Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 1116: Phúc Tiên Minh trong ngục

“Thậm chí, có lẽ còn có thể biến bọn họ thành tín đồ của Từ Bi Chân Tiên!”
Nhìn xung quanh, vô số tù phạm đang phát ra âm thanh rên rỉ thảm thống dưới sự trừng phạt của những trận pháp kia. Khấu Hồng cảm động lây, trầm ngâm nghĩ.
“Nhưng xét cho cùng, nơi đây dù sao cũng là ngục giam được trông coi nghiêm ngặt, nếu muốn làm được điều đó, còn cần suy tính kỹ hơn.”
Ánh mắt Khấu Hồng lóe lên, một lần nữa sử dụng âm thanh giống như quát mắng che giấu bản thân.
Nhưng bây giờ, hắn cố gắng thể hiện dáng vẻ khi chửi khi ngừng, hữu khí vô lực.
Giống như có phần không kiên trì được nữa.
Trong khoảng thời gian sau đó, Khấu Hồng sử dụng biểu hiện khuất phục hoàn toàn của bản thân để chuyển hướng sự chú ý của lính canh ngục khỏi bản thân.
Và hắn thì mỗi ngày điên cuồng học tập giải thích chi tiết về trận pháp, cùng với đó là âm thầm tích góp và tăng cường thực lực của mình.
Giờ hắn cũng đã phản ứng.
Ban ân của Từ Bi Chân Tiên, luồng nhiệt vô cớ xuất hiện trong cơ thể lại là tu vi mà các tu sĩ tha thiết ước mong.
Trong nhận thức thông thường, chỉ có tu sĩ khổ tu đêm ngày mới có thể tích lũy từng chút, hóa thành nguyên động lực nâng cao cảnh giới. Nhưng giờ phút này, thứ đó lại cuồn cuộn không ngừng trút vào cơ thể hắn như dòng nước vô tận.
Và thực lực của hắn cũng vì thế mà tăng lên với một loại tốc độ khủng bố khó mà tưởng tượng nổi.
Trước sau không quá nửa tháng cũng đã đột phá thẳng đến Kim Đan viên mãn.
Điều này khiến Khấu Hồng càng thêm vững tin, các loại kỳ tích bất khả tư nghị xảy ra với hắn chắc chắn là ban ân của Từ Bi Chân Tiên!
Nên biết, hắn đã mất ước chừng hơn hai trăm năm để từ người phàm tu luyện đến Kim Đan trung kỳ.
Và hiện giờ, hắn phá cảnh chỉ trong nháy mắt.
Khấu Hồng vốn cho rằng Kim Đan viên mãn đã là cực hạn. Nhưng những gì xảy ra tiếp theo lại càng hoàn toàn phá vỡ nhận thức của hắn, khiến hắn hiểu được thần lực chân tiên là gì!
Mọi người đều biết, nếu Kim Đan kỳ muốn đột phá đến Nguyên Anh kỳ thì cần phải cắn nuốt động thiên của Huyền Hoàng giới.
Giờ phút này, Khấu Hồng còn thân hãm trong U Ngục, đương nhiên là không thể đáp ứng điều kiện này được.
Song, ba ngày sau, chuyện khiến Khấu Hồng hoảng sợ khôn nguôi đã xảy ra.
Bởi vì khi vận chuyển linh lực, tuần tra bản thân, hắn vậy mà lại phát hiện ra cảnh tượng một động thiên hư ảo xuất hiện bên trong đan điền!
Cẩn thận cảm ngộ hơn, Khấu Hồng xác định, hư ảnh động thiên này không phải ảo giác.
Mà là tồn tại có thật!
Một động thiên sinh ra ngay chính bên trong cơ thể mình!
Khỏi phải nói, đây cũng là ban ân của Từ Bi Chân Tiên.
Khấu Hồng nhanh chóng đón nhận điều này một cách thoải mái, nhờ vào động thiên mới sinh này, một tháng sau, hắn chính thức đột phá đến Nguyên Anh kỳ!
Các loại động thái khác thường xảy ra khi đột phá cảnh giới bị sức mạnh Chân Tiên tuôn trào trong cơ thể hắn che giấu một cách hoàn hảo.
Không khiến lính canh ngục U Ngục phát hiện.
Khấu Hồng nhìn hai cánh tay của bản thân, ngỡ như đang mơ.
Nguyên Anh kỳ, dĩ vãng chỉ là cảnh giới chỉ dám nghĩ đến trong mộng, ấy vậy mà đã bị hắn đạt được một cách dễ dàng như vậy.
“Từ Bi Chân Tiên vô thượng, không rõ Khấu Hồng ta có tài đức gì mà được ngài ưu ái đến thế.”
“Ta tất sẽ tuân theo lời dặn bảo của ngài, muôn chết bất từ.”
Khấu Hồng trong âm u quan sát vô số U Ngục cao ngất xung quanh, ánh mắt dần dần kiên định.
Sau khi bước đầu vào Nguyên Anh, thực lực của Khấu Hồng vẫn không ngừng tự động nhích lên mỗi ngày như trước. Nhưng sức chú ý của hắn đã tập trung vào việc phá trận và giải cứu các tù nhân trong U Ngục.
“Dựa vào mình ta, muốn hoàn thành việc này, quả thực khá khó khăn.”
“Nhưng bên trong ngục giam này, ta tìm sự giúp đỡ ở đâu đây?”
Khấu Hồng lặng lẽ quan sát “hàng xóm” quanh đó, chọn đối tượng hợp tác phù hợp.
Như vậy, không rõ đã qua bao lâu.
Ngày này, Lý Phàm xem tin tức Khấu Hồng truyền đến, không khỏi mỉm cười.
Lại chỉ giả vờ không thấy, không đưa ra bất cứ sự đáp lại nào.
Khấu Hồng lại thử thêm vài lần mà không bỏ cuộc, cuối cùng đành phải từ bỏ một cách bất đắc dĩ.
“Không lẽ phán đoán của ta là sai sao?”
“Không phải thế chứ.”
Trong lúc Khấu Hồng gặp bế tắc, một tù nhân mới đến đã nhanh chóng thu hút sự chú ý của hắn.
Người này không phải là thành viên của Vạn Giới Liên Hợp hội, bị giam cầm ở đây vì động chạm đến luật pháp Tiên Minh.
Đánh giá tội mà hắn phạm phải, sợ rằng đời này sẽ không có cơ hội ra ngoài.
“Giờ đám sâu bọ các ngươi hở ra chút là muốn chết, bù đắp tội lỗi của mình.”
“Nào đơn giản thế được!”
“Ta muốn các ngươi muốn cũng không chết được, phần đời còn lại thối rữa và thảm đạm trong U Ngục không ánh sáng mặt trời!” Tu sĩ Vạn Tiên Minh chịu trách nhiệm áp giải nghiến răng nghiến lợi nói.
Và người tù nhân kia thì giữ im lặng. Có điều trong cái nhìn thẳng vào ánh mắt của đối phương ngập đầy khinh thường và sát khí.
Nhưng rất nhanh, tất cả đều hóa thành tiếng hét bi thảm dưới sự nghiền áp của trấn áp tàn khốc.
Trong đau đớn tột cùng, lời nói tiềm thức của một người luôn luôn vô cùng gần gũi với những suy nghĩ chân thực nhất trong lòng người đó.
Sau vài ngày bàng thính những lời người hàng xóm mới tới nói, Khấu Hồng xác nhận rằng hắn thực sự là đối tượng có thể hợp tác.
Một người, đợi sau khi hắn bị tra tấn đến hấp hối, Khấu Hồng lặng lẽ xuyên quan trận pháp, truyền tin cho hắn.
Đối phương ngay lập tức trợn trừng mắt, muốn xác định vị trí của Khấu Hồng.
Rõ ràng chỉ là tốn công vô ích.
Sau đó, trải qua vài lần trao đổi giữa hai bên, Khấu Hồng cũng biết được tên của hắn.
Trương Phúc.
Tội hắn phạm phải cũng chẳng phải to tát, chỉ là độc chiếm một phần ba lợi nhuận một năm của Đan đường châu Mặc Linh.
Như trước đây, ngay cả khi loại chuyện như vậy lộ ra, chỉ cần tốn chút độ cống hiến, tìm mối quan hệ, tán tài trừ họa. Cũng qua.
Nhưng lúc này, cứ một mực không đúng dịp, một đối thủ một mất một còn của hắn chẳng rõ bằng cách nào đó cũng biết chuyện này.
Trực tiếp báo lên Tiên Minh tổng bộ.
Phản ứng của tổng bộ Vạn Tiên Minh lần này cũng nhanh bất thường.
Trương Phúc vẫn chưa kịp khơi thông quan hệ, sứ giả tổng bộ đã đến. Sau một cuộc điều tra đơn giản, bằng chứng rất chắc chắn, bắt hắn tại trận.
Ngay cả trình tự thẩm tra lại lần nữa theo quy định trước đây cũng không có, đưa thẳng đến trấn áp dưới U Ngục.
Đến lúc này Trương Phúc mới phản ứng, bản thân hắn bị kẻ khác tính kế.
Hắn vô cho rằng bản thân từ đây vạn kiếp bất phục, lại không ngờ được thế mà sẽ có bước ngoặt.
“Giúp giải thoát tội phạm bên trong U Ngục sao?”
“Đây là tội lớn chém đầu. Tuy bây giờ mọi người đều có thể chuyển sinh, nhưng trước khi đến ta đã nghe nói rằng dường như Vạn Tiên Minh đã đạt được thỏa thuận nào đó với Vãng Sinh thiên tôn nọ. Nếu ai đó phạm phải tội nghiệt không thể tha thứ trong Tiên Minh thì sẽ mất đi cơ hội chuyển sinh. Chết thực sự!”
“Cũng tương tự như thành viên của Vạn Giới Liên Hợp hội gì trước đó cũng như thế.”
Không nhận thấy cơ thể run rẩy kịch liệt của Khấu Hồng cách đó không xa, Trương Phúc tiếp tục nói: “Tuy bị giam giữ ở nơi này, trọn đời không có cơ hội ra ngoài. Nhưng dù sao cũng hơn là chết.”
“Không chừng có thể chờ đến ngày nào đó Vạn Tiên Minh đại xá thiên hạ thì sao?”
Trương Phúc mới đầu không nhận lời, thậm chí còn âm thầm có suy nghĩ cử báo kẻ âm mưu làm loạn này, muốn lập công chuộc tội.
Nhưng, những lời đối phương nói sau đó lại khiến hắn thay đổi suy nghĩ.
“Ở nơi này, chết cũng là một loại giải thoát.”
“Nếu không tin, ngươi nhìn những người bên cạnh là sẽ hiểu.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận