Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 1082: Tiên giới truyền cáo lệnh

Một kẽ nứt vắt ngang qua bầu trời Huyền Hoàng giới.
Vô số kim quang thần thánh từ trong kẽ nứt bắn ra, phủ lên cả thế giới một lớp viền vàng.
Thiên hoa loạn trụy, tường vân đầy trời.
Một bóng dáng có chút mơ hồ từ trên mặt đất bay lên, chậm rãi bay về phía kẽ nứt.
Đường nét bóng dáng bất ngờ phát ra quang mang bảy màu lộng lẫy chói mắt.
Cùng lúc bay vào kẽ nứt, hơi mưa mông lung cũng từ trong kẽ nứt rơi xuống.
Từng giọt từng giọt, tưới nhuần vạn vật.
Dưới sự tẩm bổ của mưa tiên linh, gần như trong nháy mắt, toàn bộ Huyền Hoàng giới đã xảy ra biến hóa mắt thường có thể nhìn thấy.
Thế giới trở nên càng thêm sinh cơ bừng bừng, tràn đầy triều khí.
Sinh linh trên mặt đất nhận được tưới tiêu của mưa tiên linh trở nên càng thêm thông tuệ, càng có thiên tư.
Ý thức vui sướng của vô số quần thể lan tràn trong thiên địa.
Thậm chí bản thân thế giới cũng là như thế!
“Đây là...”
“Phi thăng?”
Một từ ngữ cổ xưa mà trước sau sẽ không bị tu tiên giả lãng quên thoáng chốc xuất hiện trong đầu Lý Phàm.
Niên đại tiên lộ còn chưa cắt đứt thực sự quá xa xưa.
Thế nên hiện giờ gần như chỉ có thể nhìn trộm thịnh cảnh tu tiên đại thế thượng cổ trong câu chữ của điển tịch cổ xưa.
Mà hiện tại, Lý Phàm thậm chí có may mắn tận mắt nhìn thấy cảnh tu sĩ Huyền Hoàng giới phi thăng!
Tâm thần chấn động, bị hấp dẫn sâu sắc.
“Thì ra tu sĩ phi thăng kéo theo toàn bộ thế giới đều sẽ nhận được chỗ tốt khó mà tưởng tượng.”
“Tu sĩ phi thăng càng nhiều, nội tình Tu Tiên giới chỗ hắn cũng càng thêm cường đại.”
“Tu sĩ đã từng phi thăng ở Huyền Hoàng giới dường như không ít. Khó trách...”
Dị động tu sĩ phi thăng ước chừng kéo dài một ly trà.
Kẽ nứt trên không từ từ khép lại, kim quang dần biến mất.
Mà ở thời khắc cuối cùng, có một quyển trục từ đó bay xuống.
Đón gió căng ra, lộ ra phía chân trời.
“Huyền Hoàng giới... Phàm tu hành tám trăm sáu mươi lăm năm, công tham tạo hóa, đắc đạo phi thăng.”
“Nhân đây tiên cáo để biểu dương việc này.”
“Tiên lộ rách nát, tinh hoả không dứt, người sau gắng sức.”
Chữ viết trên quyển trục mơ hồ không rõ, nhất là tên họ phi thăng giả càng thêm khuyết thiếu.
Nhưng đại khái là mô tả đơn giản quá khứ cuộc đời tu sĩ phi thăng thành tiên này và ý động viên của Tiên giới đối với tu sĩ Huyền Hoàng hạ giới.
“Quyển trục này chính là ‘Tiên quyển cáo lệnh’ Tiên giới truyền xuống năm đó?”
Lý Phàm nhìn chăm chăm quyển trục nhìn như tầm thường này, nội tâm cuồn cuộn không thôi.
“Chẳng qua hình thức của Tiên quyển cáo lệnh này làm sao có hơi quen thuộc nhỉ?”
“Gần như giống y hệt dị tượng sau khi tu sĩ vẫn lạc hiện tại. Thì ra không phải là Thiên Đạo lâm thời nảy ý mà là sớm có hình thức ban đầu.”
“Chỉ có điều một bên là phần thưởng biểu dương của thượng giới, mà một bên là thiên đạo Huyền Hoàng trào phúng tu sĩ.”
Lý Phàm khẽ lắc đầu.
“Nhưng nhìn từ cách chọn lọc từ ngữ của Tiên quyển cáo lệnh này, Tiên giới cực kỳ hoan nghênh, thậm chí cổ vũ đối với việc có tu sĩ phi thăng.”
“Mưa tiên linh lúc phi thăng hạ xuống, có lẽ cũng là một loại khen thưởng.”
“Mà ở điểm thời gian nào đó, Tiên giới đột nhiên không biết xảy ra chuyện gì. Không chỉ có tiên lộ cắt đứt, ngay cả Chân Tiên đều phải chạy tứ tán...”
Lý Phàm không nhịn được híp mắt.
Hồi lâu sau, hắn mới thu liễm suy nghĩ.
Một lần nữa nhìn về phía Tiên quyển cáo lệnh trước mắt.
“Lấy hay là không lấy?”
Một vấn đề nan giải lập tức bày ra trước mặt Lý Phàm.
“Cho dù thất bại, đời sau cũng có thể tới lần nữa.”
“Chỉ cần có thể tự mình xem Tiên quyển cáo lệnh thì không uổng chuyến này.”
Không rối rắm bao lâu, Lý Phàm vươn tay, điều động thần lực vô tận, thoáng chốc bao phủ lên chỗ vỡ cấm chế phía trên hai bảo vật.
Song lúc đang muốn thu phục bọn chúng lại xuất hiện chút phiền phức.
Hoang Thần ấn và Tiên quyển cáo lệnh đều là đồ vật đến từ Tiên giới.
Không phải vật phàm lấy được dễ như trở bàn tay.
Lấy lực lượng Huyền Hoàng thiên tôn của Lý Phàm hiện giờ, nếu là chỉ lấy một món trong đó còn có thể vô cùng ổn định, sẽ không kinh động tu sĩ Thiên Khu tông.
Nhưng nếu muốn đồng thời ép lấy hai món thì có vẻ hơi miễn cưỡng, khó tránh gây ra động tĩnh tương đối lớn.
Lúc đầu nhận thấy được dị thường là hộp gỗ thứ ba trong bí khố.
Tựa như phát giác được hai hàng xóm làm bạn rất lâu thế mà đã thoát vây, tồn tại không biết bị phong ấn trong hộp gỗ lập tức nóng nảy bắt đầu chuyển động.
Phát ra tiếng vang dồn dập rất nhỏ.
Vô số ảo cảnh ùn ùn kéo đến, không ngừng hiện lên trước mắt tại Lý Phàm.
Động tác thu hai món bảo vật của Lý Phàm cũng không khỏi hơi ngừng lại.
“Nhãi ranh ngươi dám!”
Một tiếng gào thét tiếp đó vang lên như tiếng sấm.
Sau đó năm luồng khí tức Trường Sinh kỳ cường hoành bỗng nhiên xuất hiện, xa xa toả định Lý Phàm, đồng thời nhanh chóng bay về phía bí khố.
“Đúng là có chút phiền phức.”
Trong lòng Lý Phàm có phần bất đắc dĩ.
Nhưng một lúc sau vẫn hoàn thành thu lấy quyển trục và Hoang Thần ấn.
Nhìn năm tu sĩ Trường Sinh đã xông vào Thiên Khu viện, khẽ lắc đầu.
Sau đó thân hình biến mất không thấy đâu nữa trước mắt bao người.
Liên tiếp thuấn di mấy lần, từ Thiên Khu tông một đường đến biên giới tây nam Huyền Hoàng giới, lúc này mới thoát khỏi truy tung của năm Trường Sinh Thiên Khu viện.
Không phải Lý Phàm không phải là đối thủ của những tu sĩ Trường Sinh đó, mà là chiến đấu với những tu sĩ này thực sự không có bất kỳ ý nghĩa gì.
Lý Phàm nhìn hai món bảo vật chính mình cướp đoạt được.
Tạm thời đặt Hoang Thần ấn sang một bên, Lý Phàm chầm chậm mở ra Tiên quyển cáo lệnh trước.
“Đáng tiếc...”
Sau khi xem rõ nội dung trong quyển trục, Lý Phàm thở dài.
Thì ra quyển trục này vậy mà giống y hệt trong ký ức thiên đạo Huyền Hoàng giới!
Tàn khuyết không đầy đủ, mơ hồ không rõ!
“Đã vượt qua hạn mức cao nhất Huyền Hoàng thiên tôn có thể truy nguyên.”
“Nói như vậy, Hoang Thần ấn này cũng chỉ là hào nhoáng bên ngoài, không thể chân chính thể hiện uy năng của tiên khí.”
Lý Phàm bỗng cảm thấy tẻ nhạt vô vị.
“Thôi, có thể thoáng cái biết được tin tức của nhiều như vậy tiên khí cũng đúng là không dễ rồi.”
“Bảo khố Thiên Khu tông bị cướp, chuyện mất mặt như vậy, bản thân bọn họ nhất định sẽ không chủ động tuyên truyền, sẽ chỉ tự mình triển khai điều tra. Chờ tông môn khác của thập tông Tiên đạo biết được việc này, sợ rằng còn cần một thời gian nữa. Ta phải nhanh lên nữa.”
Thân hình Lý Phàm loé lên, đi tới địa điểm ẩn nấp của tiên khí tiếp theo.
Lần này có giáo huấn trước đó, Lý Phàm không rối rắm bảo vật khác trong bảo khố nữa.
Chỉ tốc chiến tốc thắng, lấy cắp từng món tiên khí.
Cuối cùng chỉ dùng ba ngày đã thành công thu thập xong hết tất cả tiên khí trong ký ức của thiên đạo Huyền Hoàng.
Có thể nói không có một tí độ khó nào, chỉ cần là tu sĩ bình thường, sau khi bám vào người Bạch tiên sinh đều có thể tuỳ tiện làm được.
“Kỳ lạ, như vậy khảo nghiệm trở thành Huyền Hoàng Đại thiên tôn này rốt cuộc là suy tính điều gì?”
Lý Phàm nhìn tổng cộng mười ba món tiên khí hình dáng khác nhau trước mắt, không khỏi rơi vào trầm tư.
Cùng lúc đó, dưới sự thúc giục không ngừng của thiên đạo Huyền Hoàng giới trong đầu, Lý Phàm cũng nhận được “nhiệm vụ chủ tuyến” giai đoạn kế tiếp.
“Lực Huyền Hoàng, dẫn nổ tiên khí. Tiên lực thêm thân, vượt qua tiên tường, từ đó tiêu dao tự tại...”
Cảm nhận được chờ mong và mừng rỡ trong lòng, Lý Phàm cũng không kiềm được hô hấp dồn dập mấy phần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận