Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 822: Gặp lại Triệu sư tỷ

“So ra thì Dược Vương cốc đời trước quả thực là gặp sư phụ rồi.”
“Dựa vào động thiên thuộc tính mộc nơi này thôi là có thể chống đỡ cho cuộc quật khởi của một thế lực lớn.”
“Càng đừng nhắc tới vẫn còn bốn động thiên thuộc tính khác.”
Lý Phàm tới Huyền Hoàng giới trước, hớt tay trên phát hiện của Vạn Tiên Minh, trong lòng đắc ý dạt dào.
Sau khi đi dạo chừng một vòng, lại lần lượt đi bốn đại động thiên hỏa, thổ, kim, thuỷ khác.
Động thiên thuộc tính thủy Lý Phàm từng ở rất lâu.
Nhưng lúc này Lý Phàm mới biết, cảnh tượng nhìn thấy khi đó là sau khi gần như đã bị chuyển sạch.
Không giống như bây giờ, dưới biển cả sinh cơ dạt dào có vô số loài cá sinh sôi sinh sống.
Linh dược, linh khoáng thuộc tính thủy đếm không hết tràn ngập cả vùng biển.
Khiến cho Lý Phàm kiến thức rộng rãi cũng không nhịn được liên tục thán phục.
Động thiên thuộc tính kim là một thế giới dưới lòng đất rộng lớn vô biên. Trải rộng các loại mỏ quặng trân quý và thể sinh mệnh kim loại.
Động thiên thuộc tính hỏa thì không kém thế giới Hỏa Đại Ly là bao. Song lại không bạo ngược như vậy.
Mà thế giới thuộc tính thổ thì là cảnh tượng một dãy núi liên miên không dứt.
...
Lý Phàm cưỡi ngựa xem hoa đi dạo một vòng, cùng lúc cảm thấy mỹ mãn, một vấn đề cũng tự nhiên sinh ra.
Đó là Ngũ Hành đại động thiên này thực sự quá lớn.
Nếu như muốn lấy tu vi Kim Đan cắn nuốt nó thành tựu Nguyên Anh cảnh.
Sợ là không có ba năm năm năm đều gần như là chuyện không thể.
Đây là khi không có người khác phát hiện, sẽ không bị quấy rầy.
Đồng thời dưới điều kiện tiên quyết là bản thân Ngũ Hành đại động thiên sẽ không phản kháng.
Trên thực tế, sau khi quy mô đạt tới cấp bậc này như Ngũ Hành đại động thiên, cho dù còn không thuộc về cấp độ ‘tiểu thế giới’ nữa.
Nhưng cũng gần như không có gì khác biệt với “thế giới”.
Lý Phàm còn nhớ rõ, lúc trước khi bọn họ muốn bố trí ‘Thiên Huyền Tỏa Linh trận’ bao phủ toàn bộ động thiên lần nữa.
Thì bị ý thức động thiên phản kháng kịch liệt.
Sinh ra vô số quái vật kỳ quái vô cùng, giết không hết, phát động tập kích.
Dù có Lâm Linh bảo vệ xung quanh, e rằng chưa chắc có thể ăn hết được.
“Khẩu vị quá lớn cũng là vấn đề.” Lý Phàm không kiềm được khẽ cau mày.
Tuy có chút khó khăn, nhưng Lý Phàm tuyệt đối sẽ không từ bỏ Ngũ Hành đại động thiên nơi này.
Tu vi bản thân không quan trọng.
Quan trọng nhất là không thể để Vạn Tiên Minh đạt được nó.
Để tránh cho chiến cuộc đời này gia tăng biến số không cần thiết.
“Nhân khoảng thời gian còn chưa Kim Đan viên mãn nghĩ một vài biện pháp. Nếu thực sự không được thì cũng chỉ có thể cẩn thận hơn thôi.”
Tiếp tục ở lại trong Ngũ Hành đại động thiên một thời gian.
Mãi đến khi sắp tới thời gian ước định với Ngũ Lão hội, Lý Phàm mới rời đi.
“Có hai Hợp Đạo giúp đỡ, ngược lại có thể thử di dời cửa vào Ngũ Hành động thiên. Nhưng mà động tĩnh quá lớn, nói không chừng còn có nguy hiểm bị Vạn Tiên Minh phát hiện.” Lý Phàm che giấu cửa vào một lần nữa, trước khi đi bèn nghĩ như vậy.
Vẫn như cũ mượn Lâm Linh xuyên qua trong địa mạch.
Rất nhanh ba người lại trở về châu Cửu Sơn trong lúc lặng yên không tiếng động.
Lúc rời địa mạch, Lý Phàm còn vô cùng hiếm thấy cảm nhận được cảm xúc “không nỡ” từ bên Thiên Dương truyền đến.
“Thiên Dương hắn lấy ‘Địa Hỏa Quy Nguyên trận’ tạo nên thân thể khôi lỗi, xem ra lực địa mạch này còn có chút tác dụng đặc biệt với hắn.”
“Có thể cho Lâm Linh mang theo hắn nhiều chạy một chút. Địa mạch Huyền Hoàng giới gì sự hùng hậu, chiếm điểm tiện nghi, muốn đến cổ thụ Địa Mạch cũng sẽ không ngại đâu nhỉ.”
Nghĩ như vậy, Lý Phàm bèn dặn dò Lâm Linh một tiếng.
Lâm Linh vẫn vô cùng có hảo cảm với Thiên Dương, thế là đồng ý ngay.
Đi vào một nơi khác, Lý Phàm lại lần nữa bóp nát ngọc phù, phóng ra một luồng dao động.
Không lâu sau, Dư Đại Nghi vội vàng chạy tới.
Lần này không huy động nhân lực, cùng tới với hắn chỉ có một người khác.
Mà nháy mắt khi nhìn thấy đối phương, trong lòng Lý Phàm lập tức gióng lên hồi chuông cảnh báo.
Trước đây rõ ràng chưa từng gặp mặt, nhưng từ trên người đối phương, Lý Phàm lại cảm nhận được một luồng khí tức quen thuộc vô cùng!
Đáp án đã bày ra rõ ràng, đối phương là một thành viên trong Triệu sư tỷ ‘Vạn chúng một lòng’!
Nhưng lúc này Triệu sư tỷ lại không dùng thân nữ nhi đến đây, mà là một thiếu niên lang chỉ mới mười lăm mười sáu tuổi, cực kỳ tuấn tú.
“Vị này là đạo hữu của ‘Vạn Giới Liên Hợp hội’ nhỉ?” Hắn nhìn về phía Lý Phàm, mỉm cười hỏi.
Đôi mắt liếc nhìn trên người Lý Phàm, gần như muốn nhìn thấu hết tất cả bí mật.
Trong lòng Lý Phàm run lên, nhưng lại tuy hoảng mà không loạn.
Thân thể Triệu sư tỷ đông đảo, thân thể trước mắt chỉ là tu vi Hóa Thần.
Hơn nữa cho dù là Truyền Pháp thiên tôn cũng không thể biết hết.
Bởi vậy Lý Phàm ngược lại không lo lắng chỉ liếc mắt là bí mật của mình bị khám phá ra.
Thu liễm suy nghĩ, sau khi suy tư một hồi, Lý Phàm híp mắt, trực tiếp lựa chọn “làm khó”.
“Khặc khặc, vậy mà để cho thiên tôn đích thân đến. Thật đúng là vinh hạnh làm sao!” Hắn lộ ra nụ cười quái dị, nhìn chằm chằm Triệu sư tỷ nói.
Nụ cười trên mặt thiếu niên lang thoáng chốc cứng lại.
Lúc này hắn mới chân chính nhìn chằm chằm Lý Phàm.
Mà Dư Đại Nghi bên cạnh dường như không hề biết thân phận thật của tu sĩ bên người. Sau khi nghe thấy lời Lý Phàm thì thoáng sững sờ, có phần mơ hồ.
Nhưng dù sao hắn cũng là tu sĩ bản địa của Ngũ Lão hội, chỉ một lát sau đã phản ứng lại.
Bỗng nhiên quay đầu, nhìn nụ cười có mấy phần nghiền ngẫm trên mặt thiếu niên lang, biểu cảm cứng đờ.
Thân thể cũng theo đó run lên không ngừng.
“Ây da, bị nhìn thấu rồi hả.”
“Đúng là thú vị. Xem ra ‘Vạn Giới Liên Hợp hội’ gì đó các ngươi còn thật sự có chút bản lĩnh.”
“Không biết có hoan nghênh nô gia gia nhập không?”
Thiếu niên lang khẽ cười nói.
Giọng điệu lại như nữ tử kiều mị, tràn ngập dụ hoặc.
Vốn nên khiến người ta cảm thấy sởn gai ốc, nhưng Lý Phàm nghe vào lại không mảy may khó chịu.
“Ha ha, thực ra ta cũng muốn gia nhập Đại Đạo tông của thiên tôn lắm.”
Lý Phàm rất nhanh, không chút khách khí đánh trả.
Triệu sư tỷ lại không tức giận mà cười duyên nói: “Nếu chúng ta hợp thể thì cũng không phải không được...”
Dư Đại Nghi ở bên cạnh nghe mà mồ hôi lạnh chảy ròng, hai chân như nhũn ra.
Chỉ hận bản thân không phải kẻ điếc, nghe được đối thoại không gì kiêng kỵ bậc này của thiên tôn.
Đồng thời trong lòng đã liệt ‘Vạn Giới Liên Hợp hội’ và Lý Phàm vào cấp bậc không thể trêu chọc nhất.
Lý Phàm lúng túng mỉm cười, tránh không đáp lời.
Chỉ là chuyển chủ đề hỏi tới chính sự: “Thứ bọn ta cần đâu?”
Triệu sư tỷ ném qua một khối ‘Không Linh Thạch Mẫu’.
Lý Phàm thuần thục nhận lấy kiểm tra, không kém một ly so với trên danh sách mình cung cấp.
Cất nó lại.
“Không sợ nô gia động tay động chân trên đó sao?” Triệu sư tỷ chợt dùng giọng điệu sâu xa hỏi.
“Sư tỷ ngươi làm việc quang minh lỗi lạc, không phải người sẽ làm ra chuyện như thế.” Lý Phàm trả lời như vậy.
Sắc mặt của Triệu sư tỷ lúc này triệt để biến ảo.
“Nể mặt sư tỷ ngươi tự mình hiện thân, ta lại miễn phí cung cấp cho các ngươi một thông tin tuyệt mật vậy.”
“Phổ Hiền Chân Diệp có thể chế tác thần chu. Xuyên qua trong sương trắng, miễn trừ tác dụng phụ của sương trắng phệ nguyên.”
Lý Phàm truyền âm nói.
Sau đó không chờ đối phương đáp lại, một luồng lục quang bao phủ, biến mất tại chỗ không thấy gì nữa.
Dư Đại Nghi không dám làm ra một cử động nhỏ nào.
“Tâm tư nữ nhi rất khó đoán.”
Chỉ còn lại tiếng cười khẽ của Triệu sư tỷ vang lên không lâu sau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận