 1279: Tong Linh

Chương 1279: Tong LinhChương 1279: Tong Linh
Chương 1279: Tòng Linh
Đúng vậy, giải cứu thế giới.
Ở thế giới mà đứa nhỏ ba tuổi cũng có thể giải cứu thế giới này, dì là người đặc biệt nhất, bởi vì dì là người gầy dựng nên tất cả những cái này, không có dì thì rất có thể thế giới đã sụp đổ, và tất nhiên tôi cũng chẳng được sinh ra.
Điều khiến tôi bất ngờ hơn nữa là, cả mười lần đầu thai của dì đều để giải cứu thế giới.
Khi biết được chuyện này, phản ứng đầu tiên của tôi là: Không ngờ người dì trông lãnh đạm này của mình lại có trái tim của một thánh mẫu sống! Với ca Thế giới cũng đáng thương quá chừng, suýt nữa là hư hơn mười lần rồi.
Sau này tôi mới biết được, trong các kiếp giải cứu thế giới của dì thì có mấy kiếp không ai hay biết, cũng có vài lần toàn thể thế giới đều biết.
Không tính lần đầu thai gần nhất thì trước kia, có lần dì đã đầu thai thành Vân Nhạc, xây giếng Long Tỉnh cứu vớt hàng chục nghìn dân chúng trong nạn hồng thủy; lần khác thì dì lại đầu thai thành Vân đế, thống nhất các quốc gia, cứu vớt hàng nghìn con dân khỏi chiến loạn.
Còn có một lần, dì đầu thai thành Cốc Tuệ Vân, là công chúa, cũng là Đại Tướng quân, vì bảo vệ thành lũy, bảo vệ quốc gia mà chết.
Sau khi nghe xong, tôi im lặng một lúc lâu.
Nếu tiêu chuẩn trở thành thánh mẫu cao ngang ngửa dì, có lẽ mục tiêu sống của mỗi người sẽ biến thành: Tôi cũng muốn làm thánh mẫu một lần!
Và đó không chỉ nói suông đâu mà có khi sẽ kiểu cầm băng rôn xuống đường biểu tình luôn ấy chứ.
Sau khi hiểu rõ công lao vĩ đại của dì, tôi đã biết tại sao mẹ lại thích di tới vậy cũng như lý do tại sao người hâm mộ của dì lại trải rộng trên toàn thế giới.
À, cũng nhờ cái tên Huyền - Khoa học mà tôi còn biết được me mình còn có một sở đoản là đặt tên rất tệ.
Thật không may, từ ông ngoại, bà ngoại, tới cậu và dì, tất cả đều rất dở trong việc đặt tên, không ai là ngoại lệ cả, và tình trạng này rất vượt trội, có thể di truyền qua ân dưỡng dục chứ không cần tới quan hệ máu mủ, ruột rà chi cả.
Vì vậy, lòng tò mò trong tôi bỗng trỗi dậy, không biết tên mình là do ai đặt nhỉ? Bởi chỉ cần có một người trong số ông ngoại, bà ngoại, cậu, dì, mẹ nhúng tay vào thì khả năng tên tôi sẽ không được như bây giờ.
Lúc tôi hỏi ba mình, vẻ mặt ba đúng kiểu một lời không thể ke hết câu chuyện: "Là... Là ba lấy." Quả nhiên là vậy!
Trên mặt tôi hiện rõ vẻ "Không mấy ngạc nhiên", nhưng sự tò mò trong tôi vẫn chưa được thỏa mãn, tôi vươn ngón tay nho nhỏ ra: "Ba, con có thể hỏi mẹ tính đặt tên con là gì không?”
Hai mắt ba nhắm nghiền rồi nói: "Mẹ con muốn gọi con là Phó Yêu, dì nói muốn đặt tên là Tô Nghiên Nghiên, ông ngoại nói muốn gọi con là Phó Vũ, bà ngoại con nói muốn đặt tên là Phó Nhã, cậu con nói muốn đặt tên con là Phó Đôn Đôn."
Lúc nghe xong câu đó, sắc mặt tôi vô cùng bi thương, cánh tay nhỏ bé trịnh trọng khoác lên vai ba mình: "Cảm ơn ba lúc ấy đã kiên trì phản đối những cái tên này!" Ba thở dài một tiếng, nhìn tôi với ánh mắt "Rốt cuộc cũng đã có người hiểu được nỗi khổ của tôi", thắm thía nói: "Tình trạng đặt tên siêu tệ của nhà ngoại con quá mạnh, sau này nếu con muốn đặt tên cho thứ gì thì tuyệt đối đừng tìm họ giúp đỡ, có biết không?”
Tôi gật đầu lia lịa: "Con nhớ rồi!"
Sau đó, tôi nhịn không được mà nói móc.
"Hồi đó mẹ đang theo đuổi trào lưu gì hay sao mà cứ thích ghép tên hai người lại với nhau thế? Cũng không thèm nghĩ thử xem nếu đặt tên con như vậy thì lúc đi học có bị bạn bè chế giễu không nữa. Chỉ cần nghĩ đến cảnh mỗi lần bị giáo viên gọi tên là lông tơ trên người con muốn dựng hết cả lên ấy, vì chẳng khác nào bị tử hình công khai cả!"
"Di... Thôi, dì là thần tượng của con, con sẽ không bình luận về dì. Nhưng cậu đúng là quá đáng, làm gì có bé gái nào tên là Đôn Đôn chứ? Có phải cậu thích linh vật đến choáng váng luôn rồi không? Cậu cũng có đặt tên con mình là Đôn Đôn đâu?”
Về câu nói cuối cùng, ba tôi có bổ sung thêm rằng: "Cậu con cũng từng kiên quyết muốn đặt tên đó nhưng đã bị mợ con vô tình bác bỏ."
Tôi: "..." Đúng là cậu tôi Quá vi diệu!
Ba còn nói: “Trích nguyên văn lời mợ con là: "Tô Đôn Đôn cái quỷ gì, phải gọi là Tô Thúy Thúy mới hay!" Ke từ đó, cậu con không bao giờ được phép tham dự quá trình đặt tên cho đứa nhỏ nữa."
"Ha ha ha..." Tôi cười tới mức suýt lăn khỏi ghế salon luôn.
Chủ đề đi hơi xa rồi, quay lại với việc giới thiệu người nhà nào.
Di Tô Vân Thiều là người có tiếng nói trong giới huyền học, là kiểu người nổi tiếng toàn thế giới ay
Lúc tôi còn nhỏ, lá gan không lớn, bị sét đánh dọa cho sợ tới nỗi khóc lớn, trốn ở trong chăn run lẫy bẩy.
Di chỉ nắm tay bóp bóp một cái là tóm được cả sắm sét vào tay, rồi lại xoa xoa nắn nắn một hồi là biến ra được một con thỏ màu xanh da trời rất đáng yêu.
Ở trong mắt người khác, sắm sét vô cùng đáng sợ, nhưng tới trong tay dì lại giống như một đứa bé ngoan ngoãn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận