Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 1055: Phản kích chung phát động

Ánh mắt Lý Phàm từ đầu đến cuối tập trung trên ảo ảnh Huyền Thiên Vương.
Hiên Viên Hoành ở điểm thời gian này, biểu hiện thực ra không có khác biệt gì quá lớn với tu sĩ bình thường khác.
Nếu như không phải thông qua những ký ức vỡ vụn của Cơ Dư Trinh, đã có hiểu biết về Huyền Thiên Vương. Lý Phàm cũng sẽ không tin một người thoạt nhìn bình thường như này sẽ là nhân vật chính của một thời đại trong tương lai. Thậm chí ảnh hưởng đối với Huyền Hoàng giới còn phải kéo dài đến hôm nay.
Cảnh ghi lại trong bia đá không kéo dài bao lâu.
Trong chủ khách tận hứng, tất cả đều vui vẻ, bỗng nhiên biến mất.
Tuy hình ảnh phần thu hoạch thứ nhất từ trong dòng sông màu máu không có giá trị gì. Nhưng không thể nghi ngờ là mở ra một khởi đầu tốt, làm cho công việc ‘tầm u’ của Vạn Giới Liên Hợp hội có tiến triển mang tính đột phá.
Cái gọi là vạn sự khởi đầu nan, có lần thứ nhất, như vậy lần thứ hai, lần thứ ba chắc chắn sẽ tới rất nhanh.
Bản tôn Lý Phàm là Thượng sứ, không tự mình ra mặt ngợi khen.
Mà là sau khi giao dây đỏ cho phân thân Lý Tình, do hắn uỷ nhiệm.
Trước mặt tất cả tu sĩ bộ môn Tầm U, nam tử tên là Quý Lệnh mặt mày đỏ bừng nhận lấy phần thưởng dây đỏ.
Bởi vì đã tiêu hao không ít thọ nguyên trong dòng sông màu máu, Quý Lệnh rõ ràng chỉ mới hai mươi ba tuổi lại đã trông như nam tử trung niên bốn mươi năm mươi tuổi.
Song sau khi chuyển tu công pháp Hóa Thần chân chính Lý Tình truyền thụ, hắn sẽ có cơ hội từ Nguyên Anh cảnh tấn thăng, từ đó đạt được càng nhiều thọ mệnh.
Lúc này, Quý Lệnh cảm xúc dạt dào truyền thụ kinh nghiệm thăm dò dòng sông màu máu của chính mình cho hơn ngàn tu sĩ Tầm U mênh mông phía dưới trước mặt bia đá khắc tên mình.
Nhìn những người vốn xuất thân cao quý hơn mình, tu vi cũng cao thâm hơn mình, hiện tại tất cả đều tập trung tinh thần nghe chính mình diễn giảng. Cảm giác thành tựu trong lòng Quý Lệnh quả thực khó mà hình dung bằng lời.
“Nếu như không phải Hồng Trần Từ Bi Chân Tiên ân điển, một người phàm nho nhỏ như ta làm sao có thể có tạo hóa như vậy?”
Trong lòng Quý Lệnh dâng lên cảm khái vô hạn, tín ngưỡng đối với Từ Bi Tiên lại lần nữa thăng hoa.
Lý Phàm trong bóng tối thì hoàn toàn xem cảnh này trong mắt, mỉm cười.
...
Sau khi Vạn Giới Liên Hợp hội đi vào quỹ đạo, lấy một loại tốc độ mãnh liệt vượt quá tưởng tượng phát triển.
Mà bên truyền pháp giả Chu cũng không có để Lý Phàm chờ lâu, rất nhanh đã có tin tức truyền đến.
“Đã nghiệm chứng qua. Trong tổ năm người truyền pháp giả cầm quyền cao nhất của Tiên Minh hiện giờ lại có ba tên yêu nghiệt tu hành công pháp Huyền Thiên giáo!” Chu nghiến răng nghiến lợi nói.
“Thần, Thương còn lại cho dù không bị yêu nhân Huyền Thiên giáo đoạt xá thì cũng tuyệt đối là bị hắn mê hoặc tâm trí. Chết không có gì đáng tiếc!”
“Chúng ta có thể bắt đầu hành động!”
Truyền pháp giả Chu lập tức mời Lý Phàm gặp mặt nói chuyện.
Lý Phàm chờ rất lâu tất nhiên là vui vẻ nhận lời.
Tâm niệm vừa động, Thiên Dương từ hình thái khôi giáp biến về hình dạng tu sĩ.
Vẫn là bộ dạng đứa bé hơn mười tuổi khi còn sống, không có biến ảo bề ngoài khác.
Sau khi hai người lại lần nữa đi vào tiểu thế giới tư nhân của truyền pháp giả Chu, ánh mắt hai truyền pháp giả không hẹn mà cùng rơi vào trên người Thiên Dương.
“Vị này là...”
Dưới sự ra hiệu của Lý Phàm, Thiên Dương không thu liễm khí tức của mình mà cố ý phát ra ngoài uy thế thuộc về chiến lực Trường Sinh kỳ. Rõ ràng như thế, hai truyền pháp giả tự nhiên liếc mắt là nhìn ra sự bất phàm của Thiên Dương.
Không mảy may bởi vì bề ngoài đứa bé của hắn mà dám nảy sinh khinh thường.
Đừng nói cường giả Trường Sinh kỳ, ngay cả trong những truyền pháp giả bọn họ cũng không thiếu rất nhiều tồn tại có đam mê kỳ quái.
“Đây là Thiên trưởng lão của Vạn Giới Liên Hợp hội bọn ta, phụ trách hiệp trợ xử lý công việc liên quan như truy nã dư nghiệt Huyền Thiên giáo Mặc Nho Bân.” Vẻ mặt Lý Phàm nghiêm túc, giới thiệu.
Thiên Dương thì rất có dáng vẻ kiêu ngạo thuộc về cường giả Trường Sinh kỳ, chỉ hừ lạnh xem như đáp lại.
Thậm chí đều không nhìn thẳng vào hai người truyền pháp giả Chu, Vệ.
Tuy Thiên Dương biểu hiện ra thực lực Trường Sinh kỳ quả thực không sai, nhưng Chu và Vệ nói cho cùng cũng là tồn tại đã từng đứng trên đỉnh phong quyền lực Vạn Tiên Minh hoặc là nói Huyền Hoàng giới. Bị khinh thường như thế, trong lòng khó tránh sinh ra có chút không thoải mái.
Mặt ngoài không dám bộc lộ, chỉ là hợp lại mà tính, nảy ra ý hay.
“Có thể nhân cơ hội thử thực lực của đối phương.”
“Không sai. Dựa vào uy thế còn chưa đủ để chân chính nói rõ thân phận Trường Sinh kỳ.”
Hai người Chu, Vệ đưa mắt nhìn nhau, sau đó do Chu đưa ra đề nghị.
“Trong khoảng thời gian này, bọn ta cực kỳ may mắn tìm được tin tức của một đồng bạn rời Nghị hội truyền pháp giả khác. Có lẽ có thể thuyết phục hắn cùng hành động với chúng ta.”
“Chẳng qua là tính tình người này tương đối cổ quái, nổi điên lên thì lục thân không nhận. Dù là đối mặt với Tưởng cũng sẽ không khống chế được động thủ. Chỉ dựa vào hai người bọn ta, nói không chừng không khuyên nổi hắn. Nếu có Thiên tiền bối xuất thủ...”
Lý Phàm nháy mắt hiểu ngay tâm tư nhỏ của hai người trước mắt.
Nhưng cũng có thể hiểu.
Huyền Hoàng giới khoe khoang là vô cùng hiểu rõ quen thuộc, bất thình lình xuất hiện một cường giả Trường Sinh kỳ trước đây chưa từng nghe nói đến. Dù là ai trong lúc nhất thời đều khó mà chấp nhận.
Lý Phàm giả vờ như xin ý kiến Thiên Dương, sau đó gật đầu đồng ý.
Việc không nên chậm trễ, hai người Chu, Vệ lập tức dẫn đường, đi tìm kiếm truyền pháp giả thứ ba.
Trên đường giới thiệu tỉ mỉ cho Lý Phàm: “Người này tên ‘Hoang’. Trời sinh dị dạng, hai đầu bốn tay. Bị phụ mẫu của chính mình vứt bỏ bên đường, lúc sắp chết đói may mắn gặp được Truyền Pháp thiên tôn. Từ đó trở thành một trong truyền pháp giả trung thành tận tâm nhất.”
“Hắn tu luyện công pháp đặc thù thiên tôn truyền thụ cho, mơ hồ tôi luyện thân thể đến cực hạn. Động thủ chỉ dựa vào một thân sức lớn là có thể tay xé Hợp Đạo bình thường.”
“Hơn nữa, điên khùng của người này thực ra đều là biểu tượng. Bất cứ lúc nào, Hoang đều ở trạng thái bình tĩnh lý trí tuyệt đối. Sở dĩ ngụy trang như vậy thật ra là một loại sách lược khiến người ta chưa chiến sợ trước nào đó.”
“Chỉ có điều, sự thật chứng minh cách này đúng là hữu hiệu. Qua nhiều năm như vậy, thành viên trong Nghị hội truyền pháp giả cơ bản đều sẽ không chủ động trêu chọc hắn. Cho dù không thể bị tìm tới cửa, phần lớn cũng chỉ bịt mũi, nhịn chút là qua.”
...
Dường như hai người Chu, Vệ đối Hoang cũng có phần sợ hãi trong lòng, giới thiệu đặc biệt kỹ lưỡng.
Thời gian trong lúc nói chuyện không ngừng trôi qua, cách chỗ cần đến cũng càng lúc càng gần.
Sau khi đến châu Cù Dương, không khí bốn phía cũng trở nên dần nóng bức.
Năng lượng thuộc tính hỏa phân tán trong không khí, bạo động không có quy luật.
Thỉnh thoảng có hỏa cầu khổng lồ bất ngờ từ trên trời giáng xuống, ầm ầm rơi xuống đất. Dấy lên sóng lớn dung nham ngập trời.
“Nơi này là...”
“Bãi Viêm Phần vạn dặm?”
Lúc ở đời 114, hắn từng trợ giúp xây dựng Thiên Huyền Tỏa Linh trận trong ‘Hóa Linh giản’ chỗ sâu nơi này.
“Chẳng lẽ...”
Trong đầu nhớ lại dòng sông màu xanh Hóa Linh giản có thể trấn áp linh khí hoạt động, làm người sợ hãi, một suy đoán không khỏi hiện lên trong đầu Lý Phàm.
Mà sự thật cũng nhất trí với suy đoán của hắn.
Băng qua bãi Viêm Phần vạn dặm, ba người đi tới trên Hóa Linh giản.
Các tu sĩ Tiên Minh khai thác Hóa Linh Thạch ở đây không hề có cảm giác khi bọn họ đi vào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận