Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 383: Mộc thủy sản sinh ra Đọa Mộc

“Tuổi sinh lý: 882 trên 899.”
Làm việc không ngừng tay, vừa bày trận pháp, Lý Phàm vừa nhìn mặt bảng Hoàn Chân.
Làm việc liên tục quên mình không phải là không cần trả giá.
Sau khi Lý Phàm thoát khỏi quá trình tâm trí hoàn toàn đắm chìm vào bố trí trận pháp như đốn ngộ.
Một cảm giác yếu ớt không thể kiểm soát được trào dâng trong đầu.
Dưới sự đè nén tuổi tác sinh lý đạt đến cực hạn, tốc độ tăng lên nhanh chóng.
Bây giờ Lý Phàm đã chính thức bước chân vào phần cuối của sinh mạng.
“Là lúc nghỉ ngơi một chút.”
Trong đầu của hắn bất giác xuất hiện suy nghĩ này.
Nhưng chợt tài liệu chính được anh xem là ‘Nghịch Luyện Đạo Tâm’ đã nén lại hết thảy mọi sự lười biếng.
“Nếu không tàn nhẫn với chính mình, thì làm sao có thể tìm kiếm sự siêu việt trong tu tiên giới cực kỳ nguy hiểm này.”
Lý Phàm thầm nói trong lòng, sau đó hắn phấn chấn lên, ép bản thân thiêu đốt thời gian cuối cùng của sinh mệnh mình để tiến hành công việc bày trận lần nữa.
Vẻ mặt và phản ứng của đám người Yến Hàng đều nằm trong dự đoán của Lý Phàm.
Thật ra cũng không cần bọn họ báo cáo.
Lúc nãy khi Lý Phàm dùng Đốc Thiên Lục xin khu vực làm việc mới từ Thích Bất Dịch, thì đã nói rõ tình trạng hiện tại của cơ thể mình.
Sau khi Thích Bất Dịch thuyết phục không có kết quả đã quả quyết đồng ý yêu cầu của Lý Phàm.
“Trên lý thuyết mà nói, Vạn Tiên Minh nên kéo dài tuổi thọ cho ta. Nhưng chuyện gì cũng không có tuyệt đối, ta phải chuẩn bị tốt trong trường hợp Vạn Tiên Minh không làm theo lẽ thường.”
“May mắn là trên người ta còn đủ điểm độ cống hiến, còn dư lại một Hóa Sinh Thọ Quả, nếu cần có thể mua hoặc trao đổi, còn có thể tìm được một số thứ kéo dài tuổi thọ. Vì thế tranh thủ chút thời gian vì thế giới này.”
“May ra trên người của ta có đầy đủ nhiều độ cống hiến, còn thừa lại một cái.
Sau khi báo cáo của Yến Hàng và những người khác được đưa lên, giống như một hòn đá chìm xuống biển mà chẳng gợn lên chút sóng nào.
Điều này khiến nhóm năm người nghi hoặc không hiểu đồng thời thất vọng.
Ngược lại bản thân Lý Phàm dường như chẳng bị ảnh hưởng chút nào, khiến cho bọn họ càng thêm bội phục.
Cứ như vậy, nửa năm nữa trôi qua trong khi mọi chuyện vẫn êm đềm.
Vào ngày này, bầu trời yên tĩnh ở động thiên thủy đột nhiên thay đổi.
Thế giới nước trong xanh bắt đầu rung chuyển dữ dội mà không báo trước.
Bất ngờ không đề phòng, quá trình bày trận của Lý Phàm buộc phải bỏ dở.
Theo bản năng muốn quan sát xung quanh đã xảy ra chuyện gì, lại chỉ cảm thấy cả đất trời đều đang xoay tròn, đầu óc choáng váng, không cách nào làm được.
May mà đám người Yến Hàng phản ứng nhanh vô cùng.
Ngay khi xảy ra điều bất ngờ, bọn họ đã phi thân đến bên cạnh Lý Phàm ngay, lấy ra đủ các loại pháp bảo hộ vệ, vây xung quanh hắn.
Bên trong vòng bảo hộ được hình thành bởi vô số tia sáng, cuối cùng cũng đã ngăn cản được một chút ảnh hưởng từ sự thay đổi của thế giới bên ngoài.
Lúc này Lý Phàm mới nhìn rõ trong động thiên thuộc tính thủy đã xảy ra chuyện gì.
Nơi nối thẳng giữa thủy và mộc lúc này dường như bị một lực rất lớn đè nén.
Tạo thành đường cong vặn vẹo.
Mặt nước phẳng lặng hàng ngàn năm không thay đổi đang xuất hiện những đợt sóng lớn.
Vươn cao lên bầu trời, kết nối với động thiên thuộc tính mộc phía bên trên.
Giữa âm thanh ma sát khổng lồ giống như tiếng sấm rền, cây đại thụ khổng lồ trên đầu mọi người dường như đang tiến lại gần hơn.
Những cành nhọn tiếp tục vươn dài xuống phía dưới, sau khi chạm vào động thiên thuộc tính thủy thì trở nên nứt gãy và khô héo.
Nhưng chỉ làm chậm lại đà tăng trưởng một chút, ranh giới giữa hai động thiên vững vàng bị đâm rách.
Thiên địa vốn dĩ thuần khiết, linh khí giữa thủy và mộc đang yên bình cũng dần dần hung bạo lên.
Lý Phàm và những người khác nghiêm túc nhìn những thay đổi lớn đang diễn ra trong hang động.
Bên trong Đốc Thiên Lục nhận được lời nhắc nhở của Thích Bất Dịch.
“Mọi người không nên hoảng loạn, đây là dấu hiệu ‘ngũ hành quy nhất’ phát triển thêm một bước.”
“Nhanh hơn nhiều so với trong dự đoán. Xem ra mọi người lại phải tăng tốc tiến độ.”
“Cẩn thận đề phòng những thay đổi có thể xảy ra khi hai giới tương giao thoa nhau. Gặp phải tình huống đặc biệt, kịp thời báo cáo.”
Một khi đã xảy ra thay đổi thì không có lực tác động nào làm dừng lại được.
Tuy nhiên, khả năng thích ứng của con người cũng vô cùng đáng sợ.
Chẳng bao lâu sau, Lý Phàm và những người khác đã quen với chuyện làm việc trong môi trường thỉnh thoảng có sóng lớn và tiếng ma sát ầm ầm.
Đối với bọn họ mà nói, những điều này nhiều nhất có thể ảnh hưởng đến tâm cảnh nhưng không tạo thành mối đe dọa thực tế.
Mối nguy hiểm thực sự đến từ những tạo hóa kỳ dị trong quá trình hợp nhất giữa hai thế giới thủy mộc.
Đó là quái vật do sau khi cành khô của đại thụ treo ngược rơi vào bên trong động thiên thuộc tính thủy, hòa lẫn giữa hai loại thuộc tính thủy mộc tạo ra.
Hình dáng khác nhau, toàn thân được làm bằng gỗ úa màu vàng.
Dòng nước trong xanh không ngừng di chuyển trên bề mặt thân gỗ, như máu trên bề mặt.
Tính công kích cực mạnh, đồng thời có cảm ứng vô cùng nhạy cảm với khí tức của tu sĩ.
Cho dù cách xa hàng vạn dặm, chúng cũng sẽ tự động tìm ra tu sĩ gần nhất để tấn công.
Vạn Tiên Minh thử rất nhiều cách, nhưng hiện tại vẫn chưa tìm ra được phương pháp thích hợp để đối phó.
Chiến đấu là không thể tránh khỏi.
Mặc dù cơ thể của những quái vật này có hình dạng giống gỗ nhưng kết cấu của chúng lại cứng đến không ngờ.
Một đòn toàn lực của tu sĩ Nguyên Anh chỉ có thể để lại một vết xước nhẹ trên người bọn chúng.
May mắn thay, phương pháp chiến đấu của bọn chúng rất vụng về, số lượng của khá lưa thưa.
Vạn Tiên Minh thường hay tụ tập thành nhóm, hoạt động tập thể.
Dựa vào số lượng ưu thế và trang bị tinh xảo để áp chế.
Chỉ cần bỏ ra một chút thời gian, quái vật có thể bị tiêu diệt mà không gặp nguy hiểm gì.
Sau mỗi trận chiến, đám người Yến Hàng sẽ báo cáo chi tiết diễn biến trận chiến thông qua Đốc Thiên Lục.
Sau khi thu thập rất nhiều thông tin, Vạn Tiên Minh cũng sắp xếp ra những điểm mấu chốt để chiến đấu với những quái vật này, gửi đến cho từng tu sĩ.
Trong mỗi động thiên, những quái vật xuất hiện cũng khác nhau do thuộc tính hợp nhất khác nhau.
Quái vật mà đám người Lý Phàm gặp phải khi Mộc Thủy hòa quyện với nhau, với mộc chiếm chủ đạo nên được gọi là “Đọa Mộc”.
Có hai loại thuật pháp hữu hiệu nhất để đối phó với Đọa Mộc.
Một loại là công pháp thuộc tính hỏa. Dưới sự thiêu đốt của lửa, đốt gỗ sôi nước, Đọa Mộc hóa thành tro bụi.
Loại thứ hai là thuật pháp tách rời.
Tách hoàn toàn dòng nước trong xanh chảy trên bề mặt gỗ ra Đọa Mộc.
Đọa Mộc sẽ tự sụp đổ, từ quái vật hung ác đáng sợ, trong nháy mắt lại biến thành gỗ và nước tinh khiết bình thường.
Thuật pháp tách rời không chỉ có tác dụng với Đọa Mộc, nên lúc đối phó với những thuộc tính dung hợp khác cũng rất hiệu quả.
Đáng tiếc thực sự quá ít lưu ý, tu sĩ nắm giữ chẳng có mấy.
Mọi người không có lựa chọn nào khác ngoài việc dựa vào các công pháp thuộc tính thông thường để đối phó với.
Sau khi tóm tắt chiến lược chiến đấu, các tu sĩ trở nên thoải mái hơn khi đối mặt với những quái vật được tạo ra trong động thiên.
Đáng tiếc, đại đa số tu sĩ vẫn lo lắng.
Vào ngày này, một mảnh gỗ chết khác rơi xuống, biến thành một quái vật không nửa người nửa thú, tấn công đám người Lý Phàm.
Rất nhanh, nhóm năm người Yến Hàng lao lên chống trả.
Lý Phàm vừa bày trận, vừa quan sát song phương chiến đấu.
“So với ban đầu kia thì phương thức chiến đấu và kỹ xảo của đám Đọa Mộc này đã tiến bộ vô cùng.”
“Những cành cây tách ra khỏi đại thụ treo ngược này dường như có được ý thức cho riêng mình.”
Nhìn cảnh tượng chiến đấu căng thẳng cách đó không xa, Lý Phàm thầm sợ hãi.
“Đây mới chỉ là sự kết hợp của hai thuộc tính mộc và thủy. Nếu có thêm một thuộc tính nữa, thậm chí nhiều thuộc tính, chẳng phải quái vật sẽ mạnh hơn mấy phần sao?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận