Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 503: Kho vũ khí tiên tông

Ở thời thượng cổ, tu sĩ muốn làm gì cũng không có nhiều cấm kỵ.
Diệt sát một phương sinh linh để luyện hóa thành pháp khí; hủy sơn nấu biển, đốt rừng ngập đất; không cần giữ lời hẹn ước, nói lời nuốt lời; giết người cướp của, chỉ biết lợi nhuận…
Những chuyện như vậy đều quá bình thường.
Nguyên nhân thực sự của nó, là do một khi tu luyện đến cảnh giới càng cao, thực lực của bản thân không ngừng tăng trưởng, những ràng buộc trên người họ ngày càng ít hơn.
Một vị tu sĩ Hóa Thần, để ý đến dị bảo mà một tu sĩ Trúc Cơ vô tình có được, hắn có thể dễ dàng diệt sát tu sĩ Trúc Cơ để cướp đoạt dị bảo, chiếm thành của riêng. Trước tình huống như vậy lại có bao nhiêu người chọn cách “ giao dịch “ để có được dị bảo chứ?
Cũng cùng lý do đó, khi một tu sĩ Trúc Cơ, khi gặp phải một tu sĩ Hóa Thần cường hãn hơn mình quá nhiều, muốn trao đổi một vật gì đó, hắn dám không đồng ý sao? Nếu như đối phương nuốt lời, lật mặt không nhận, thì hắn có biện pháp gì đây? Chỉ đành phải nhẫn nhịn chịu đựng, thậm chí còn mừng thầm vì đối phương không đoạt mạng của mình.
Thực lực của hai bên trao đổi nếu như ở trạng thái không tương xứng, thì tính công bằng của trao đổi cũng không cách nào bàn tới được.
Nhưng trong Ngũ Lão hội, thậm chí ngay cả Huyền Hoàng Giới, tình huống như vậy đã bị cải biến hoàn toàn.
Chính là nhờ vào tồn tại của các loại khế ước.
Tu sĩ Ngũ Lão hội ký vào thần hồn khế khi bán thân, Lý Phàm cũng từng sử dụng qua một lần thương khế, có khế ước đặc biệt màu vàng kim dùng để mua bán công pháp…
Loại lực lượng thần bí hiện hữu ở mọi nơi này đủ sức gây hạn chế cho các tu sĩ. Cho dù là tu sĩ họp đạo cũng không thể nào đối kháng được với lực lượng khế ước, một khi đã ký thì nhất định phải tuân theo.
Dưới ảnh hưởng của khế ước, nhờ đó có thể xây dựng được trật tự.
Nếu nói Thiên Huyền Kính, Diễn Pháp Giác là gốc rễ của Vạn Tiên Minh, thì khế ước lại là mạch máu của Ngũ Lão hội.
Lại nói về điểm thần hồn. Điểm thần hồn thực chất là mượn trong khế ước một loại năng lượng đặc biệt nào đó, nó bị giấu sâu trong thần hồn.
Trừ tác dụng trao đổi hàng ngày, nó còn một tác dụng đặc biệt: Có thể tiêu hao điểm thần hồn để mở Kho vũ khí tiên tông. Ở nơi này, vô số công pháp, điển tịch, trân bảo có nguồn gốc từ tiên tông thời thượng cổ, đều có thể mặc sức chuyển đổi. Càng đáng nói hơn nữa, trong Kho vũ khí tiên tông vẫn còn giữ được chân thực ảo cảnh của khá nhiều tông môn thời thượng cổ.
Thứ tạo ra chân thực ảo cảnh là một loại lực lượng khá giống với Viên Tiên Cảnh. Ở đó, tu sĩ có thể dạo bước vào những tông môn thượng cổ vốn đã diệt tuyệt từ lâu, trong tông môn vẫn còn hiện diện hình ảnh của những tu sĩ thượng cổ, đa số bọn họ không còn thần trí, chỉ là những cái vỏ rỗng, nhưng khi chiến đấu thì uy năng phát ra từ mỗi hành động của bọn họ gần như giống hệt với người thật.
Tu sĩ Ngũ Lão hội có thể tiêu hao điểm thần hồn để có thể liên tục, lặp đi lặp lại tỉ thí với tu sĩ thượng cổ, nâng cao chiến đấu lực của bản thân. Đồng thời trong Kho vũ khí tiên tông, tất cả những thương thế đều không ảnh hưởng đến cơ thể ngoài hiện thực, chỉ tạo thành một chút vết thương nhẹ cho thần hồn mà thôi. Càng tuyệt diệu hơn nữa, là vết thương thần hồn này cũng có thể dùng điểm thần hồn để chữa trị.
Theo lý luận mà nói, nếu có đủ số lượng điểm thần hồn thì cho dù là một người phàm chỉ vừa tu luyện không bao lâu, cũng có thể trở nên vô cùng cường hãn trong cuộc chiến.
Có hồn khế để ràng buộc, Ngũ Lão hội không cần phải như Vạn Tiên Minh, cố ý áp chế chiến đấu lực của đa số tu sĩ.
Tất nhiên, tất cả những thứ này đều không phải miễn phí, tu sĩ cần phải tự mình đi tranh giành.
Lúc này ở biên giới châu Vô Định, bên cạnh bức tường sương trắng, Lữ Phạm đang nhìn ngắm các loại Phổ Hiền Chân Chu khác nhau, không tránh khỏi động lòng. Tiếc là không phải thành viên của Ngũ Lão hội, nửa điểm thần hồn cũng không có, chỉ có thể trơ mắt ra nhìn, thập phần ngưỡng mộ.
Lúc này có một người buôn bán nhỏ đến chuyện trò: ” Hai vị đạo hữu này có lẽ là ở bên Vạn Tiên Minh, vẫn chưa gia nhập Ngũ Lão hội chúng ta phải không?”
Lữ Phạm nghe vậy có hơi biến sắc. Hắn cảnh giác nhìn xung quanh, hạ giọng, gật đầu: ” Đúng vậy. Không biết nên gọi đạo hữu thế nào? Ngươi làm cách nào lại có thể nhận ra được?”
Người buôn bán nhỏ kia kéo hai người đến cạnh quầy hàng của mình, nói: ” Hai vị không cần phải lo lắng như vậy. Tại hạ Cốc Bân Lương, chuyên môn làm một số việc mua đi bán lại.”
“ Còn về việc làm sao có thể nhận ra…” Cốc Bân Lương mỉm cười: ” Có từng ký thần hồn khế hay chưa, cho người khác cảm giác hoàn toàn không giống nhau. Vừa hay nghe nói gần đây vừa bắt được một số tu sĩ Vạn Tiên Minh, đang tiến hành quy giới, cho nên mới đoán như vậy.”
Nhìn Lữ Phạm có chút lo âu, Cốc Bân Lương lại nói: ” Thực chất, đối với tu sĩ Vạn Tiên Minh, đa số thành viên Ngũ Lão hội chúng ta đều không có địch ý gì. Dù sao thì trước kia cũng không ít tu sĩ bị bắt làm tù binh, thông qua quy giới, mới biết hối cải, nhận rõ hiện thực, cuối cùng trở thành một thành viên của Ngũ Lão hội chúng ta.”
“ Mà số người này còn trung thành hơn cả những thành viên bình thường nữa đó!”
Lữ Phạm nghe vậy sắc mặt không tránh khỏi có chút khó coi.
Cốc Bân Lương cũng là một cao thủ biết nhìn sắc mặt, lập tức bỏ qua đề tài này, quay qua hỏi: ” Đạo hữu có phải khá động lòng với Phổ Hiền Chân Chu, nhưng túi tiền lại ngượng ngùng, không có điểm thần hồn?”
“ Đích thực như vậy.” Lữ Phạm gật gật đầu.
“ Vậy cũng không có vấn đề gì. Không có điểm thần hồn, có lẽ đạo hữu có một ít chế thức linh thạch phải không.” Cốc Bân Lương mỉm cười hỏi.
“ Thứ này quả thật có một ít.” Lữ Phạm có chút vui mừng trả lời, nhưng ngay sau đó lại hiện ra một chút nghi ngờ: ” Ngũ Lão hội các ngươi cũng sử dụng chế thức linh thạch?”
“ Hà hà, đạo hữu thật là. nếu đã là chế thức linh thạch tất nhiên là do Vạn Tiên Minh với Ngũ Lão hội liên hợp chế tạo, đều được song phương thống nhất chấp nhận. Nhưng tu sĩ Ngũ Lão hội chúng ta thường không dùng tới, lấy nó để quy đổi thành điểm thần hồn, thật ra cũng có một chút rắc rối. Vậy nên có một số người không giao dịch bằng nó.”
“ Nhưng đối với ta mà nói, lại chẳng sao cả. Là một thương nhân chân chính, ta vẫn cần một số lượng chế thức Linh Thạch để thuận tiện giao dịch.” Cốc Bân Lương giải thích.
“ Một thương nhân chân chính…” Lữ Phạm lập tức hiểu được ý của đối phương. “ Vậy thì phiền đạo hữu lấy cho ta một chiếc Phổ Hiền Chân Chu.”
Cốc Bân Lương vung tay, vài chục chiếc phi thuyền rút nhỏ lập tức xuất hiện trước mặt Lữ Phạm.
Hắn nhiệt tình giới thiệu những điểm khác biệt của phi thuyền với Lữ Phạm.
Không bao lâu sau, song phương vui vẻ hoàn thành giao dịch.
Lữ Phạm vừa định rời khỏi, Cốc Bân Lương liền gọi hắn: ” Trên người đạo hữu có còn vật gì khác không dùng đến? Đi lại trong lãnh địa Ngũ Lão hội, không có điểm thần hồn sẽ gặp rất nhiều khó khăn đấy. Ta có thể dùng điểm thần hồn để trao đổi với đạo hữu.”
Nói xong hắn lấy ra một bức tượng người mơ hồ: ” Đây là Hiển Thế thiên tôn Tượng, có thể dùng để cất giữ điểm thần hồn. Cho dù không phải là thành viên của Ngũ Lão hội, cũng có thể sử dụng nó để tiến hành giao dịch với những tu sĩ khác.”
Lữ Phạm nghe vậy có chút hứng thú. Hắn liền tìm kiếm trong nhẫn trữ vật. Còn Cốc Bân Lương có gì mua nấy, chẳng chê món nào, chỉ cần Lữ Phạm chịu bán thì hắn chắc chắn sẽ mua.
Trong Hiện Thế thiên tôn Tượng, khi số lượng thần hồn điểm lưu trữ đến mức năm vạn, Lữ Phạm cuối cùng cũng chẳng thể tìm được món gì để bán nữa rồi.
“ Sau này nếu đạo hữu còn cần gì khác, có thể đến đây để tìm ta.” Cốc Bân Lương cười híp mắt nhắn nhủ, đưa một Linh phù truyền tin cho Lữ Phạm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận