Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 971: Phiến đá hóa sử thư

Thần thông ‘Trừu Ti’ chính là cái Lý Phàm cảm ngộ được khi bị chuyển hóa thành người tí hon sợi tơ trong ‘Thiên địa chi căn’. Phản bản tố nguyên, trở về lúc đầu khi thiên địa chưa có gì.
Trong tầm mắt của Lý Phàm, các sợi ngang dọc đan xen vào phiến đá sáng thế ngày càng dày đặc.
Điều này cũng có nghĩa là chí bảo thiên địa này sắp được thành hình.
Lý Phàm điều khiển sợi tơ rút ra từ cơ thể Tư Mã Trường Không, cố gắng kết nối với phiến đá sáng thế.
Thật ra Lý Phàm cũng không chắc chắn chuyện này cho lắm, dù sao hắn cũng là lần đầu tiên nhìn thấy bản thể chân chính của phiến đá sáng thế.
Nhưng mở mắt trừng trừng nhìn nó biến mất ngay trước mắt thì tiếc lắm.
Thử một lần xem sao!
Điều khiến Lý Phàm ngạc nhiên vui mừng là khi sợi tơ do Tư Mã Trường Không biến thành sắp đến gần thì không cần bỏ công thao tác gì, phiến đá tự xuất hiện một lực hút.
Các đường nét căng ra nhanh chóng, rồi liên tục bị kéo vào sợi tơ đan thành phiến đá.
Giống như một cuộn chỉ trong nháy mắt bị rút cạn, cơ thể Tư Mã Trường Không hoàn toàn tan biến.
Mà phiến đá lập lòe như cũng bị nhiễm chút bụi.
Lý Phàm cảnh giác, lui về vị trí an toàn một chút, cẩn thận quan sát.
Lá rụng về cội, quả chín rơi xuống đất, khi phiến đá được thiên địa tạo ra lần nữa, xung quanh không hề xuất hiện hiện tượng kỳ lạ nào. Phiến đá màu xanh xám phong cách cổ xưa không hề có dấu vết nào của dị bảo. Lơ lửng trong không trung một cách lặng lẽ.
Có lẽ do bị Tư Mã Trường Không kéo sợi dẫn dắt, phiến đá sáng thế cũng không đi đến nơi khác.
Vẫn còn ở trong ngôi miếu nhỏ trên núi, xem ra nỗ lực của Lý Phàm coi như đã thành công.
Nhưng điều mà Lý Phàm cảm thấy có chút kỳ lạ là Tư Mã Trường Không không để lộ ra cơ thể.
Cứ như vậy biến mất, hay là...
“Hòa làm một với phiến đá sáng thế rồi?” Lý Phàm suy đoán.
Trong khi Lý Phàm vẫn đang bí mật quan sát, trên phiến đá sáng thế lại có biến hóa mới.
Những ký tự màu đỏ máu dày đặc đột nhiên xuất hiện trên phiến đá, sau đó những ký tự này như chảy máu, biến thành những dòng nước xinh đẹp.
Sau đó những ký tự đẫm máu ngày càng nhiều, dòng nước dần biến thành dòng sông cuồn cuộn.
Bao phủ hoàn toàn phiến đá.
Ánh sáng đỏ chói lập tức bùng phát. Khi Lý Phàm nhìn thấy được lại, hắn phát hiện toàn bộ phiến đá bị lật như trang sáng, đắp hờ bên ngoài phiến đá!
“Đây là...” Đồng tử của Lý Phàm đột nhiên co rụt lại.
Sự biến hóa của phiến đá vẫn còn đang tiếp tục.
Từng trang phiến đá chứa đầy chữ màu máu không ngừng lật, mỗi lúc một nhanh hơn. Bản thể của phiến đá càng ngày càng mỏng. Cuối cùng sau khi hoàn toàn chuyển hóa xong.
Một cuốn sách đá tỏa ra ánh sáng vàng nhạt cứ thế mà xuất hiện ngay trước mặt Lý Phàm!
So với phiến đá sáng thế trước đó, cuốn sách đá này có khí tức thần thánh và cổ xưa hơn.
Dị tượng dần lắng lại, ánh sáng tỏa ra từ sách đá dần thu lại.
Bình tĩnh lơ lửng ở không trung.
Chỉ có Lý Phàm nhạy bén nhận ra hình như cuốn sách đá đang dần mờ đi. Không phải biến mất hay di chuyển, mà là ẩn đi.
“E rằng trên đời này không còn ‘Huyết Mạch Sử Thư’ của gia tộc Tư Mã nữa.”
“Thay vào đó, là ‘Sử Thư Sáng Thế’ trước mắt bản này.”
Quan sát hồi lâu sau, trong lòng Lý Phàm cảm nhận được gì đó.
“Xem ra thực lực của Tư Mã Trường Không còn chưa đủ để trở thành vật dẫn hợp cách giống như Thạch Bản tiền bối. Nhưng do trời xui đất khiến, Huyết Mạch Sử Thư trong cơ thể hắn tạo thành ảnh hưởng hơi kỳ dị với phiến đá.”
“Hừm, có lẽ đây là thiên đạo của Huyền Hoàng giới cố ý thúc đẩy sự thay đổi này.”
Đứng trước Sử Thư Sáng Thế rất lâu, Lý Phàm thầm suy nghĩ.
Với sự ra đời của Sử Thư Sáng Thế, không gian đầy hư vô đã được lấp đầy. Khu vực vốn dĩ là một màu đen kịt đã trở lại bình thường.
Nhưng vẫn giống như hồ câu cá trước đó, trong điều kiện bình thường, các tu sĩ hoàn toàn không thể nhìn thấy cuốn Sử Thư Sáng Thế.
Ngoại trừ người tận mắt chứng kiến sự ra đời của thứ này như Lý Phàm ra, hoặc là cũng cần phải có cơ duyên nhất định mới có cơ hội may mắn nhìn thấy.
Từ từ đi đến trước mặt Sử Thư Sáng Thế, cảnh tượng trước mặt Lý Phàm bỗng thông suốt.
Một dòng sông máu từ trên trời đổ xuống như thác nước, chiếm lấy toàn bộ tầm nhìn của Lý Phàm.
Trong sông dài, Lý Phàm mơ hồ nhìn thấy vô số hình ảnh thay đổi nhanh chóng.
Chỉ nhìn lướt qua thôi Lý Phàm đã cảm thấy choáng váng, buộc phải chuyển tầm mắt đi.
“Sức mạnh của bản thân Sử Thư Sáng Thế có phòng ngự, đề phòng sinh linh bên ngoài nhìn trộm.”
Nghỉ ngơi chỉ chốc lát, Lý Phàm lại lần nữa nhìn về phía dòng sông máu.
Lần này chỉ là nhìn chung chung, không có tập trung vào chi tiết của dòng sông.
Quả nhiên cơn chóng mặt tích tụ sau đó đã giảm đi rất nhiều. Lần thăm dò này, Lý Phàm lại có phát hiện mới.
Dòng sông máu này đang không ngừng phát triển, trải dài vô cùng vô tận.
Đó là những gì đang xảy ra trong Huyền Hoàng giới vào thời điểm này.
Từ cảm nhận của thị giác, Lý Phàm chỉ cảm thấy như mình đang bị dòng sông máu cuốn trôi, càng ngày càng rời xa nguồn sông.
Nếu muốn nhìn rõ mọi vật xung quanh, mở to mắt còn miễn cưỡng nhìn được.
Nhưng muốn nhìn xa, dò xét đến cuối sông dài thì phải chống lại áp lực mạnh mẽ không ngừng tích tụ trên con đường ngược dòng.
Ở trong dòng sông máu, không lâu sau Lý Phàm đã cảm thấy tinh thần kiệt quệ.
Như thể đã trải qua sự luân hồi trong một khoảng thời gian ngắn, chẳng hiểu sao hắn lại có cảm giác muốn chợp mắt một lát.
May thay Huyền Hoàng Tiên Tâm Chú tự động vận chuyển, loại bỏ cảm giác suy yếu trong người.
Lý Phàm nhất thời cảnh giác trong lòng, tạm thời rút khỏi dòng sông máu.
“Hửm?”
Lúc này hắn mới phát hiện, chẳng biết từ lúc nào trên đầu của mình thế mà có thêm một sợi tóc trắng.
Lý Phàm theo bản năng nhìn về phía bảng ‘Hoàn Chân’.
Họ tên: Lý Phàm.
Cảnh giới: Nguyên Anh trung kỳ.
Tuổi sinh lý: 63 trên 599.
Tuổi tâm lý: 1379 trên 9999.
“Bây giờ chẳng qua mới là năm định neo thứ 13, tuổi sinh lý hẳn là 32 mới đúng. Thế mà đã là 63 rồi…”
“Ngược lại là tuổi tâm lý không có thay đổi, chắc hẳn đây là do tác dụng bảo vệ của Huyền Hoàng Tiên Tâm Chú.”
“Xem ra Sử Thư Sáng Thế quả nhiên không phải là thứ mà người phàm có thể dò xét được.”
Lý Phàm khẽ nhíu mày: “Không chỉ làm tăng tốc quá trình lão hóa.”
“Tất cả tin tức từ thuở khai thiên lập địa tới nay của Huyền Hoàng giới đều tích trữ trong đó. Dòng sông máu kia thực sự quá cuồn cuộn, chảy xiết, nếu như thật sự muốn tìm kiếm tin tức cần thiết, làm sao để định vị các tiết điểm thời gian quan trọng càng là một vấn đề khó khăn.”
“Nếu không, chỉ e là còn chưa lấy được tin tức cần thiết đã hao tổn hết tuổi thọ mà chết.”
“Trừ phi...”
“Trường Sinh kỳ đồng thọ cùng trời đất, hoặc là quần thể cps số lượng đủ nhiều, không sợ sinh tử, thăm dò nhiều tiết điểm thời gian khác biệt trong dòng sông máu. Mỗi một lần lại mang về một chút tin tức hữu dụng, giống như ghép hình vậy, chậm rãi bù đắp lịch sử.”
Lý Phàm khẽ thở dài: “Quả nhiên vẫn có chút suy nghĩ hão huyền, có thể tạo ra kỳ vật Trường Sinh kỳ, sao có thể dễ dàng nắm giữ được như vậy?”
“Chẳng qua Sử Thư Sáng Thế bây giờ bị cố định ở chỗ này, đối với ta cũng là một cơ duyên to lớn.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận