Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 999: Chứng Tiên Quy Số trận

“Đại trận Phù Độ Tinh Không?” Phân thân Thiên Huyền Kính sững sờ tại chỗ hồi lâu.
Sau đó lắc đầu: “Trận này tuy đã hư hao nhưng vẫn liên quan đến an nguy của Huyền Hoàng. Chỉ có chỗ bản thể có ký ức.”
Lý Phàm nghe xong không khỏi cảm thấy hơi tiếc nuối. Song hắn vốn không có hy vọng quá lớn với chuyện này, chỉ là thuận miệng nhắc tới.
Đang muốn nói ra yêu cầu khác lại nghe phân thân Thiên Huyền Kính nói: “Chỉ có điều, nếu như ngươi chỉ muốn lấy trận pháp cùng cấp bậc làm tham khảo phá trận, ta ngược lại có cái khác có thể cung cấp.”
Lý Phàm tức khắc nổi lên hứng thú: “Ồ? Chẳng hạn như?”
Phân thân Thiên Huyền Kính hơi uẩn nhưỡng, sau đó lại lần nữa bẻ ra một ngón tay, đưa qua.
Dường như là vì lượng tin tức truyền vào lần này tương đối nhiều, sắc mặt phân thân Thiên Huyền Kính trở nên có phần tái nhợt.
Thân thể cũng trở nên có chút suy yếu, vịn tường chầm chậm ngồi xuống.
Lý Phàm tạm dừng phân tích cấm chế Truyền Pháp, ngược lại hấp thu nội dung mới trong ngón tay.
Trong thức hải thoáng chốc như bị vật vô hình nhét đầy, quay cuồng, Lý Phàm rên lên một tiếng, thân hình không chịu khống chế lay động một hồi.
Ấn huyệt thái dương không ngừng lồi lên, Lý Phàm thử vừa nhanh chóng chuyển hóa nội dung trận pháp, vừa giảm bớt áp lực của thức hải.
Mà phân thân Thiên Huyền Kính ngồi trên mặt đất cách đó không xa lại bày ra vẻ mặt cười trên nỗi đau của người khác.
Hiển nhiên không lên tiếng nhắc nhở trước là để xem Lý Phàm xấu mặt.
Nhưng rất nhanh, cười nhạo trên mặt phân thân Thiên Huyền Kính dần biến thành nghiêm trọng.
Bởi vì hắn phát hiện, tốc độ thích ứng của Lý Phàm vượt xa tưởng tượng của hắn.
Phải biết rằng, phân thân Thiên Huyền Kính cũng không phải vô cớ trêu đùa, mà là lấy thông tin năng lực xử lý biểu hiện ra lúc Lý Phàm vừa chuyển hóa cấm chế Truyền Pháp thiên tôn, cố ý chọn ra trong ký ức một trận pháp tiên cấp.
Đúng lúc có thể cho Lý Phàm một ít phiền phức, mà lại sẽ không thật sự căng nổ đầu hắn.
Nhưng lúc này điều vượt ngoài dự liệu thân thân Thiên Huyền Kính là, vẻn vẹn trước sau một khoảng thời gian như vậy, năng lực xử lý thông tin của Lý Phàm dường như đã có mức độ tăng cao rất lớn.
Hơn nữa tốc độ tăng cao còn đang gia tăng mắt thường có thể thấy.
“Đây... Rốt cuộc...”
Phân thân Thiên Huyền Kính có phần kinh nghi bất định, trong lòng tò mò vô cùng, nếu không phải giữa hai bên đã đạt thành hiệp nghị, hơn nữa thực lực có chút chênh lệch.
Nói không chừng đã muốn mổ đầu Lý Phàm ra tại chỗ, xem bên trong rốt cuộc có huyền hư gì.
Mà phân thân Thiên Huyền Kính không cách nào phát hiện được, trong thức hải của Lý Phàm.
Giải Ly điệp cuối cùng đang xảy ra biến hóa mãnh liệt khó có thể tưởng tượng.
“Toàn Cơ, Vạn Linh Quy Số.” Trong lòng Lý Phàm không ngừng lặp lại tên trận pháp phân thân Thiên Huyền Kính truyền đến, mừng rỡ không thôi.
Không hổ là đại trận vượt xa phàm trần.
Cho dù hiện tại dưới tình huống Giải Ly điệp cuối cùng còn chưa hoàn thành giải mã nó, chỉ đang tiếp thu các loại số liệu của trận pháp, vẫn dẫn tới biến đổi của bản thân.
Lúc này, Giải Ly điệp cuối cùng đã thôi diễn hình thái trận pháp Lý Phàm nắm giữ, lưu truyền trong Tu Tiên giới đến cực hạn.
Con đường phía trước cắt đứt, không thể thôi diễn tiếp.
Giải Ly điệp cuối cùng chung quy không phải vật sống, không có linh trí của mình.
Không thể giống như đại sư trận đạo chân chính, từ không thành có, mở ra con đường mới từ trong tuyệt cảnh.
Nó cần lý luận mới, cơ cấu trận pháp mới.
Mà lúc này, đại trận ‘Tuyền Cơ, Vạn Linh Quy Số’ đã mở ra một cánh cửa hoàn toàn mới cho Giải Ly điệp cuối cùng.
Tuyền Cơ hình như đại biểu cho một bộ phận nào đó trong trận pháp.
Vạn Linh Quy Số là công năng chủ yếu của trận pháp.
Tên như nghĩa, dưới bao phủ của trận pháp, tất cả mọi thứ trong đó đều phải chuyển hóa thành chữ số hóa biểu đạt.
Cảnh giới, kể cả lực phá hoại, cường độ thần thức, cường độ thân thể, vân vân đều sẽ hiện ra từ một con số cụ thể.
Thoạt đầu nghe vào, dường như trận này không có chỗ nào ghê gớm.
Nhưng trận pháp tiên cấp thường thường đều là ngoài dự liệu có thể hóa mục nát thành thần kỳ.
Sau khi chữ số hóa, tất cả biểu đạt chữ số hóa trong trận pháp đều có thể tùy ý điều chỉnh.
Chỉ cần nằm trong phạm vi cho phép của trận pháp vận chuyển thì không có hạn chế, tùy tâm biến ảo.
Mà hiệu quả cuối cùng chính là...
Dù là một người phàm tay trói gà không chặt, trải qua điều chỉnh của đại trận ‘Tuyền Cơ, Vạn Linh Quy Số’ cũng có thể nhảy lên trở thành tồn tại chiến lực có thể so sánh với tiên nhân!
Tương tự, dù là một tiên nhân rơi vào trong trận, chỉ cần không thể phá trận mà ra, cũng sẽ phút chốc bị trị số điều chỉnh, mất đi tu vi vô số năm tích góp, lưu lạc thành một kẻ người phàm!
Nghe vào chẳng khác gì lời vô căn cứ, nhưng đây hoàn toàn ngược lại có thể nói rõ sự cường đại của trận pháp tiên cấp!
Chưa từng nghĩ tới, trận pháp lại có thể làm được chuyện không hợp lẽ thường như vậy. Trong lòng Lý Phàm chấn động vô cùng.
“Nếu ta có đại trận này trong tay...”
Nhưng hắn không bị hạnh phúc bất thình lình hun choáng đầu.
Sau khi hoàn toàn tiếp nhận, phân tích thông tin đại trận Vạn Linh Quy Số, Lý Phàm lập tức sinh ra một loại cảm giác lực bất tòng tâm.
Bởi vì ‘Tuyền Cơ, Vạn Linh Quy Số’ căn bản không phải tu tiên giả phàm trần có thể thành công bố trí.
Ngoài khí tiên linh cần để vận chuyển trận pháp ra, chỉ riêng đủ loại vật liệu cần để xây dựng đại trận, Lý Phàm đều chưa từng nghe nói qua.
Giải Ly điệp cuối cùng tuy mạnh lại cũng chỉ có thể thôi diễn trong lý luận mà không cách nào biến trận pháp thành hiện thực.
May mà trận pháp tiên cấp quả thực đã mở ra lĩnh vực trận pháp hoàn toàn mới cho Giải Ly điệp.
Tiến trình thôi diễn trận pháp vốn bởi vì không thể suy diễn mà dần rơi vào đình trệ lại từ từ bắt đầu tăng tốc.
Tương lai vô hạn từ đó mở ra.
Lý Phàm dần lấy lại tinh thần từ trong cảm xúc dâng trào, nhìn phân thân Thiên Huyền Kính ngồi dưới đất, có chút suy yếu lại có chút khiếp sợ, không nhịn được quan tâm vô cùng hỏi: “Huynh đệ ngươi sao vậy?”
Ngược lại không phải là Lý Phàm hư tình giả ý. Mà là đã thật sự thu được chỗ tốt từ trên người đối phương, đồng thời mắt thấy tương lai còn có vô số chỗ tốt có thể chiếm lấy. Đã coi Thiên Huyền Kính trở thành một tòa bảo sơn có thể tùy thời khai quật của mình, Lý Phàm tự nhiên phải thời khắc quan tâm an nguy đối phương.
Mà phân thân Thiên Huyền Kính nghe thấy một tiếng “huynh đệ” của Lý Phàm, trong nháy mắt da gà cả người nổi hết lên.
Cơ trí từ dưới đất đứng lên, vội vàng tỏ vẻ chính mình không có trở ngại.
Lý Phàm khi này mới an tâm gật đầu.
“Có đại trận Quy Số này của ngươi làm tham khảo, nắm chắc ta giúp ngươi thoát vây lại tăng thêm mấy phần.”
“Việc này không nên chậm trễ, ta lập tức đi liên hệ, bắt đầu bố trí.”
“Ngươi cứ ở yên đây, đừng đi lung tung. Để tránh xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.”
Lý Phàm nhắc nhở.
Phân thân Thiên Huyền Kính vốn muốn du lịch nhân gian, thể ngộ nhân tính. Ở trong thành trì người phàm cũng tự nhiên không sao, lập tức gật đầu đồng ý.
Lại thương nghị biến cố, tình tiết sau này có thể sẽ xuất hiện, cuối cùng trước khi Lý Phàm rời đi lại bỗng mở miệng hỏi: “Huynh đệ ngươi có tín vật gì không?”
“Chưởng kính nhân Thương giúp ngươi chế tạo phân thân nhân loại, hẳn là đáng tín nhiệm chứ? Lần đi này ta có thể có lẽ liên hệ hắn, tăng thêm một phần trợ lực.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận