Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 838: Người sống nghênh sinh cơ

“Vốn dĩ thời gian chuẩn bị chỉ có nửa năm. Hiện tại vì ảnh hưởng của Tiên Phàm Chướng, đại khảo nhập chức bị buộc hoãn lại, không biết lúc nào tổ chức lại, nhưng ta đã nóng lòng muốn thử rồi.”
“Khụ khụ.” Hà Chính Hạo ho nhẹ nhưng sự tự tin lại tràn đầy khuôn mặt.
“Nhân họa đắc phúc, đúng là nhân họa đắc phúc!” Những người còn lại cũng liên tục cảm khái.
“Tuy đã uống hai đợt thuốc đặc trị nhưng các ngươi không nên khinh thường Tiên Phàm Chướng.” Lúc này, Quý Thiệu Ly trầm giọng nhắc nhở.
“Dạo gần đây một chuyện rúng động đã xảy ra. Biển Tùng Vân chúng ta có một tu sĩ tên là Văn Duyệt, ỷ bản thân đã từng nhiễm Tiên Phàm Chướng và có cái gọi là khả năng miễn dịch. Hắn muốn xem thử Tiên Phàm Chướng trong cơ thể người phàm có tác dụng với bản thân không.”
“Trước mặt đông đảo tu sĩ, hắn dùng máu người phàm rót vào thân thể mình.”
“Kết quả, chết bất đắc kỳ tử và hóa thành xương khô. Hiện trường vô cùng thê thảm, không dám nhìn!” Quý Thiệu Ly thổn thức.
Đám người Hà Chính Hạo đều sửng sốt: “Trên đời lại có người ngu ngốc như thế? Lấy tính mạng của mình ra đùa giỡn?”
Sau đó, bọn họ chợt thất kinh: “Nói như vậy, chúng ta miễn dịch Tiên Phàm Chướng chẳng qua chỉ là ảo giác ư?”
Quý Thiệu Ly khẽ gật đầu: “Đối với chuyện này, Tiên Minh đã ban bố thông báo và đưa ra lời giải thích. Sự tồn tại của Tiên Phàm Chướng là thiên địa chi lý, chúng ta chỉ có thể thích ứng với sự tồn tại đó, nó không hề biến mất.”
“Thế nên, kết quả thật ra không có gì thay đổi hết, chỉ là rất nhiều tu sĩ đã chết vô ích rồi ư?” Hà Chính hạo không khỏi có phần ngỡ ngàng và hụt hẫng.
Bùi Đà càng căm hận: “Đáng ghét! Nếu ta có ngày tấn thăng Hợp Đạo, nhất định phải nghịch lại đạo lý này!”
“Bùi huynh thật có chí hướng!”
Mọi người muôn vàn cảm khái.
Quý Thiệu Ly chen vào, xua tay ngắt lời bọn họ.
“Phàn nàn cũng không sao. Việc chúng ta có thể làm chỉ có thể là chịu đựng và cố gắng sống sót mà thôi.”
“Thật ra, sự bộc phát của biến dị Tiên Phàm Chướng lần này, chưa chắc đã là chuyện không tốt đối với những tu sĩ còn may mắn sống sót như chúng ta.” Quý Thiệu Ly hạ giọng.
“Ồ? Lời này là sao?” Mọi người không khỏi nhìn chằm chằm vào Quý Thiệu Ly.
“Các ngươi có biết, chỉ riêng biển Tùng Vân trải qua kiếp nạn lần này, số lượng tu sĩ trong thể chế đã giảm đi bao nhiêu không?”
Nhìn ánh mắt mọi người đột nhiên sáng lên, Quý Thiệu Ly truyền âm nói ra một con số.
“Hơn năm trăm vị?”
Mọi người không khỏi kinh ngạc hét to.
“Đúng vậy, biển Tùng Vân mà đã như thế thì thiên hạ này sẽ rơi vào tình hình như thế nào, ai cũng có thể nghĩ ra.”
“Những chức vị để trống bởi vì tu sĩ chết đi cũng chính là cơ hội cho những người may mắn còn sống sót như chúng ta.” Giọng điệu Quý Thiệu Ly sâu xa.
“Trong khi đại đa số tu sĩ vẫn còn đắm chìm trong thống khổ do kiếp nạn Tiên Phàm Chướng mang đến thì những người có tầm nhìn xa đã bắt đầu âm thầm triển khai hoạt động rồi.”
Những lời này khiến trong lòng mọi người ở đây đều rung động.
“Quý đạo hữu, nói như vậy bọn ta có cần tham gia đại khảo không?”
“Đúng vậy, tuy đã chuẩn bị đầy đủ. Nhưng đại khảo lần này, cạnh tranh nhất định càng thêm kịch liệt…”
Mọi người đều có biểu cảm khác nhau, Quý Thiệu Ly lại trầm giọng: “Nếu không ngoài dự liệu, quy mô đại khảo lần này có khả năng còn vượt xa hơn cả dự trù, không chỉ về số lượng chiêu mộ tu sĩ mà còn có chất lượng chức vị nữa!”
“Lúc trước, những chức vị phải cần rèn luyện mấy chục năm mới có thể thăng chức, lần này rất có thể những người có thành tích xuất sắc sẽ được trực tiếp đảm nhiệm!”
“Thế nên, theo ý kiến của ta, các ngươi vẫn nên liều một phen trong đại khảo nhập chức!”
“Chưa biết chừng còn có thể nghịch thiên cải mệnh như cá vượt Long Môn!”
Mọi người ở đây, nhất là Hà Chính Hạo, ánh mắt thoáng chốc lóe sáng.
“Còn nữa, ngoại trừ chức vị trong thể chế ra thì công pháp, động thiên và các loại tài nguyên khan hiếm cũng có khả năng sẽ được mở ra. Tóm lại, nhiệm vụ thiết yếu trước mắt của Tiên Minh chính là không tiếc bất cứ giá nào để khôi phục lại trình độ trước khi xảy ra kiếp nạn.” Quý Thiệu Ly bổ sung.
“Ý của Quý đạo hữu chính là Tiên Minh sợ Ngũ Lão hội sẽ lợi dụng thời kỳ hồi phục sự suy yếu này để gây khó dễ?” Lập tức có người hỏi lại.
“Có điều nói tới cũng kỳ quái. Lúc trước khi Tiên Minh bị ảnh hưởng nặng nề nhất, Ngũ Lão hội lại không có giậu đổ bìm leo.”
“Chuyện này có gì đâu mà nghĩ không ra. Bên phía chúng ta bộc phát Tiên Phàm Chướng, bên phía bọn họ cũng đâu thể tránh khỏi? Theo ta thấy, bên Ngũ Lão hội chắc chắn cũng chịu tổn thất trầm trọng. Bây giờ chính là lúc so xem ai hồi phục nhanh hơn, ai có thể chiếm ưu thế trong cục diện này.”
“Bất kể như thế nào, đây đúng là cơ hội ngàn năm có một đối với những tu sĩ bình thường như chúng ta.”

Yên lặng nghe mọi người bàn tán, Quý Thiệu Ly cũng không giải thích gì.
Trên thực tế, trước đó hắn từng phái Lâm Linh đi tiếp xúc với Ngũ Lão hội.
Hắn dùng kho đề đại khảo nhập chức vào Tiên Minh để kiếm được rất nhiều tiền cùng một lúc.
Hắn cũng âm thầm thăm dò tình hình của Ngũ Lão hội trước lần bùng phát Tiên Phàm Chướng này.
Tổn thất của bọn họ nhỏ hơn Vạn Tiên Minh - nơi bùng phát dịch bệnh rất nhiều.
Do mức độ lan truyền của Tiên Phàm Chướng có sự chậm trễ nhất định, khi lan đến lãnh địa Ngũ Lão hội thì bọn họ đã nhận được tin tức Tiên Phàm Chướng bộc phát ở Vạn Tiên Minh rồi.
Bọn họ đã có sự đề phòng trước.
Hơn nữa, Ngũ Lão hội cho năm vị tôn giả thống trị.
Mệnh lệnh lần lượt được ban bố, các tu sĩ đều ngoan ngoãn ngồi xổm ở trong nhà. Làm chậm lại đáng kể sự lây lan của Tiên Phàm Chướng.
Mấu chốt chính là bọn họ nên đối phó thế nào với Tiên Phàm Chướng.
Trên thực tế, Ngũ Lão hội có ghi chép tường tận về nó hơn Vạn Tiên Minh.
Suy cho cùng, Tu Tiên giới thượng cổ năm đó đã đối mặt trực diện với Tiên Phàm Chướng chính là các Tu Tiên tông môn.
Đối phương không tiết lộ biện pháp cụ thể.
Có điều, Ngũ Lão hội không bị thiệt hại nặng nề trong kiếp nạn này.
Điều duy nhất khiến bên phía Ngũ Lão hội không thể hiểu được chính là thiên tôn đích thân hạ sắc lệnh bác bỏ kế hoạch thừa dịp tấn công Vạn Tiên Minh.
Mệnh lệnh của thiên tôn không thể làm trái.
Bọn họ chỉ có thể tích lũy lực lượng, cố gắng phát động một đòn chí mạng đối với Vạn Tiên Minh.
Thú Chủng giới.
Lâm Linh và Thiên Dương không bộc phát ra thực lực thật sự.
Bọn họ chỉ áp chế chiến lực ở cảnh giới Hóa Thần, chém giết với các chủng thú ập đến như thủy triều.
Đây đương nhiên là mệnh lệnh của Lý Phàm.
Ngoài việc sưu tập hạch thú dùng làm nguyên liệu để tiên linh tháp chuyển hóa linh khí.
Quan trọng hơn là để Lâm Linh và Thiên Dương trau dồi trình độ chiến đấu thực tế của bọn họ.
Thiên Dương không tệ.
Trong trận chiến lúc trước với Mặc Thạch, Lâm Linh là một cây linh mới sinh, ý thức chiến đấu gần như trống rỗng, hoàn toàn chỉ dựa vào phương thức xuất chiêu bản năng, thật sự có chút không xứng với tu vi Hợp Đạo của nàng.
Thế nên, Lý Phàm đã bảo Thiên Dương dẫn nàng theo, nhân cơ hội hòa bình hiếm có để rèn luyện một phen trong Thú Chủng giới này.
Không biết bọn họ đã diệt được bao nhiêu thú chủng.
Trong lễ tắm máu tươi vô tận, khuôn mặt vốn còn non nớt và ngây thơ của Lâm Linh đã nhiễm chút sát khí.
Chiêu thức ngày càng vận dụng tự nhiên hơn, thậm chí hình ảnh thỉnh thoảng hiện ra trong đầu nàng còn có thể hướng dẫn nàng làm cách nào để chiến đấu hiệu quả hơn.
Chiến lực thực tế tăng lên nhanh chóng.
Bọn họ nhìn về tháp cao ở phía xa.
Chỉ cần leo tới nơi đó, mệnh lệnh của Lý Phàm sẽ được hoàn thành.
Bạn cần đăng nhập để bình luận