Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 433: Có được quả Hóa Sinh lần nữa

Chương Thiên Mạch lại cười lớn, càng ngày càng thấy hài lòng với vị sư đệ này.
Dĩ nhiên, Lý Phàm ngưỡng mộ Chương sư huynh thì ngưỡng mộ đó.
Nhưng quá trình cần thiết thì vẫn phải làm.
Giống như cách đã làm trong kiếp trước.
Đi vào bên trong tầng hầm của Bạch tiên sinh, chế tạo kim châm Tuyệt Tiên Thạch.
Sau đó lừa Chương sư huynh đến.
Lợi dụng lúc hắn không để ý, dùng kim châm phong mạch, giả vờ muốn tra hỏi về “Tử Đan Niết Bàn Pháp”,
Chương sư huynh nhìn Lý Phàm bằng ánh mắt không thể tin được, như thể muốn khắc sâu hắn vào ký ức.
Sau đó tự sát.
Sau khi giải quyết xong Chương sư huynh, đám người Tống Hòa Tụng trong thành Ninh Viễn, càng không thể gây ra sóng gió gì đó nữa.
Vì vậy, dưới tình huống đã có kinh nghiệm qua ải, Lý Phàm đã giải quyết sự kiện thành Ninh Viễn sẽ bị hủy diệt trong trận chiến của tu tiên giả một cách hiệu quả nhất.
Cảnh vật xung quanh trong phút chốc trở nên mơ hồ.
Lý Phàm lại lần nữa thấy hình ảnh Bạch tiên sinh đờ đẫn đứng giữa đống đổ nát đẫm máu.
Tiếc thay, dù Lý Phàm cố gắng thế nào đi nữa, cũng không thể nhìn rõ khuôn mặt của ông.
Cuối cùng, màn hình tối sầm lại.
Lý Phàm rời khỏi Vẫn Tiên cảnh, trở về lại thế giới thực.
Cảm nhận những gì mình thu được, Lý Phàm không khỏi có chút tiếc nuối.
“Phần thưởng qua ải ‘Ninh Viễn thu thọ quả’, ba quả Vãng Sinh Thọ có thể tăng thêm ba trăm năm tuổi thọ, vẫn còn đó.”
“Chỉ là sau khi đánh bại Chương sư huynh, không thể có được pháp môn mới nữa rồi.”
Nhưng rất nhanh, Lý Phàm đã thả lỏng lại.
“Chương sư huynh vẫn còn sống trên đời, không cần công pháp của hắn cũng được.”
“Nếu thực sự gọi hắn đến, e là càng thêm phiền phức.”
Lý Phàm lại phân tích chuyến đi Vẫn Tiên cảnh lần này.
“Nhìn chung, sau khi ta Hoàn Chân trở lại, Vẫn Tiên cảnh không thể nhận ra những trải nghiệm kiếp trước của ta.”
“Nhưng có một điều có thể khẳng định, ta ở trong Vẫn Tiên cảnh, là là trường hợp rất đặc biệt.”
“Giống như có một sự dẫn dắt nào đó, khiến ta phải trải qua các sự kiện cố định.”
“Đầu tiên là ‘Ninh Viễn thu thọ quả’, lần sau chắc chắn là ‘Biến cố Ngự Thú tông’.”
“Thú vị rồi đây...”
Lý Phàm không biết vì lý do gì, dẫn tới tình huống đặc biệt này xảy ra.
Nhưng mà nếu Vẫn Tiên cảnh đã không thể cảm nhận được tác dụng của ‘Hoàn Chân’, thế thì hắn không việc gì phải sợ hãi cả.
Ngược lại những chương trình được lưu trữ của Vẫn Tiên cảnh, đã trở thành con đường mà hắn có thể thu được bảo vật cố định mỗi kiếp.
Cũng giống như viên Hoá Đạo Thạch trong mộ Y Hành đó vậy.
Theo việc khám phá Vẫn Tiên cảnh không ngừng của hắn, chắc chắn tài nguyên có thể thu được ở những kiếp sau này sẽ càng nhiều hơn.
Điều này đối với Lý Phàm chỉ có lợi mà không có hại gì.
Sau khi thu được ba quả Vãng Sinh Thọ trong Vẫn Tiên cảnh, giới hạn đăng nhập lại cũng lâu hơn một chút.
Nhưng không lâu tới một năm như kiếp trước, khoảng chỉ cần tám tháng, là đã có thể đăng nhập trở lại.
“Ngự Thú tông...”
Lý Phàm bắt đầu có chút mong chờ, có thể thu được gì trong biến cố Tự Thú Tông.
Nhìn từ cấp độ của quả Vãng Sinh Thọ, chắc cũng không đến nổi.
Tính thời gian một chút, không còn bao lâu nữa là đến lúc hẹn với mặt người đoạn thạch của Ngũ Lão hội.
Lý Phàm lau sạch dấu vết của mật thất, biến thành dáng vẻ của Chu Thanh Ngang, bay về phía điểm hẹn.
Cũng là một hòn đảo hoang vắng, Lý Phàm tìm kiếm một lúc, lại tìm thấy viên đá có khắc tọa độ.
“Xem ra, Ngũ Lão hội ở biển Tùng Vân, ngoài Chu Thanh Ngang ra, vẫn còn có những kẻ ẩn náu khác.”
“Viên đá này, cùng với viên đoạn thạch dùng để liên lạc, và mỗi lần phát kinh phí của Chu Thanh Ngang. Đều cần có người sắp xếp.”
“Nhưng không nên bứt dây động rừng. Trước tiên lừa lấy được năm triệu độ cống hiến kia đã.”
Lý Phàm nghiền nát viên đá, quay người đi về địa điểm mà nó đánh dấu.
Cũng là phế tích dưới đáy biển.
Lý Phàm đặt hai bàn tay lên viên đoạn thạch không bắt mắt, kết nối liên lạc thành công.
“Thủ lĩnh, sao rồi.” Lý Phàm giả vờ hơi lo lắng hỏi.
“Phía trên đã đồng ý với giao dịch lần này.”
“Nhưng phải xác nhận đề thi thử không có sai sót xong mới được.” Mặt người nói.
“Được! Vậy ta trở về nói rõ chuyện này cho Hà Chính Hạo.” Lý Phàm hơi hào hứng.
“À phải rồi thủ lĩnh, lần này ta đã lập được công lớn như vậy, có phần thưởng.
gì không?”
Lý Phàm xoa xoa tay, tràn đầy mong đợi nhìn Mặt người.
Phản ứng của Lý Phàm, dường như đã nằm trong dự đoán của Mặt người.
Hắn cười khẩy nói: “Yên tâm, không để ngươi phải chịu thiệt đâu. Không phải ngươi đã thèm muốn bản vẽ ‘Nhất Tâm Tôn Chủ’ từ lâu rồi sao? Chỉ cần nhiệm vụ lần này hoàn thành suôn sẻ, ta sẽ sai người mang đến cho ngươi.”
“Bản vẽ ‘Nhất Tâm Tôn Chủ’?” Lý Phàm lập tức nhớ lại những hình ảnh đẹp đẽ mà hắn đã cảm nhận được từ tàn hồn của tu sĩ Ngũ Lão hội trong Tụ Hồn châu.
Trong lòng mắng thầm một tiếng, Lý Phàm ấp úng, bộ dạng muốn nói rồi lại thôi.
“Sao?” Mặt người có chút ngạc nhiên.
“Thủ lĩnh, cái này... ta đã xem qua rồi. Có thể đổi cái khác không?” Lý Phàm hơi cúi đầu, giọng nói nhỏ lại, trên mặt có chút ngượng ngùng.
“Hừm?!” Mặt người sững sờ một chút, sau đó liền hiểu ra.
“Chẳng trách kinh phí của ngươi lại dùng hết nhanh như vậy! Hóa ra đều tiêu hết vào đây à?” hắn tức giận nói.
Lý Phàm đành phải im lặng.
Một lúc sau, cơn giận của Mặt người mới dịu xuống.
Sau khi suy nghĩ một chút, hắn lại nói: “Thôi được rồi, nể tình công lao lần này của ngươi, ta cũng không so đo với ngươi nữa.”
“Tinh thể Vô Ưu của ‘Vô Ưu Nhạc Thổ ‘ thì thế nào? Bay lượn muốn lên thiên đàng. Ngươi không phải cũng đang làm phiền ta về điều này từ lâu sao?”
Lý Phàm cảm thấy bất lực trong lòng.
Suy nghĩ một hồi, chỉ có thể viện đại cái cớ, nói một cách khéo léo: “Thủ lĩnh, ta nghĩ như thế này.”
“Không phải ngươi bảo ta phải tạo mối quan hệ tốt với Hà Chính Hạo sao? Nhưng kể từ sau khi hắn thay đổi công pháp Nguyên Anh, tu vi phải gọi là ngày càng đi lên, mỗi ngày một khác.”
“Đoán chừng không lâu nữa, hắn sẽ đột phá đến cảnh giới Kim Đan.”
“Còn ta thì đã giậm chân ở cảnh giới Trúc Cơ lâu lắm rồi. Nếu kề cà mãi không thể đột phá, với tu vi Trúc Cơ, muốn kết bạn với hắn, sợ là có hơi khó.”
“Dù sao người này...”
Lý Phàm nhếch mép, liên tục lắc đầu.
“Hử? Tên nhóc ngươi biết tiến bộ rồi à?” Mặt người có chút ngạc nhiên nhìn Lý Phàm.
Nhưng suy nghĩ một lúc, hắn cảm thấy những gì Lý Phàm nói rất có lý.
Lập tức gật gật đầu: “Không sai, Hà Chính Hạo người này rất quan trọng. Là một trong những người tiếp theo mà ngươi cần phải tập trung lôi kéo.”
“Ngoài ra, cấu trúc trận pháp ‘Thiên Nguyên Hoá Sinh’ của Vạn Tiên Minh, ngươi cũng có thể tìm cách từ hắn.”
Dừng một chút, Mặt người lại nói: “Ừm, nhiệm vụ gian khổ. Có vẻ như cần phải nhanh chóng thăng cấp tu vi của ngươi lên Kim Đan kỳ.”
“Công pháp ngươi tự tìm cách đổi lấy ở Vạn Tiên Minh, chúng ta không thể giúp đỡ gì ở mặt này.”
“Tuy nhiên Ngộ Đạo đan, chúng ta lại có thể cho ngươi vài lọ.”
Lý Phàm nghe vậy, trong lòng có chút vui mừng.
Hiệu quả thần kỳ của Ngộ Đạo đan này, hắn đã từng thử qua.
Chỉ là tiếc rằng con đường để đạt được lại quá hiếm, ngay cả khi chi tiền cũng không mua được bao nhiêu hết.
Nếu có thể lấy được một số từ Mặt người, thì thật là tốt không gì bằng.
“Chỉ có bấy nhiêu thôi, cơ bản là không đủ gì cả!”
Nhưng Lý Phàm vẫn tỏ vẻ lòng tham không đáy.
“Đại ca ngươi biết tư chất của ta mà, dù Ngộ Đạo đan có thần kỳ hơn nữa, thì tác dụng đối với ta cũng có hạn thôi!”
Mặt người nói một cách không kiên nhẫn: “Đừng có ồn ào nữa, ta đang suy nghĩ đây!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận