Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 181: Vấn Tâm Đài bạch ngọc

Cầm ngọc bài Trương Chí Lương đưa cho đeo lên trên người, vầng sáng của Thất Thải Lạc Tiên Trận chỉ thoáng lướt qua chứ không sinh ra bất kỳ cảm giác uy hiếp nào cho Lý Phàm.
Bố Chính Đường và Nghị Sự sảnh là hai kiến trúc to lớn bắt mắt nhất trong khu vực hạch tâm của Vạn Tiên đảo.
Lý Phàm đi theo chỉ dẫn, rất nhanh đã đến bên ngoài Bố Chính đường.
Có một vị tu sĩ Luyện Khí mặc đạo bào màu đen vàng đang đứng canh trước cửa.
Lúc này, thấy Lý Phàm đến, y bèn quét mắt qua một lần, sau đó khách khí hỏi: “Đạo hữu tới đây có phải vì đăng ký chức vị ở Sách Trận đường đúng không?”
Lý Phàm gật đầu.
"Vậy đi theo ta."
Lý Phàm theo người này tiến vào, đến một gian phòng nhỏ sâu trong Bố Chính đường.
Sau khi đi vào, hắn phát hiện ra ở đây có thế giới khác.
Tu sĩ dẫn đường tự động rời đi, để một mình Lý Phàm đứng quan sát mảnh không gian này.
Có vô số hàng tủ gỗ đỏ đồ sộ được đặt song song trên mặt đất.
Số lượng tủ gỗ rất nhiều.
Vô biên vô hạn, nhìn dọc theo mãi mà vẫn không thể thấy được điểm cuối của dãy tủ này.
Có một lão giả tóc hoa râm đang đứng lẳng lặng phía trước những tủ gỗ đỏ này.
Lý Phàm nhìn ông ta, không biết có phải ảo giác hay không, hắn cảm thấy vị lão giả này dường như là một pho tượng đang đứng yên, thay vào đó, có vô số phân thân của ông ta đang bận rộn làm việc trước từng chiếc tủ gỗ màu đỏ.
Lý Phàm lại ngẩng đầu lên quan sát tỉ mỉ mảnh không gian này.
Bốn phía là một mảnh trắng xoá, ngoại trừ những tủ gỗ màu đỏ và lão giả tóc bạc ra, không còn vật trang trí hay thứ gì khác.
Đơn điệu đến mức đáng sợ.
"Chẳng lẽ nơi này cũng giống Thiên Huyền kính, trong mỗi trụ sở phân bộ của Vạn Tiên Minh đều có một không gian như vậy sao?” Lý Phàm thầm đoán trong bụng.
Song, hắn cũng không dám chậm trễ, cẩn thận đưa ngọc bài trong tay cho lão giả xem.
Lão giả cầm lấy ngọc bài rồi liếc mắt nhìn Lý Phàm.
Ông ta ho nhẹ một tiếng, không nhanh không chậm nói: "Tuy rằng đi từ con đường của Trương Chí Lương, nhưng nếu muốn chính thức gia nhập vào Vạn Tiên Minh, ngươi vẫn cần phải tiến hành theo trình tự bắt buộc.”
Lão giả chỉ về phía khu vực trống phía trước, bỗng nhiên, mặt đất tách ra, một cái đài cao vuông vức màu trắng chợt nhô lên.
Toàn thân đài cao đều được làm từ bạch ngọc, phát ra ánh sáng óng ánh trong bóng.
"Đây là Vấn Tâm Đài. Để tránh cho gián điệp của Ngũ Lão Hội trà trộn vào trong Vạn Tiên Minh, trước khi nhập chức, ngươi nhất định phải trải qua khảo nghiệm của Vấn Tâm Đài.”
“Ngươi đứng lên trên đó đi!”
Lão giả phân phó, không cho Lý Phàm cơ hội từ chối.
Lý Phàm khẽ rùng mình, lập tức lấy lại tinh thần, chuẩn bị nếu có gì bất thường thì sẽ co giò chạy trốn bất cứ lúc nào.
Sau khi phi thân lên Vấn Tâm Đài bạch ngọc, bỗng nhiên hình chiếu của Lý Phàm lại xuất hiện khắp bốn phía.
Cũng bao gồm cả thông tin cơ bản của hắn trong Vạn Tiên Minh.
"Ngoài Vạn Tiên Minh ra, ngươi có từng gia nhập vào tổ chức tu tiên nào khác hay không?"
Sau khi liếc mắt nhìn tin tức của Lý Phàm, lão giả tóc bạc lên tiếng hỏi.
"Không có." Lý Phàm nhanh chóng trả lời.
Đài bạch ngọc vẫn như thường, không có bất kỳ tình huống khác thường nào nảy sinh.
Lão giả tóc bạc gật đầu, tiếp tục hỏi: "Ngươi có liên quan gì đến Ngũ Lão Hội hay không? ”.
"Không có."
"Ngươi có ôm ý đồ xấu gì với Vạn Tiên Minh hay không?”
"Không có."
"Ngươi có thân nhân còn sống hay không?"
"Đều là phàm nhân, đã không còn vướng bận."
...
Quãng thời gian một hỏi một đáp nhanh chóng trôi qua.
Cũng may, những câu hỏi này chỉ liên quan đến lập trường cá nhân chứ không dính dáng gì đến những chuyện riêng tư như công pháp hay thần thông của tu sĩ.
Lý Phàm vẫn có thể thong dong đối đáp.
"Vấn đề cuối cùng." Âm thanh ho nhẹ của lão giả vang lên.
“Vì sao ngươi muốn gia nhập Vạn Tiên Minh?”
Lý Phàm dừng một nhịp, rồi chầm chậm đáp: “Trường sinh.”
Lão giả tóc bạc hơi chớp mắt.
Vấn Tâm Đài cũng lặng lẽ biến mất không thấy đâu.
"Ngươi đã thông qua khảo nghiệm vấn tâm thành công, kẻ từ lúc này, ngươi chính là thành viên chính thức của Vạn Tiên Minh."
Lão giả vỗ tay, hình ảnh bóng người thu nhỏ của Lý Phàm chậm rãi xuất hiện trước mặt ông ta.
Bên cạnh những hình ảnh đó là văn tự ghi chép lại quá trình vấn tâm lần này của Lý Phàm.
Tiếp theo, một cái tủ gỗ màu đỏ từ xa xa chợt xuyên qua muôn trùng tủ gỗ ngăn cách, bay đến trước mặt lão giả tóc bạc như ảo ảnh.
Một trong những cửa tủ tự mở ra.
Lão giả ấn nhẹ hai tay, áp súc hình ảnh và ghi chép trước mặt thành những trang giấy phát sáng.
Rồi nhẹ nhàng đặt những trang giấy này vào trong tủ.
Sau đó, cửa tủ đóng lại, tủ gỗ cũng trở về vị trí ban đầu trong nháy mắt, biến mất khỏi tầm nhìn của Lý Phàm.
“Ngươi cứ đi đi!”
Lão giả tóc bạc nói với Lý Phàm, rồi lại tiếp tục trạng thái không nhúc nhích giống như lúc trước.
Lý Phàm hành lễ rồi lặng lẽ lui ra.
Rời khỏi mảnh không gian trắng xoá này, Lý Phàm gặp lại vị tu sĩ dẫn đường ban nãy tại cửa ra của Bố Chính đường.
Y liếc nhìn Lý Phàm rồi chắp tay: “Chúc mừng đạo hữu chính thức nhập chức!”
"Ồ? Thế không biết những người khác không qua được thì sẽ như thế nào?” Lý Phàm đáp lễ, lịch sử hỏi.
"Ha ha, sau khi lên Vấn Tâm Đài, không nhập chức thành công thì đương nhiên chỉ có nước tử vong mà thôi, nào còn khả năng khác cơ chứ. Đạo hữu còn sống khoẻ re, nên không cần nói cũng biết kết quả ra sao.” Tu sĩ dẫn đường cười trả lời.
"Cảm tạ đã chỉ bảo. Tại hạ tên Lý Phàm.” Nói xong, Lý Phàm đưa một linh phù truyền tin qua.
"Tại hạ Cao Viễn.” Nhận linh phù của Lý Phàm, Cao Viễn càng thêm khách khí.
Lý Phàm lại cùng y hàn huyên vài câu rồi mới trở lại Thiên Huyền kính.
Vừa tiến vào, hắn đã nhận được thông báo:
"Tu sĩ Lý Phàm, hoan nghênh chính thức nhập chức Vạn Tiên Minh."
"Chức vụ hiện tại của bạn: Người tu sửa trận pháp trong Tùng Vân Hải.”
"Chức trách: Hỗ trợ Trương Chí Lương của Sách Trận đường Vạn Tiên đảo tu sửa lại đại trận hộ đảo trong phạm vi Tùng Vân Hải."
"Thù lao cố định: 1500 điểm cống hiến hàng năm. Mỗi lần tham gia sửa chữa, tùy thuộc vào mức độ tham gia, có thể nhận được thêm 200 - 2000 điểm cống hiến. ”.
"Yêu cầu chức trách tối thiểu: mỗi mười năm phải tham gia ít nhất ba lần tu sửa đại trận."
"Nhắc nhở: Nếu lần đầu không thoả mãn yêu cầu chức trách tối thiểu, bạn sẽ bị cảnh cáo. Nếu có lần thứ hai, bạn sẽ bị cưỡng chế tước đoạt chức vị người tu sửa trận pháp, đồng thời, trong vòng một trăm năm không được phép giữ chức vị nào nữa.”
"Xin hãy chú trọng chức trách của bạn."
"Bây giờ, bạn có thể thông qua phương thức tích lũy công huân để nâng cao quyền hạn trong Vạn Tiên Minh.”
"Quyền hạn càng cao thì càng có khả năng trao đổi thêm nhiều vật phẩm và công pháp.”
"Đẳng cấp quyền hạn hiện tại của bạn: Cấp một.”
“Hoàn thành nhiệm vụ công huân để có thể thu được công huân.”
“Công huân xếp từ lớn đến bé, từ trên xuống dưới, được chia làm sáu cấp bậc: Thiên, Địa, Giáp, Ất, Bính, Đinh.”
"Mỗi cấp bậc, lại chia thành ba đẳng cấp: thượng, trung và hạ.”
Ngoài những thông báo mới ra, đồng thời, Lý Phàm cũng nhận được một số vật phẩm khác.
Trong đó, có một vật, chính là đạo bào màu đen vàng thông dụng trong thể chế của Vạn Tiên Minh.
Đạo bào này có công dụng phòng hộ đơn giản, có thể ngăn cản được công kích từ Trúc Cơ trung kỳ trở xuống.
Đối với Lý Phàm, mấy thứ này có cũng được, không có cũng chẳng sao.
Đạo bào này mà bị hư thì hắn còn phải tốn điểm cống hiến để mua cái mới từ Thiên Huyền kính.
Vật còn lại đương nhiên chính là ngọc điệp thân phận.
Đối với “người làm công” gia nhập Vạn Tiên Minh nhưng lại không gia nhập thể chế, cho dù ngươi có chết mất xác ở bên ngoài, Vạn Tiên Minh cũng sẽ chẳng đoái hoài gì đến.
Ngược lại, nếu người mang ngọc điệp thân phận này mà bỏ mình ngoài ý muốn.
Vậy thì Thiên Cơ đường sẽ phụ trách điều tra.
Sau đó, dựa trên kết quả cụ thể của cuộc điều tra, nếu thích hợp, Vạn Tiên Minh sẽ ra quyết định có tiến hành báo thù hay không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận